Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 287


Càng lúc thời gian đang dần lên đến đỉnh điểm của màn đêm Kiệt Thần ngày một lúc nghi ngờ về đám Ảnh Ma thú đó rốt cuộc là gì .
- Xem như cắt đuôi được bọn chúng rồi ! Thật không thể tin nổi nha đầu này lại rắc rối đến như thế này khiến cho ta phải bất lực trong cái chuyện này chọc đám bình thường kia còn được đằng này đi chọc đám đó thật hết nói nổi .
Đang nghỉ ngơi dưỡng sức thì bất chợt có một thứ gì lao đến chỗ của cả hai .
- Vù..........!
- !!!!???
- Rầm !
- Thế quái nào bọn chúng lại truy lùng được tới tận đây vậy ??? Ta đã cắt đứt mọi dấu vết có khả năng bị truy đuổi rồi mà !??
Kiệt Thần suy ngẫm một lúc rồi nhìn ngó xung quanh khi vực của mình đang đứng .
- !!!???
- Quả nhiên mất dấu vết ngươi lại dựa vào ánh trăng để truy tìm được ta ta có lời khen cho ngươi đấy nhưng có điều nha đầu ngu ngốc này ta nhất định phải bảo vệ vì đã nhận sự ủy thác của một người nếu muốn giết nha đầu đó thì bắt buộc phải hỏi ý kiến ta trước đã .
Vừa nói xong Ảnh Ma thú đầu đàn trừng mắt nhìn Kiệt Thần còn đám ray sai của nó cũng hiểu ý của con đầu đàn lập tức lao lên thay phiên nhau tấn công nhằm tiêu hao thể lực của Kiệt Thần .
- GRÀO !!!
- Bịch bịch bịch bịch.........!!!
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt.......!!!
- Cạch !
- Bụp !
- !!!???
- Ảnh Thân ???
- Vút !
- Keeng !
- Quả nhiên có linh trí thức tỉnh ! Rất tốt ! Rất tốt !
Kiệt Thần cười mỉm rồi bạo phát Long Khí của mình khiến cho đám kia phải lùi lại vài bước , con đầu đàn thấy vậy cũng không thể để cho Kiệt Thần bạo phát toàn lực liền vung chân tạo ra trảm kích tấn công về phía Kiệt Thần .
- Vút !
- Keeng !
- Thập Ngũ Đao - Đoạn Long Trảm Hồn !
Thập Ngũ Đao phân tách ra làm nhiều mảnh phi đao bao vây xung quanh toàn bộ đám thú đó con nào con nấy đều rất hoảng loạn nhưng rất may con đầu đàn đã ra tay phá vỡ vòng vây đó cho đám thuộc hạ của mình .
- Vụt !
- Rầm !

- Hự.......!!!
- Vút !
- Rầm !
- Hừ , cuối cùng cũng chịu ra trận rồi sao ??? Nếu vậy thì chuẩn bị chết dưới đao của ta đi nghiệt súc ! Thao Linh trận - Mở !
Vạn vật xung quanh bỗng chốc thay đổi một cánh cổng mập mờ trong bóng tối hiện ra hàng loạt Ma Thú Quỷ thú hồn lao ra tấn công Ảnh Ma thú , nhưng con đầu đàn lại rất nhàn hạ dễ dàng hạ gục được tất cả thú hồn đó rồi nó khẽ trừng mắt mình khiến cho đám thú hồn đó phân nửa trở nên vô cùng sợ hãi .
- Cái quái gì vậy ??? Chỉ một ánh nhìn đã khiến cho bọn chúng sợ hãi đến như vậy sao ???
- Vút !
Bất ngờ , Ảnh Ma thú lao tới tấn công Kiệt Thần .
- Hừ !
- Keeng !
- Vút !
- Xạt........!
- Kinh nghiệm chiến đấu của ta dày dặn hơn tiểu tử ngươi đấy chút trò vặt đó không có tác dụng với ta đâu.

Đi !
- Vút Vút Vút Vút Vút........!!!
- Phập Phập Phập Phập........!!!
- Xạt.......!
- Vút Vút !
- Keeng Keeng !!!!
- Ầm !
- Xem ngươi chạy được bao xa ??? Ngũ Đoạn Trảo !
- GRÀO !!!
- !!!???
Con đầu đàn gầm lên một tiếng đám Ảnh Ma thú kia lập tức trở lại bên cạnh bảo vệ con đầu đàn chấp nhận hi sinh tính mạng mình .
- Phập !
- Lấy đám này làm vật hi sinh ??? Ngươi cũng khôn ngoan đấy !
- Xoẹt !
Cứ thế con đầu đàn rơi vào thế khó khi Ảnh Ma thú đã không còn nhiều nữa nó liền gầm lên một tiếng ra lệnh cho tất cả rút lui khỏi nơi này .

- GRÀO !
- Chạy sao ???
Đang định truy đuổi Ảnh Ma thú thì Kiệt Thần dừng lại không đuổi theo nữa .
- May cho các ngươi ta phải bảo vệ nha đầu này nếu không đã truy cùng diệt tận ngươi rồi !
Quay trở lại chỗ đã để Tiêu Thanh nghỉ ngơi thì Kiệt Thần giật mình khi quay lại chẳng thấy người đâu cả .
- !!!!???
- Khốn kiếp ! Nha đầu ngu ngốc này lại biến đi đâu mất rồi !??? Gây cho ta rắc rối cùng vừa vừa phải phải thôi chứ !
Kiệt Thần tức tốc đuổi theo ,
- Này ! Ta vẫn chưa xong với các ngươi đâu hôm nay dù thế nào đi chăng nữa ta bắt buộc phải giế t chết ngươi vì ta không muốn phải xuất giá .
- Cạch !
Ảnh Ma thú nhíu mày đằng đằng sát khí lập tức lao tới tấn công dồn dập về phía Tiêu Thanh không cho nàng ta có bất cứ cơ hội nào để phản kháng cả.

Hơn thế nữa đêm trăng đã lên đến đỉnh điểm đồng thời sự khát máu của bọn chúng đã được đẩy đến cực hạn ánh mắt đầy sát khí chết chóc đẫm máu hiển hiện ngay trước mắt Tiêu Thanh .
- Ánh trăng........!Nguy rồi ! Vì trời quá tối không kịp nhìn rõ hình dáng của chúng giờ nhìn kĩ lại thì mình đúng là chọc phải thứ không nên chọc rồi !
Tiêu Thanh lùi lại vài bước thì lập tức đám Ảnh Ma thú kia điên cuồng tấn công phối hợp với con đầu đàn rất ăn ý khiến cho Tiêu Thanh bị thương rất là nặng .
- Bịch bịch bịch........!
- Thập Ngũ Đao - Tỏa !
- Xạt !
- Cũng may ra đuổi kịp ! Nha đầu ngu ngốc nhà ngươi đúng là ăn uống trong kinh thành ngoan ngoãn làm đứa con ngoan đi thế giới bên ngoài kia không dành cho kẻ yếu như ngươi đâu .
- GRỪ........!
- !!!???
Bất giác Kiệt Thần ngoảnh mặt lại nhìn thì kinh hãi trước cảnh tượng trước mặt liền phát tín hiệu cầu cứu đến cho mọi người .
- Soạt !
- Viu........!
- Bùm !
Đang tu luyện thì Thiên Vũ nghe thấy tiếng nổ đó dù cách xa cả ngàn dặm liền chạy ra bên ngoài xem xét tình hình .
- Cầu cứu sao ??? Chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn có thể khiến hắn phải dùng cái đó cầu cứu ??? Tốt cuộc là ai ???
Suy nghĩ một lúc thì Thiên Vũ nhìn lên ánh trăng rồi lập tức kinh ngạc tức tốc bay qua đó .

- Vút !
- Nha đầu này , lại chọc phải cái đám đó ư ??? Đúng là ngu ngốc mà !
Cùng lúc đó Thanh Dao cũng cảm nhận được Tiêu Thanh đã gặp chuyện chẳng lành liền mở cửa ra xem thì liền thấy Thiên Vũ đang di chuyển rất nhanh về phía khu rừng trước mặt liền đi theo ngay phía sau .
- Cạch !
- Thiên Vũ !?? Đệ ấy đi đâu mà..........!?
- Bùm !
- !!!!???
- Cầu cứu viện ??? Lẽ nào........!Tiêu Thanh ???
Thanh Dao tức tốc đuổi theo phía sau đồng thời ra lệnh cho một nhánh quân đi theo mình đi đến khu rừng đó .
- Vút !
Cùng lúc đó ,
- Hộc hộc hộc.........!
- Khốn kiếp ! Sự khát máu của nó đúng hệt với cái ngày này quá sức kinh khủng mà !
- Vút !
- !!!!???
- Keeng !
- Két.........!
- Sức ép này........!???
- Vù !
- Chát !
- Xạt..........!
Mặc dù đã lấy tay ra đỡ một cước của con đầu đàn đó nhưng vết thương vẫn không ngừng chảy máu khiến nó càng thêm khát máu hơn lao lên tấn công .
- Viu !
- !!!???
- Vụt !
- Hả ????
- !!!???
- Nguy ! Thập Ngũ Đao - Tán !
- Vút Vút Vút Vút Vút...........!
- Chết đi !
- Xoẹt !
- Phập !
Một nhát kiếm đâm thẳng vào người con đầu đàn đó ngay vào khoảnh khắc đó Ảnh Ma thú còn sót lại đã kịp thời hoán đổi vị trí cho con đầu đàn lãnh trọn đòn chí mạng đó .

- Soạt !
- !!!!???
- Vút !
- !!!???
- Hoán đổi vị trí ???
- Vút Vút Vút !
- Long Hồn - Đoạt Hồn !
Một Long Hồn xuất hiện ngay sau lưng Kiệt Thần lao lên tấn công thẳng vào phần linh hồn của con đầu đàn đó , nhìn thấy được sát chiêu nó liền chạy trốn vào trong khu rừng nhưng nó đâu thể ngờ được đòn tấn công đó không hề gây tổn thương gì cho nó mà ngược lại tấn công thẳng vào linh hồn của nó .
- Muốn chạy ??? Đừng hòng !
- Vút !
- Súc sinh ! Xem ngươi chạy được bao xa !
- Coẹt xoẹt xoẹt xoẹt......!
- Rầm Rầm Rầm Rầm Rầm..........!
Tiêu Thanh một lần nữa tạo điều kiện để cho con đầu đàn đó chạy mất , hành động vừa rồi của Tiêu Thanh khiến cho Kiệt Thần vô cùng tức giận quát lớn tiếng .
- Ngươi bị ngu ngốc đến mức tạo cơ hội để nó chạy thoát à nha đầu ngu ngốc ???
- Ta chỉ chặn đường lui của nó thôi ngươi có tư cách gì mắng chửi ta ???
- Hành động vừa rồi ngươi hôm nay cũng sẽ chính là hành động ngu xuẩn sẽ cướp đi tính mạng của ngươi thân thiết nhất với ngươi đấy ! Tốt nhất ngoan ngoãn trở về ở yên trong kinh thành dùm ta đi.

Phiền phức chết đi được !
- Bộp !
Thiên Vũ đi đến chỗ Tiêu Thanh hỏi han .
- Tiêu Thanh , sao muội lại ở đây ??? Còn nữa tín hiệu cầu cứu đó là muội sao ???
- Muội ???? Nhưng muội bị hắn ta đánh ngất mà đâu thể làm thế được !
- Kiệt Thần , ngươi không sao chứ mau trị thương đi !
Kiệt Thần xua tay rồi nói .
- Chút thương tích cỏn con này không làm gì được thuộc hạ đâu công tử yên tâm .
Mập mờ trong bóng tối đen kia một bàn tay sắc nhọn tấn công Tiêu Thanh .
- !!!???
- Tiêu Thanh , cẩn thận !
- Nha đầu cẩn thận phía sau !
- Hả ???
- Phập !

Bình Luận (0)
Comment