Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 317


Đi được đến nơi cần đến và dừng lại trước biên giới giữa hai nơi , một tên thuộc hạ trong đám người đi theo Lương Huy lên tiếng chất vấn hỏi vài người đứng ở trên cao .
- Cái đám ngu xuẩn các ngươi còn không mau ra mở cửa ra cho bọn ta vào bên trong chẳng lẽ phải để bọn ta mời sao ???
- Hừ , một tên vô danh tiểu tốt chả là cái thá gì trong mặt lão tử dựa vào cái thá gì mà dám ra lệnh cho ta hả ???? Đã ngu dốt tưởng mình là cao nhân ??? Nực cười !
- Ngươi dám sỉ nhục ta ???
- Không những sỉ nhục ngươi ra còn sỉ vả cả toàn tộc của ngươi sinh ra một tên không biết phân biệt lớn nhỏ như ngươi đấy .
- Hấp !
- Được lắm ! Hôm nay ta xem xem Kiếm Vân Sơn sẽ lấy ai đứng ra bảo vệ cái mạng của ngươi ?
Tên thuộc hạ kia mất bình tĩnh liền lao lên tấn công thì bất giác bị ai đó lao tới đánh văng xuống bên dưới .
- Làm thử ta xem ?
- Bốp !!!!
- Viu..........!!!!
- Rầm !
- Có tý tu vi cỏn con mà ra oai trước mặt người của ta ???? Đã ngu ngốc thì đừng có mà lên tiếng tránh việc cẩu tạp chủng làm ô uế nơi này .
- Soạt !
- Ngươi...........????
- Đủ rồi ! Ta là người dẫn các ngươi đi đến giảng hòa hai bên ngươi lại muốn gây chiến muốn cha ta giết sạch toàn tộc các ngươi không hả ??? Đã ngu ngốc rồi còn thích thể hiện cho mình là nhất không tự lượng sức .

- Ngay cả thuộc hạ cũng không quản giáo nghiêm trị thì ngươi lấy tư cách gì đảm bảo bọn chúng vào bên trong không làm náo loạn đây hả ???
Chu Phúc liếc nhìn ngầm ra ám hiệu cho Lương Huy và diễn một vở kịch với mình .
- Ta lấy danh dự của Kiếm Vương ra đảm bảo sẽ không để chuyện đó xảy ra mong công tử mở cửa cho bọn ta vào nếu thực xự xảy ra chuyện đó tên này ta giao cho công tử toàn quyền xử lý .
- Hừ , như thế còn nghe được.

Mở cửa !
- Két.............Ầm !
- Vào thôi !
- Khốn kiếp ! Mối hận này ta sớm muội cũng sẽ trả lại gấp vạn lần tên khốn kiếp !
Sát ý của tên kia đang chĩa về phía của Chu Phúc khiến cho bản thân mình đang rơi vào cái bẫy mà trước đó bản thân Chu Phúc và Tống Quân đã giăng ra .
- Không ngờ tên tiểu tử này lại là Nguyên Kiếm Nhị Tinh đúng là phế vật trong nơi quý tộc có khác miệng lưỡi cũng đáng để ta chỉnh đốn lại ngươi thay cho phụ mẫu ngươi.

Mặc dù có đôi chút phiền phức nhưng đám kia chắc có người xử lý rồi cũng giảm bớt độ phiền phức cho ta .
Phía đại doanh chính của Tống Quân ,
- Ta là Tam Kiếm tử Lương Huy lần này đến đột xuất mong Vệ Tướng quân hãy giúp ta thu xếp vài thứ để kịp đến Kiếm Vương phủ một chuyến thời gian gấp rút mong ngài giúp cho .
- Cái này thì..........!ta phải viết thư gửi đến cho Kiếm chủ biết trước đã việc hệ trọng như vậy một kẻ thấp kém như ta nào dám tự quyết .
Tống Quân thản nhiên đáp .
- Vậy khi nào thì mới được ????
- Ừm...........!nhanh nhất cũng phải mất 2 ngày đường đấy vì ta nhận được tin Kiếm chủ vừa rời đi có việc phải 2 ngày sau mới về .
- Ngươi đang đùa bọn ta sao ??? Bọn ta đang rất gấp đấy ! Phái vài người hộ tống bọn ta tới đó là được rồi cần gì phải xin phép chứ ????
- ??????
- Tên tiểu tử này là ai vậy ????
- Hắn ta là thuộc hạ của ta nhưng ta chưa thấy hắn ta bao giờ cả .
- Vậy sao ???? Người đâu , bắt trói tên này lại cho ta .
- Tuân lệnh Tống Quân huynh !
- Bộp !
- Phiền ngươi hợp tác chút đi .
-..............
Tên kia mất hết sự bình tĩnh và kiên nhẫn của mình bạo phát toàn bộ Long Khí ra xung quanh .
- CÚT HẾT RA CHO TA !!!!!

- Bộp !
- Rầm !
Chu Phúc nhanh chóng ấn mạnh bản mặt khó coi của cái tên kia xuống thẳng mặt đất khiến cho tất cả mọi người hết sức bất ngờ .
- Ta biết ngươi ở trong đám này không bình thường rồi tiểu tử.

Ngông cuồng trước mặt ta ??? Ngươi còn kém xa người đó một trời một vực .
- Ngươi..........?????
- Nhị ca của ta à , ta biết huynh được ông ta phái đi cùng ta trong âm thầm lặng lẽ nhưng huynh biết vì sao ta vẫn để huynh đi cùng mà không hề vạch trần huynh ra hay sao hả ????
Lương Huy nhàn hạ nói .
- Tên đáng ghét kia , cha ta đâu có đối xử tốt gì với ngươi đâu cơ chứ ??? Ta cũng là Nhị ca của ngươi tại sao lại tư thông với địch ???? Tên phản bội !!!
- Ta phản bội ???? Ha hahahahahahahaha !!! Vậy thì ta nên nói thế nào mới là phản bội đây hả Nhị ca của ta hả ???? Năm xưa hai người các ngươi đã cùng mẫu thân các ngươi hại mẫu thân ta không biết bao nhiêu lần nhưng bà ấy vẫn nhắm mắt cho qua nhưng rồi thì sao hả ???? Lão ta chấp nhận mù quáng đi tin lời mẫu thân ngươi hại chết mẫu thân ta đến cả nơi chôn cất bà ấy còn chẳng bình yên ngươi nói ta phản bội thì thử hỏi là ai đã biến ta thành bây giờ hả ??? NÓI ĐI CHỨ ???
Lương Huy chút hết sức tức giận của mình vào từng câu từng chữ khiến cho Tống Quân và cả Chu Phúc nghe và đều cảm thông cho sự mất mát đau thương này .
- Siết chặt !
- Aaaaaaaaaaa............!!!
- Tên này bọn ta không thù không oán giao lại cho huynh đệ đấy sống chết đều nằm trong tay ngươi bọn ta giúp tới đây thôi .
- Ha hahahahahaha.........!!! Ngươi nghĩ ta sẽ để cho các ngươi được như ý sao ???
- Vụt !
Một đám người từ bên ngoài xông vào bên trong lều bao vây xung quanh nhóm của Tống Quân , Chu Phúc và Lương Huy .
- Lập tức giết hết bọn chúng cho ta !
- ............????
- Hả ???? Các ngươi bị làm sao thế hả ??? Nhanh giết bọn chúng rồi cứu ta nhanh lên !!!

- Soạt !
- Chúng thuộc hạ hộ giá trễ mong Tam Kiếm tử trách phạt.

( đồng thanh )
- !!!!!????
Tên kia đang ung dung tự đắc thì sắc mặt đột nhiên tối sầm lại như thể nhìn thấy ma quỷ đang ở trước mặt mình vậy .
- Soạt !
- Pặc !
- Hự........!
- Nhị ca à , cái đám cẩu kia ta sớm đã ra tay rồi đâu có ngu ngốc để huynh thừa dịp tính kế ta đâu hơn nữa bọn họ đều là thuộc hạ thân cận nhất được mẫu thân ta chọn và dạy dỗ ngươi nghĩ mẫu thân ta yếu đuối thật sao ??? Bà ấy chỉ đơn thuần mắc bệnh nan y khó chữa mà thôi và hai ả đó đã biết chuyện đó nên mới bảo lão ta làm ra cái chuyện đáng ghét đó giờ hai ả ta vẫn ung dung ở trong đó ta thì lại nắm giữ được 2 cái mạng của con 2 ả đó thật hào hứng làm sao khi ta tận tay tiễn hai đứa con mà 2 ả ta hết mực yêu thương liệu có hận chết ta như cái cách đã làm với mẫu thân ta không nhỉ ???
- Ngươi.........
- Xoẹt !
Rất dứt khoát , Lương Huy đã thẳng tay gi3t chết tên đó ngay trước mặt mọi người vẻ mặt vẫn sắc lạnh khi nói chuyện với hắn ta từ đầu đến cuối nội tâm giờ đây cũng có thể buông bỏ được phần nào mặc cảm tội lỗi năm xưa không thể làm được gì cho mẫu thân của mình.



Bình Luận (0)
Comment