Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 321


Haha !
- ?????
- Ầm !!!
Lão ta không hề bị tổn thương là bao nhiêu nhưng sức mạnh đạo ý niệm lại vô cùng dồi dào và mạnh mẽ khiến cho Thiên Vũ thêm phần kiêng kỵ và cẩn thận hơn .
- Cả đời lão phu chinh chiến khắp nơi dẹp yên biên cương hơn nửa đời người ngươi dựa vào cái thá gì mà tự tin ăn nói ngông cuồng với ta .
Vạn vật xung quanh lại bị thay đổi bóp méo thêm một lần nữa lần này phạm vi ảnh hưởng trở nên rộng hơn trước rất nhiều.

Không chút do dự Thiên Vũ lao nhanh đến ngăn cản lão ta rồi đẩy lão ta vào bên trong thế giới huyễn mộng của lão ta .
- Lão già này ????
- Vút !!!
- Roẹt !
Bên trong không gian vô tận ,
- Giờ thì Long Khí của ngươi đã khôi phục hoàn toàn rồi dốc toàn lực thử khống chế nơi này bóp méo nó cho ta xem .
Lập tức lão ta sử dụng bạo phát toàn bộ Long Khí của mình ta dồn hết vào lòng bàn tay khống chế mọi thứ xung quanh nhưng điều kì lạ đã xảy ra ngay sau đó .
- !!!!????
- Không gian vô tận này không thể khống chế được ????
- Soạt !
- Nhìn sắc mặt lão hình như khá căng thẳng đấy nhỉ ???
- Hừ !
- Bộp !
- Ya..............!
Lão ta cố gắng dốc hết sức mạnh của mình đến đỉnh điểm nhưng vẫn không thể nào khiến cho mọi thứ xung quanh biến hóa theo ý của mình còn cá nhân Thiên Vũ lại rất đắc ý cười mỉm nhìn lão đang gồng sức lên rồi phì cười .
- Nhìn ngươi gồng hết sức lực lên mà sao vạn vật trong đây đều không có thay đổi gì hết vậy ???
- Hê !

- Vút !
Đột nhiên lão ta lao đến tấn công Thiên Vũ nhưng ở trong nơi này Thiên Vũ là chủ cho nên mọi hành động của lão ta đều nắm rõ như trong lòng bàn tay .
- Tách !
Thiên Vũ chỉ khẽ búng nhẹ ngón tay vạn vật liền bị tác động và biến đổi theo khiến cho lão ta kinh ngạc đến há hốc miệng .
- Sao........!sao ngươi có thể............????
- Năng lực của ngươi đã được ra cho nhìn tận mắt được chứng thực rõ ràng giờ vẫn còn cơ hội đấy suy nghĩ cho kĩ .
- Vút !
Nói rồi Thiên Vũ lao đến chỗ lão ta truyền thụ cho lão ta tâm pháp đã thất truyền từ lâu cho lão ta .
- Soạt !
- !!!!!!????????
- Công pháp này............!đã thất truyền từ hàng ngàn năm nay sao ngươi lại...........????
- Suỵt ! Ngươi chưa trả lời câu hỏi của ta .
Thiên Vũ giờ đây trong mắt hắn ta lại là một cao nhân trẻ tuổi khó ai sánh bằng một kẻ không quen cũng chẳng thân thích gì lại ban cho mình một công pháp tuyệt thế như vậy cơ hội ngàn năm có một lão ta nhanh trí cúi người hành lễ .
- Soạt !
- Thuộc hạ nguyện ý làm thuộc hạ cho công tử có chết cũng là ma trung thành với công tử !
- Công pháp ta cho ngươi vốn là thứ vẫn chưa hoàn chỉnh đâu ngươi chịu khó tu luyện ở trong nơi này đi , khi nào giác ngộ xong lối ra tự sẽ mở .
Thiên Vũ xua tay một cái cánh cửa kết giới mở ra rồi đóng lại .
- Vù..........!
- Vụt !
- Lại thêm một kẻ nữa đáng để ta kì vọng làm nên chuyện lớn đừng có làm ta thất vọng đấy ! Khúc Tịnh An !
- Vụt !
Phía bên kia ,
- ĐÙNG !!!!!
- !!!!!????
- Tiếng động lớn vậy rốt cuộc là ai đang đánh với lão ta vậy ???
- Viu !
- Bùm !
- Bản lĩnh ngạo mạn trước mặt ta luôn cơ đấy ? Ta nhớ trước đây ngươi đâu có như vậy đâu chẳng lẽ là do cái tên tiểu tử đó đã tác động ngươi ???
- Soạt !
- Nói ít hiểu nhiều đó là cách làm việc của ta từ xưa đến nay , ngươi cũng nên cầu đừng để người đó đến đây bằng không ta cũng khó đảm bảo tính mạng cho ngươi lắm .
- Vút !
- !!!!!????
- Xoẹt !
- Chỉ đáng tiếc ta sẽ tiễn kẻ đó theo sau ngươi ngay thôi huynh đệ à !
- Vù !
- Vút !
- !!!!!????
Lướt nhẹ như một làn gió tĩnh lặng đến mức không phát ra một chút giao động nào trong không khí đã nhanh chóng dùng tay của mình đỡ lấy nhát kiếm chí mạng đó.

- Thuộc hạ của ta chỉ có mình ta mới có quyền quyết định sống chết của họ ngươi là cái thá gì mà dám nói chết là chết hả ???
- !!!!
- Ngươi........!????
- Chủ nhân , để người phải nhọc lòng cứu cái thân già này rồi mong người xử phạt !

- Lui xuống đi ta sẽ nói chuyện này sau ta còn phải dọn dẹp mớ hỗn độn lúc trước chưa kịp xử lý xong ngươi chịu khó nghỉ ngơi đi m
- Vâng !
- Vút !
Hắc huyết y nhân cứ thế rời đi ngay sau đó và trận ác chiến đó lại một lần nữa nổ ra .
- Gọi hết mấy lão già đó ra hết đây cho ta đi.

Chỉ dựa vào mình ngươi ta không yên tâm đâu vì căn bản ngươi chẳng là gì trong mắt của ta ngoài bộ dạng phế vật không biết quản lý sao cho tốt đám người dưới chướng mình khiến dân phẫn nộ bậc làm quân vương ngươi , không xứng ! Đến lúc đảo triều rồi Vượng vị nên dành cho kẻ có năng lực giúp đỡ muôn dân và vì dân phục vụ đó là đạo lý quân vương nên biết rõ .
- Ầm !
- Vút !
- Tu vi không bằng ai mà ngữ khí khẩu ngữ cũng lớn đấy có bản lĩnh thì làm thử ta xem .
- !!!!!!!??????
- Thiên Vũ !!!!!
Hoàng Khương tức tốc lao nhanh đến ngăn cản lão ta nhưng tốc độ của lão ta quá nhanh không thể nào phản ứng kịp .
- Ngươi quên sức mạnh của ta là gì rồi à mà dám giương oai trước mặt ta ???
- Pặc !
- Vù..........!!
- Cốp !
- Ầm !!!
- Ta cần quái gì phải biết nặng lực ngươi là gì chứ hơn nữa một tên Kiếm Vương phế vật như ngươi ngay cả một kẻ tu vi ta thấp hơn ngươi lại chẳng thể đả thương nổi thì làm kiếm Vương làm cái gì để thiên hạ cười cho .
Thiên Vũ cười mỉa mai liên tục khiến hắn ta càng thêm tức giận hơn bạo phát toàn lực sức mạnh của bản thân mình dồn dập tấn công .
- Keeng Keeng Keeng Keeng Keeng.........!
- Giận quá hóa mất khôn rồi à lão ngu ngốc ??? Có cần ta tiễn ngươi một đoạn không ???
- Vụt !
- !!!!!?????
- Keeng !
- Đánh lén ta sao ???
- Vút !
- Bộp !
- Vút !
- Xạt........!
- Vụt !

- !!!!!?????
- Hấp !
- Phản ứng cũng nhanh đấy ! Thôi thì ta đành tăng tốc thêm vậy xem ngươi theo kịp tốc độ của ta không nhé !??
Giờ đây tốc độ của Thiên Vũ đã vượt qua cả phạm vi cảm nhận và nhìn thấu quả thực rất là khó hay thậm chí là bất khả thi nếu cố gắng chống đỡ hoặc cách khác để chống đỡ lại là một chuyện vô nghĩa vì Phong Long vốn vô hình vô dạng vô thanh chỉ ba điểm này thôi đã đủ khiến đối phương đau đầu suy nghĩ cách đối phó thế nào rồi hay đang suy nghĩ cách đối phó ra sao thì Thiên Vũ đã hạ gục từ lúc nào rồi không biết nữa .
- !!!!!????
- Tốc độ của huynh ấy sao lại..........!còn có cả dư ảnh nữa .
- Đây chính là sức mạnh tuyệt đối của đệ ấy rất khó ai có thể vượt qua được phạm vi tấn công của Thiên Vũ đến cả Chu Phúc huynh cũng rất chật vật chống đỡ đã khó rồi nói gì đến chống trả lão ta lần này khó thoát rồi .
- Chỉ mới đặt chân tới Nguyên Kiếm mà dám tự đắc với ta ngươi ta không thể khống chế được một con khỉ thích chạy nhảy như ngươi à ???
- Soạt !
- Bộp !
- Hoàng Khiếu Chỉ Thiên - Ngự Trảm !
- Hừ , chỉ một đạo ý niệm hóa kiếm thôi mà dương oai với Ngạo Đế ta ??? Vậy ta sẽ cho ngươi thấy cái gọi là Đấng !
- Vụt !
- Hừ !
- Bộp !
- Vù..........!
- Ngưng cho ta !!!
Thiên Vũ giơ một bàn tay lên trời hai thanh kiếm của mình cũng theo đó mà bay lên trời rồi bầu trời bỗng chốc gây chấn động khá lớn lan truyền đến tận Thiên Tuyệt Đế Đảo .
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm...........!
- !!??
- Chấn động gì vậy ????
- Ta cũng không biết nữa ! Để ta đi kiểm tra xem xem là cái gì đã .
- Ứng Phong Triều Miên ??? Xem ra nàng dạy con trai của chúng ta cũng rất cẩn thận a ! Đến cả ngạo chiêu của ta vang danh năm đó cũng truyền thụ luôn cho nó thật khó có thể nói là hạnh phúc hay không đây

Bình Luận (0)
Comment