Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 437


Đã áp sát được đám người đó rồi nên động thủ luôn không ?
- Chờ lệnh của sư phụ trước đã không được làm bừa .
- Soạt !
Thiên Vũ phẩy tay ra ám hiệu rồi bất ngờ tấn công bọn chúng chỉ trong chưa đầy 10 nhịp thở đã xử lý toàn bộ .
- Đám người này vậy mà lại chẳng có chút tu vi nào đều là người thường cả nhưng đồ bên trong rõ ràng là đồ có giá trị ít nhiều gì cũng phải có vài người bảo vệ chứ .
- Soạt !
- Sư phụ bên trong xe ngựa đều là cốt thú cả không phải vật có giá trị gì đâu .
- Cốp !
- Ngươi thì biết cái gì nhìn cho kĩ đống cốt thú đó là gì đi dùng đạo ý niệm cảm nhận đi tên ngốc này .
- !!!!!
- Giảo Cốt thú ???
- Không sai thứ này nếu được luyện hóa với Khí binh thức tỉnh của các ngươi cũng giống như tạo ra một bản thể có xương cốt vật vô cùng vững chắc bình thường chia sẻ đạo ý niệm cho Khí binh của mình thật sự rất khó vì đòi hỏi kinh nghiệm chiến đấu rất lâu dài nếu là kẻ mới chỉ khiến đống đồ này thành phế phẩm thì chẳng phải quá tội hay sao chi bằng chứng ta lấy một bộ cốt thú là đủ cho các ngươi dùng rồi nếu dư ra một chút cũng có thể đem ra đấu giá hoặc làm gì với nó tùy các ngươi .
- Sư phụ người không cần thứ này sao ạ ?
- Kiếm của ta vốn dĩ là hoàn hảo nhất rồi không cần đâu.

À phải rồi phần cốt thú này ta sẽ lấy để tạo vài thứ hữu dụng cho mấy người bọn họ mấy người các ngươi tự chọn đi một canh giờ sau đánh thức bọn họ dậy .

- Vâng ! ( đồng thanh )
- Khương huynh chú trong tộc độ ra chiêu uy lực cũng rất lớn tạo ra bộ giáp cũng được để bù đắp cho việc bản thân luôn chiến đấu thiếu đi bộ giáp phòng thân.

Mẫn Tuệ thì luôn ưu tiên tấn công tầm xa đôi mắt chính là điểm mạnh của muội ấy nhìn xa vạn dặm công kích bất ngờ cũng là điều cần tối ưu nhất chắc là thứ đó là đủ còn Tuyết Băng thì..........!thôi làm cho nàng ấy vài thứ đại bổ là được rồi .
Một canh giờ sau ,
- Ào !
- !!!!????
- Ư........!các ngươi.........
- Đừng hiểu lầm sư phụ ta đi ngang qua chỗ này thì thấy các ngươi bị một đám thú yêu tấn công cho nên bảo bọn ta ra tay ứng cứu không thì các ngươi sớm làm đồ ăn cho chúng rồi .
- Nếu các vị đã ra tay tương trợ vậy ta thay mặt toàn bộ Vệ quân cảm tạ các vị .
- Ơn nghĩa để sau hẵng nói quan trọng hơn là cái thứ bên trong xe ngựa là cái gì vậy ?
- Xe ngựa ????
- !!!!
- Bụp !
- Hự !
- Tỉnh dậy hết cho ta các ngươi canh gác kiểu gì để mất một xe ngựa vậy hả ???
Tên cầm đầu tức giận khi nhìn thấy một xe ngựa biến mất không rõ tung tích đâu cả liền đạp một tên thuộc hạ bên cạnh dậy chất vấn .
- Thuộc hạ.......!cũng bị tấn công bất ngờ mà đâu có biết gì đâu ạ .
Dáng vẻ uể oải mệt mỏi của bọn họ hình như đã đi một đoạn đường khá dài thì phải .
- Được rồi nói cho ta biết thứ bên trong xe ngựa đó là gì ?
- Chỉ là vài cốt thú đơn thuần thôi ạ .
- Cốt thú đơn thuần thì bọn chúng đâu có ngu ngốc đến mức đánh ngất các ngươi làm gì trừ phi cốt thú đó mà các ngươi trở là thứ đặc biệt .
- !!!!????
- Các ngươi lục soát cho ta xem xem có đúng như vị công tử bay nói không .
- Vâng !
Lam theo lời Thiên Vũ đám ngươi kia trèo lên xe ngựa cầm đuốc lên kiểm tra thì giật mình kinh ngạc .
- !!!???
- Vệ tướng.........!số cốt thú này là Giảo Cốt thú là thú cốt yêu .
- Cái gì ???? Đồ mà lão ta đưa rõ ràng là vật được cho là quốc bảo sao giờ lại là mấy cái thứ này vậy ?

- Quốc bảo ?
- Không giấu gì các vị mấy người bọn ta phụng lệnh của Vương đế đi đến Chu Vực nhận cống vật của họ dâng lên đang trên đường chuyển về đây lão ta giao đồ cũng không nghi ngờ gì cả vì hai bên giao lưu rất nhiều hàng hóa cho nên cũng rất hiểm tâm ý của nhau nhưng lần này thì.........
- Soạt !
Thiên Vũ cầm một mảnh cốt thú lên rồi nhìn một hồi rồi nói .
- Giảo Cốt thú tuy chỉ là hình hài một là bộ cốt thú nhưng thứ này trong giới bọn ta tu luyện mà nói chính là bảo vật cực kì quý giá có thể luyện cốt thành binh tạo ra một sinh mệnh sống cho Khí binh sau khi thức tỉnh .
- Nói vậy sau khi chia sẻ đạo ý niệm cho Khí binh tự sẽ giống như một nửa sinh mạng chưa hoàn chỉnh đối với chủ nhân của mình vậy đại bảo vật này chính là như vậy .
- !!!??
- Lập tức gọi đám đó dậy hết cho ta tức tốc đem thứ đồ này về cho ta thứ này quá vô giá không thể nán lại chỗ này quá lâu lập tức di chuyển cho ta .
- Bọn ta sẽ hộ tống các ngươi một đoạn đường .
- Đa tạ công tử ra tay ứng cứu .
- Vụt !
Ở phía trên cao một bóng đen xuất hiện ở đó bất giác Thiên Vũ nhìn thấy rồi mỉm cười rồi đi theo bọn họ suốt quãng đường còn lại .
- Kịch !
- Xem ra hàng đã được đưa đến nơi rồi .
- Tên tiểu tử đó biết rõ ràng thứ đó rất quý giá vậy mà không đem trả lại .
- Ở đời không có gì là không công cả hơn nữa thực lực tiểu tử này không kém gì ta vẫn nên cẩn trọng thì hơn .
- Vâng .
- Vụt !
- Nhìn qua hai tên này tu vi cung hơn ta nhưng lại không có địch ý vậy thôi không nên lo nghĩ nhiều làm gì .
- Sư phụ , đệ tử có dự cảm có người bám theo chúng ta suốt cả đoạn đường .

- Không cần lo lắng đâu rất có thể là người của họ chỉ đang hoài nghi chúng ta có thiện ý hay không thôi nhiều khi việc ta làm xung quanh có rất nhiều người theo dõi ta còn tưởng hơn thế nhưng chỉ có hai người .
- Hai người ? Nhưng theo quan sát cảm nhận của đệ tử thì ít nhất cũng phải là năm người .
- !!!!????
- Nha đầu này sao lại phát hiện hơn số lượng vậy lẽ nào nha đầu này.........!không đúng có khả năng đây là do huyết thống cũng không chừng có thể nhìn rõ số lượng nhiều đến vậy thật sự rất hiếm thấy .
Bất giác Thiên Vũ nhìn Nam Hạ một lượt thật kĩ càng thì Nam Hạ nhìn thấy dáng vẻ đó của sư phụ mình liền hỏi .
- !!!!
- Sư phụ , mặt đệ tử có gì sao ạ ?
- Đến bây giờ ta vẫn chưa biết phụ mẫu ngươi là ai có thể nói cho ta biết được không ?
Nam Hạ lắc đầu rồi nói .
- Phụ mẫu của đệ tử thân phận thấp hèn nào dám..........
- Cứ nói đi không sao đâu .
- Mẫu thân xuất thân từ Xuân Liên phường phụ thân là sát thủ giang hồ không lâu trước đây mẫu thân vì bị kẻ thù phụ thân truy sát tuy thoát được nhưng phụ thân...........!đã không còn nữa rồi .
- !!!????
- Xin lỗi đã hỏi ngươi câu này có điều hình như nãy ngươi phát giác ra mấy tên đó nhiều khả năng là di truyền từ cha để lại cố gắng lên nhé có dịp ta sẽ đến bái ông ấy .
- Sư phụ........!ít nhất đệ tử cũng đã làm được điều gì đó cho phụ thân rồi ..

Bình Luận (0)
Comment