Dưới chân cầu bắn một lần, Chu Thành Đông không có mang Bạch Chỉ về nhà, mà đi đến khách sạn gần đó nhất, khi anh ôm cô gái nhỏ đi vào, ánh mắt người ngoài nhìn anh từ đầu tới chân đều không có ý tốt, cho rằng anh trâu già gặm cỏ non.
Vào phòng, Chu Thành Đông đem cô gái ném ở trên giường, anh cởi giày, đi đến trước mặt cô.
“Người còn muốn làm sao?” Bạch Chỉ đã rất mệt, cô vừa mới bị anh làm một lần, đã không còn sức lực nữa.
“Làm con.” Chu Thành Đông bóp chặt cằm cô, anh đem phần hông nhắm ngay môi cô ma sát.
“Con không muốn, thật ghê tởm.” Hô hấp Bạch Chỉ nghẹn lại, đũng quần của anh thực nóng, cô có thể ngửi được một mùi vị tanh tưởi.
Chu Thành Đông nắm dây nịt của mình mạnh mẽ cởi bỏ, quần lót màu đen lộ ra ngoài, ở chính giữa phồng lên một vật lớn.
“Muốn liếm sao? Ta nhớ rõ lần đầu tiên con vô cùng hèn mọn, bắt lấy dương v*t của ta mà ăn.” Chu Thành Đông thô tục mà kề sát cự vật ma sát trên môi cô.
“Cút.” Bạch Chỉ còn có thể ngửi được hương vị của mình, cô không muốn anh biến thái tới loại tình trạng này.
Chu Thành Đông không màng sự kháng cự của cô, anh đem dương v*t móc ra, dương v*t tím đen bắn ra trong nháy mắt, kích thước thô tráng bao trùm cả khuôn mặt cô gái, anh cầm nó vuốt ve, Bạch Chỉ vì sợ hãi mà nhắm mắt lại.
Bạch Chỉ bị anh cưỡng bách liếm dương v*t, sự kháng cự vô dụng, bởi vì cô không phải đối thủ của anh.
“Mở miệng ra, liếm!” Chu Thành Đông cầm cự pháo, quy đầu để ở trên môi, anh nhịn xuống xúc động thô bạo, kiên nhẫn mà hướng cái miệng nhỏ lướt qua lại, nhưng cô là không muốn há miệng.
Bạch Chỉ mở mắt, trước mặt là cự pháo hùng hồn thô dài, dữ tợn xấu xí, cô nhìn chằm chằm nói: “Còn lâu con mới liếm.”
Cô gái không há miệng, Chu Thành Đông có rất nhiều biện pháp, anh cầm cự căn “Bạch bạch” đánh vào trên môi, mã mắt phân bố chất nhầy ở trên mặt.
Quanh mũi đều là vị tanh tưởi nồng đậm, Bạch Chỉ vẫn không nghĩ đến mở miệng, cô trừng mắt hướng về anh.
“Rốt cuộc liếm hay không liếm.” Chu Thành Đông nắm cây sinh mệnh hung hăng mà đơn giản đánh vào cô, gậy th*t hơn 14cm đem khuôn mặt cô đánh ra vệt hồng, mồ hôi cùng chất nhầy trộn lẫn.
Bạch Chỉ khuất nhục mà hé miệng, quy đầu no đủ lập tức cắm vào.
“Tê! Đâm đãng!” Chu Thành Đông nhìn dương v*t tím đen dưới thân đang tận lực làm bẩn cái miệng nhỏ đỏ hồng mê người, tính dục anh tràn đầy, quy đầu mãnh liệt cắm vào, chọc đến vách tường đàn hồi.
“A…” Bạch Chỉ cái miệng nhỏ bị lấp đầy, quai hàm căng đến mỏi nhừ, cô bất đắc dĩ mà mím chặt môi, nhưng lại càng kích thích anh, anh hung ác mà thẳng lưng thọc vào rút ra.
“Vừa rồi còn không liếm, rõ ràng muốn ăn dương v*t, xem cái miệng nhỏ hút chặt kìa.” Chu Thành Đông vừa lòng thọc vào rút ra, dương v*t thô to lấp đầy cái miệng nhỏ, cô gái khó chịu mà quấn chặt, anh nâng đầu cô xỏ xuyên qua.
“Ngô… A…” Lực đạo hung hãn, Bạch Chỉ khoang miệng như bị nhồi nhét nứt ra, cô hút lấy quy đầu, lực hút to lớn làm anh thô lỗ gầm ra, dưới thân bạo trướng.
Chu Thành Đông kịch liệt đâm sâu cái miệng nhỏ, anh dùng đỉnh quy đầu cắm, miệng bị chà xát đến đỏ bừng, anh nâng mông trước sau thọc vào, cô gái chịu không nổi bắt lấy cái mông anh.
“Không… Không cần…” Bị cắm sâu vào trong cùng, quy đầu chạm đến tận yết hầu, Bạch Chỉ càng không thể xem thường anh, nước bọt trong miệng đều bị kéo ra ngoài.
Dâm hương đầy miệng, Bạch Chỉ bị bắt nuốt toàn bộ dịch tuyến tiền liệt của mã mắt, người đàn ông càng lúc càng mạnh, lượng lớn nước miếng phun ra, phần hông nồng đậm lông đen ma sát cằm cô.
Chu Thành Đông cúi đầu nhìn Bạch Chỉ thần phục ở dưới háng mình, anh cưỡng chế tiến sâu vào miệng, sau đó rút ra cả cự vật, côn th*t tím đen to mọng sáng bóng, quy đầu hồng đen đánh vào cái miệng nhỏ, lại nhét vào tiến hành lần thọc vào rút ra tiếp theo.
Bạch Chỉ cái miệng nhỏ bị nhét đến mỏi nhừ, cô chịu không nổi, đầu lưỡi muốn cuốn lấy quy đầu ma sát, nhưng bị anh đâm thẳng, không có cách nào trêu chọc.
Chu Thành Đông phần hông ướt đẫm, vài sợi lông đen dính vào gương mặt cô, anh rút ra quy đầu, bắt đầu kịch liệt vận động, gào thét nói: “Mở miệng ra! Nhanh lên!”
Bạch Chỉ ngoan ngoãn hé miệng, cánh môi đáng thương đã sưng đỏ.
Chu Thành Đông đem mã mắt nhắm ngay môi cô, anh gào thét, quy đầu tròn trịa chấn động, tinh dịch màu trắng đặc phun trào, bởi vì lực đạo quá mạnh mẽ, ngoại trừ cái miệng bị phun đầy, gương mặt Bạch Chỉ cũng dính đầy tinh dịch.
“Ăn hết sạch sẽ cho ta.” Chu Thành Đông dùng quy đầu ma sát sườn mặt cô ra lệnh.
Tinh dịch tanh tưởi chiếm cứ mọi xúc cảm, cô nuốt không xuống, liền phun ra thật nhiều, việc này lại chọc giận Chu Thành Đông.