Nghiện - Tứ Khuyết Nhất

Chương 27

Chu Thành Đông không thể chấp nhận sự thật con gái đang quen bạn trai, anh cần phải hỏi cho rõ ràng, hai tuần trước còn cầu xin anh, nói thích anh, làm thế nào mà nhanh như vậy liền thay đổi.

Bạch Chỉ không nghĩ tới lời nói dối nho nhỏ của mình thế nhưng lại khiến anh băn khoăn.

Vì để hỏi cho rõ ràng, nửa đêm Chu Thành Đông lặng lẽ đi tìm Bạch Chỉ, nhưng cô đem cửa phòng khóa lại, anh có gõ cửa cũng vô dụng.

Chu Thành Đông chợt có cảm giác thất bại, anh lần đầu tiên nhận ra chính mình thiếu khuyết như thế nào khi xử lý vấn đề nam nữ.

Anh vứt bỏ mặt mũi đi theo cô gái giải thích và xin lỗi, bởi vì trước đây trong mối quan hệ này, anh là chúa tể còn cô chỉ là kẻ phục tùng,

Vì để có cơ hội ở cùng một chỗ với cô gái nhỏ, Chu Thành Đông quyết định để cô đến công ty bọn anh thực tập, anh đem việc này nói cho Vu Mị, Vu Mị cũng đồng ý, nhưng Bạch Chỉ lại không muốn đi, bởi vì tâm tư anh là cái gì cô đều rõ như ban ngày.

Nhưng cuối cùng Bạch Chỉ vẫn phục tùng, chỉ là một người đàn ông thôi, cô nhịn, từ khi kỳ nghỉ hè bắt đầu liền ngoan ngoãn đi theo anh thực tập.

Bạch Chỉ chưa từng đến công ty Chu Thành Đông, cô chỉ nghe Vu Mị nhắc tới, khi đến công ty, cô phát hiện nó thật sự rất lớn. Một tòa cao ốc hơn nửa tầng lầu xuống dưới đều bị Chu Thành Đông thu mua, lầu một là kho hàng, lầu hai đến lầu bảy là nơi công nhân làm việc, lầu tám là khu vực tiếp đãi, lầu chín là tầng hội nghị, lầu mười là văn phòng Chu Thành Đông.

Mà Bạch Chỉ được chỉ định thực tập ở lầu một, anh không có để cô làm thư ký bí mật gì đó, thật đúng là để cô làm việc từ vị trí của người mới bắt đầu.

Chu Thành Đông không lo lắng Bạch Chỉ cách anh quá xa, chỉ cần ở trong công ty này, anh muốn làm gì cũng không có người có thể quản đến anh.

Ngày đầu tiên đi làm, Bạch Chỉ mệt muốn chết, kho hàng rất nhiều, cô nếu muốn dọn thì phải kéo từ bên ngoài kéo vào, cho nên cả ngày ở dưới, cô muốn hộc máu.

Cũng may kho hàng có nhiều người lão làng chỉ cô, cô rất nhanh học được.

Chu Thành Đông từ miệng thư ký nghe được tình hình thực tập của cô, cũng không tệ lắm, anh còn tưởng rằng cô gái này sẽ rất khó thích ứng công việc ở kho hàng, xem ra anh đã xem thường cô.

Bạch Chỉ là không muốn nhận thua với anh, mặc kệ công việc ở kho hàng có thế nào đi nữa, cô cũng sẽ kiên trì đến cùng.

Buổi chiều 6 giờ người trong công ty đều tan làm, ở kho hàng là 6 giờ rưỡi, cho nên Chu Thành Đông ra sớm hơn Bạch Chỉ nửa tiếng, anh lén xuống kho hàng, lúc đến, cô đang ngồi xổm trên mặt đất phân loại, thấy vậy anh liền đi qua.

Bạch Chỉ cảm giác được có người đi tới, cô ngẩng đầu, người đàn ông đang đứng ở trước mặt cô.

Chu Thành Đông một thân tây trang, thoạt nhìn cùng khung cảnh chung quanh không hợp nhau, anh nhìn cô nói: “Đang làm cái gì?”

Bạch Chỉ cúi đầu tiếp tục nghiêm túc phân loại, công nhân bên cạnh nhìn thấy anh đều đứng lên, chỉ có cô là giống như thấy được.

Chu Thành Đông đã sớm đoán trước cô sẽ có bộ dạng này, anh nhịn xuống tức giận, nói: “Đi theo ta.”

Bạch Chỉ không động đậy, nếu không phải trưởng kho hàng nhắc nhở cô đi qua thì cô còn lâu mới đi cùng anh.

Chu Thành Đông đi đằng trước, Bạch Chỉ đi phía sau, bước vào thang máy, cô lại không tiến vào, anh ra lệnh: “Lại đây.”

Bạch Chỉ không tình nguyện mà đi vào thang máy, nhưng đứng cách xa anh đến nửa mét, cô dựa gần vách thang máy, chính là không muốn tới gần anh.

Chu Thành Đông ấn lên nút “Close”, chờ cửa thang máy khép lại, anh bộc lộ ra bản tính, không màng thân phận tổng giám đốc công ty, anh đem cô bắt lấy, ôm vào trong ngực.

“Người làm gì? Buông con ra!” Anh đột nhiên ôm lấy cô, Bạch Chỉ nhanh chóng tránh thoát, cô sợ cửa thang máy mở ra sẽ có người tiến vào.

“Đừng cử động!” Chu Thành Đông ôm chặt lấy người con gái, anh ngửi được mùi hương quen thuộc trên người cô, bụng một trận nóng bỏng.

Ra vẻ đạo mạo, thành ngữ này chính là nói đến anh, cả ngày mặc tây trang, một bộ dạng đứng đắn, lúc này lại ở trong thang máy ôm lấy cô, vật bên dưới cương cứng chạm vào đùi, Bạch Chỉ thật muốn chụp lại hình ảnh này để công nhân công ty xem vị tổng tài “Phi thường” thèm khát như thế nào, ngay cả cô gái nhỏ cũng không buông tha.
Bình Luận (0)
Comment