Nghiện - Tứ Khuyết Nhất

Chương 40

Chu Thành Đông không nói rõ mục đích mình tới nhưng Bạch Chỉ vẫn luôn muốn hỏi, anh không trả lời, tóm lại không thể nói là vì sợ cô thay lòng đổi dạ.

Hai người sau một hồi phát tiết, Bạch Chỉ nằm ở trong lòng ngực anh, cô vuốt ve cơ ngực rắn chắc, xuân tâm nhộn nhạo.

“Ngày mai con không đi ra ngoài?” Chu Thành Đông dùng tay bao lấy mông vểnh, dương v*t cương cứng đặt sát đùi.

“Không có, chiều ngày ngày mai con muốn đi ra bờ biển chơi.” Bạch Chỉ ngượng ngùng mà trả lời.

“Bờ biển?” Cô gái nói như vậy còn không phải là có ý muốn lộ ra da thịt.

“Đúng vậy! Người cũng đi sao? Nếu người đi thì con sẽ dẫn người đi!” Bạch Chỉ ngồi dậy, hưng phấn muốn mang anh đi bờ biển.

“Ta đến đây để gặp khách hàng, ngày mai rồi nói sau.” Chu Thành Đông nói dối cự tuyệt.

Nhưng sáng sớm hôm sau, Chu Thành Đông liền dậy, anh đi siêu thị mua một cái quần bơi màu đen, ngoài miệng nói không đi, nhưng hành động lại trái ngược.

Đoàn người Bạch Chỉ theo kế hoạch chọn lúc mát mẻ ra biển, đến buổi tối thì không trở về khách sạn mà ở gần bãi biển dựng lều trại, chuẩn bị ngày hôm sau xem mặt trời mọc.

Người trẻ tuổi đều muốn chơi cho thỏa thích, đặc biệt là các cô gái trẻ tuổi, Bạch Chỉ tới nơi thì nhìn thấy trên bờ biển có buổi biểu diễn nhỏ, tất cả mọi người mặc áo tắm tụ tập bên nhau, cô cởi ra quần áo, lộ ra đồ bơi màu trắng tinh khiết ở bên trong đã thay từ sớm.

Bạch Chỉ cao, vóc người lại đẹp, hai chân trắng nõn thon dài, cái mông đẹp đẽ đầy đặn, cho nên khi mặc đồ bơi màu trắng ở trên người khiến cho đám người nhịn không được nhìn cô nhiều hơn một cái.

Chu Thành Đông cũng đã tới bãi biển, anh thuê riêng một chiếc mô tô nước, giả thành nhân viên cứu hộ.

Bạch Chỉ liếc mắt một đã cái thấy được anh, ai bảo anh quá hấp dẫn người khác, quần bơi đen che lại vùng tam giác liếc mắt liền thấy cây sinh mệnh to lớn phồng lên, bên người anh vây quanh không ít mỹ nữ dáng người nóng bỏng.

Chu Thành Đông làm người ở trên cao nhìn xuống đã quen, đột nhiên lâm vào hoàn cảnh này, không thích ứng được, anh nhìn Bạch Chỉ, cô cũng đang nhìn anh.

Chạng vạng, buổi biểu diễn đạt tới cao trào, tất cả mọi người nhảy lên, cả trai lẫn gái dựa vào nhau cọ xát, cũng đã có người hôn nhau.

Chu Thành Đông cảm thấy chướng khí mù mịt, mà cô cũng vậy cùng bạn học nhảy lung tung, lúc này cố tình lại có việc không hay xảy ra, một thằng nhóc nhích về phía cô, còn cố ý tới gần hơn nữa.

Bạch Chỉ nhảy đến hăng say không có nghĩ nhiều, nhưng người này càng ngày càng quá phận, còn dám sờ mông cô.

Chu Thành Đông thấy được, lửa giận chạy ngược lên trên đầu, anh chạy nhanh qua, một phen túm thằng nhóc kia, kéo đến một bên.

Người kia rất thức thời, nhìn thấy Chu Thành Đông dáng người cường tráng, mặt liền xám xịt mà đi chỗ khác.

Bạch Chỉ cùng những người bạn học đều nhảy đến điên rồi, căn bản không chú ý.

Bạch Chỉ hướng người đàn ông hạ mi, cô vòng lấy bả vai anh nói: “Đại thúc, có muốn khiêu vũ cùng tôi không!”

Chu Thành Đông biết cô lại muốn diễn trò liền phối hợp, anh đột ngột ôm lấy eo nhỏ kéo tới gần nói: “Có thể chứ?”

Bạch Chỉ không vạch trần anh, cô tiếp tục diễn tiết mục cô gái xuân xanh gặp được đại thúc: “Cũng không phải không thể, nhưng trâu già gặm cỏ non hình như không tốt lắm.”

“Con!” Bạch Chỉ nói khích chê anh già, Chu Thành Đông liền ôm sát cô.

“Sức lực đại thúc thật lớn, đúng là càng già càng dẻo dai!” Bạch Chỉ dẫm lên chân trái anh.

Chu Thành Đông ở chỗ này không có biện pháp dạy dỗ cô, không chờ anh buông ra, cô liền ở trong lòng ngực anh vặn vẹo.

Bạch Chỉ cố ý cọ xát phần hông, trêu chọc anh là điều cô làm giỏi nhất, dương v*t phía dưới không đến một lúc liền cứng.

Kiên nhẫn của Chu Thành Đông có hạn, anh cố áp chế tính dục, nhưng cô lại giống như không sợ chết, còn cọ lung tung, quần bơi đã không bao được dương v*t anh.

“Đại thúc, nơi này làm sao vậy?” Bạch Chỉ cười hỏi.
Bình Luận (0)
Comment