Ngọa Hổ Tàng Long

Chương 194

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh




Đến lúc ấy, quyền chủ động sẽ nằm trong tay ông ta.





Dù có giết tên Tôn Hàn này, cũng chẳng phải việc gì to tát.





Nhưng thực tế, ông ta đã đánh giá thấp cậu thanh niên Tôn Hàn này rồi.



Advertisement






Chỉ với sức mạnh của bản thân thôi thì Tôn Hàn đã là một nhân vật cực kỳ đáng gớm.





Đường Minh Phong và Đường Mân, đã tạo ra một kẻ địch rất mạnh cho nhà họ Đường!





“Nhà họ Đường có giải thích hay không cũng không quan trọng, nhưng ông ba Đường thì đã không còn cơ hội nữa rồi!”





Chỉ một câu nói đã khiến Đường Quân Ngạo lập tức biến sắc, “Cậu muốn làm gì?!”





“Nếu ông ba Đường đã muốn chơi lớn thì cũng nên chuẩn bị tâm lý thua cuộc!”, sau một câu nói lạnh lùng, Tôn Hàn bèn ra lệnh cho Chu Lão Lục, “Chu Lão Lục, phế tên Đường Mân ấy đi, rồi báo cảnh sát. Tôi không muốn nghe thấy ba chữ ‘Đường Quân Ngạo’ nữa!”






Advertisement



“Rõ!”





Đường Mân lập tức hoảng loạn, nỗi sợ hãi lan ra khắp toàn thân, “Không, tao là thiếu gia nhà họ Đường, mày không được đối xử với tao như thế! Không được… Á…”





Sau cùng, chỉ còn lại tiếng kêu gào thảm thiết.











Kiến trúc Phong Quyên.





Hiện nay, kiến trúc Phong Quyên một bước lên đời, toà nhà công ty đã toạ lạc ở vị trí tấc đất tấc vàng của thành phố Giang Châu.





“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy!”





Nhưng lúc này, ở văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị, Đường Minh Phong lại chẳng hề vui vẻ tí nào, chỉ muốn đập nát chiếc điện thoại mà thôi.





“Không liên lạc được với chú ba!”





Lâm Mỹ Quyên lo lắng hỏi, “Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”





“Không thể nào! Chú ba là Đường Quân Ngạo đấy, là ông ba Đường - nhân vật có vị thế hàng đầu trong nước. Ở Giang Châu này, làm sao có ai động đến ông ấy được!”, Đường Minh Phong không tin.





Chú ba của anh ta là nhân vật cấp cao cơ mà, không thể nào xảy ra bất trắc!





“Vậy rốt cuộc đã có chuyện gì?”, Lâm Mỹ Quyên lo lắng khôn cùng.





Năng lực của Tôn Hàn đã vượt quá sức tưởng tượng của cô ta. Anh ra thời hạn, bắt cô ta đồng ý ly hôn trong vòng bốn ngày, lại còn bắt cô ký thoả thuận từ bỏ việc thừa hưởng tài sản chung khi ly hôn.





Một khi ký tên, sẽ đồng nghĩa với việc phải giao toàn bộ cổ phần của công ty Phong Quyên cho anh!





Mà Đường Quân Ngạo, chính là người duy nhất có thể giúp cô ta và Đường Minh Phong ra tay ngăn chặn Tôn Hàn ở Giang Châu này.





Không có Đường Quân Ngạo, chẳng lẽ bọn họ phải giao công ty Phong Quyên vừa lớn mạnh mà họ vất vả lắm mới giành được cho Tôn Hàn ư?





Khó khăn lắm, Phong Quyên mới có được vinh quang như ngày hôm nay, cô ta không cam lòng!





Đây chính là cơ hội để Lâm Mỹ Quyên chen chân vào hàng ngũ nổi tiếng ở thành phố Giang Châu. Cô ta không muốn từ bỏ.





Còn đối với Đường Minh Phong, đây chính là cơ hội quyết định việc anh ta có thể trở thành người thừa kế của nhà họ Đường hay không. Anh ta lại càng không muốn từ bỏ.





Bỏ lỡ dịp này, Đường Minh Phong đừng bao giờ mong có cơ hội trở mình nữa.





“Chắc là chú ba có việc bận thôi, em yên tâm đi!”, Đường Minh Phong cũng không biết anh ta đang an ủi Lâm Mỹ Quyên hay đang trấn an chính mình nữa.





Dẫu sao thì chú ba sẽ không gặp bất trắc gì đâu!





Lâm Mỹ Quyên bèn đáp, “Minh Phong à, bất kể chú ba của anh có ra sao thì chúng ta cũng không thể ngồi đây chờ chết”.








Bình Luận (0)
Comment