Ngọa Hổ Tàng Long

Chương 54

Nhiếp Chiêm Ba cũng hiểu được ý đối phương, bèn gật đầu đảm bảo, “Tổng giám đốc Tôn cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ giữ kín chuyện này!”





“Nhưng mà chúng ta ký hợp đồng bao lâu nhỉ, Tổng giám đốc Tôn?”






Advertisement



Chuyện này chỉ có thể để vị trước mặt ông ta quyết định thôi!





“Một mùa. Về hợp đồng mùa đông thì đến mùa đông hãy bàn”, Tôn Hàn nhẹ nhàng nói.





Sau khi mùa này qua đi, rất có khả năng anh sẽ không còn ở công ty thời trang Sâm Uy nữa.





Bây giờ anh có thời gian rảnh để bồi dưỡng Liễu Y Y không có nghĩa là anh sẽ rảnh rỗi mãi.



Advertisement






Anh là chủ nhân của Thiên Cửu môn, không nhàn hạ như vẻ ngoài đâu.





Thiên Cửu môn vẫn còn nhiều công việc đang chờ anh lắm.





“Tôi hiểu rồi”, đôi mắt Nhiếp Chiêm Ba lóe lên vẻ gian xảo, xem ra phó tổng giám đốc Vương Bách Xuyên của công ty thời trang Sâm Uy sắp phải chịu khổ rồi.





Kèn cựa với người ta mà lại không đi dò la lai lịch bối cảnh của người ta như thế nào.





Đáng đời lắm!





Nhác thấy Tôn Hàn và Liễu Y Y đã rời đi, Châu Kỳ Hoa mới sợ sệt bước vào văn phòng tổng giám đốc.





“Thưa Tổng giám đốc, tôi không biết Tôn Hàn là khách quý của sếp. Nếu như biết thì có đánh chết tôi cũng không dám mạo phạm!”





Châu Kỳ Hoa có ngốc nghếch đến mấy thì bây giờ cũng biết chuyện này không còn đơn giản nữa.





Nhiếp Chiêm Ba nhớ đến lời dặn của Tôn Hàn, bèn trưng ra vẻ bất cần, “Có phải nhân vật tầm cỡ gì đâu, cũng chỉ là một tên con nhà giàu bình thường. Bề ngoài thì nể mặt thế thôi, anh cho rằng tôi thực sự để tâm đến tên đó à?”





“Châu Kỳ Hoa, anh theo tôi lâu như vậy rồi mà còn không biết tôi là người thế nào ư? Nếu anh đã quyết định không ký hợp đồng với bên thời trang Sâm Uy thì tất nhiên tôi cũng không ký! Cứ yên tâm, tôi đã đuổi họ đi cả rồi”.





“Thật sao ạ?”





Châu Kỳ Hoa cảm thấy niềm vui ập đến có phần bất ngờ.





“Chẳng lẽ tôi lại gạt anh sao? Thôi, đến bệnh viện kiểm tra vết thương đi. Tôi vẫn quan tâm đến anh lắm đấy”, Nhiếp Chiêm Ba ân cần nói.





Trong lòng thì cười khẩy, đã là người mà Tổng giám đốc Tôn muốn chơi thì Nhiếp Chiêm Ba chỉ đành chờ thêm vài ngày nữa mới đuổi việc tên này vậy.





Nếu không sẽ khiến tên Vương Bách Xuyên kia cảnh giác mất.











Sau khi rời khỏi bách hóa thời trang Near, Liễu Y Y cầm đơn hàng có giá trị hàng chục triệu tệ mà thấy mình như đang nằm mơ vậy.





Cô vẫn cảm thấy hơi khó tin, “Có được đơn hàng mười triệu này rồi, có phải tôi sẽ đứng đầu về doanh số tháng này không?”





Tuy rằng đơn hàng này có được nhờ Tôn Hàn, nhưng cô lại sực nhớ đến việc chỉ cần đứng đầu doanh số trong ba tháng là có thể khiến Tôn Hàn hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt mình.



Thế nên Liễu Y Y quyết định chiếm luôn công lao lần này! Dù sao Tôn Hàn cũng chẳng quan tâm đến chút hoa hồng này.

Bình Luận (0)
Comment