Ngọt Đến Tim - Lý Lạc Vị Ương

Chương 29

Tôi giật mình, cảm thấy có lẽ mình đã đùa hơi quá đáng. 

 

 

“Đủ rồi mà, cậu đừng giận nữa, Lý Sở chỉ là em trai của tôi thôi. Trả lời thế này đã khiến cậu hài lòng chưa?”

 

 

“Em trai?” 

 

 

“Đúng vậy, Lý Sở là con của dì nhỏ, em họ của tôi.” 

 

 

Cố Duệ nghe xong liền phấn chấn trở lại, đưa tay ôm lấy mặt tôi rồi liên tục hôn lên.

 

 

“Tôi biết mà, An Nhiên của tôi làm sao có thể thích người khác được chứ. Chị, ôm với hôn đều thử cả rồi, bây giờ chỉ còn lại bế thôi, muốn thử không?” 

 

 

“Không muốn, tôi đang mặc váy…” 

 

 

“Vậy thì để tôi ôm chị thêm một chút nữa, được không?”

 

 

“Không được, sẽ có người nhìn thấy đó, cậu mau buông tôi ra!”

 

 

“Đừng cử động. Có người thấy thì đã sao chứ, lẽ nào bọn họ chưa từng thấy qua mấy hành động không đứng đắn của các cặp đôi khác à?” 

 

 

“Cậu mới không đứng đắn đó…” 

 

 

“Đúng vậy, tôi không đứng đắn, mỗi lần nhìn thấy chị đều không thể kiềm chế được mà muốn ‘giở trò’ với chị…” 

 

 

17.

 

“Cố Duệ, chúng ta mau vào trong đi. Lý Sở thấy tôi ra ngoài lâu như vậy chắc chắn lát nữa sẽ ra tìm đấy.” 

 

“Được thôi.”

 

Cậu ấy định nắm tay và kéo tôi vào nhưng tôi lại rụt tay lại, lắc lắc đầu.

 

“Cố Duệ, hiện tại tôi vẫn đang là bạn gái của Lý Sở…” 

 

“Vậy thì sao?” Cậu ấy nghiêm túc nhìn tôi.

 

“Tôi không thể vào cùng với cậu được…” 

 

“Ý chị là, lát nữa vào trong đó chị vẫn sẽ tiếp tục diễn mấy trò ôm hôn người khác trước mặt tôi à?” 

 

“Lý Sở không phải người khác, cậu ta là em họ của tôi.” 

 

“Em họ cũng không được.” 

 

“Cố Duệ, đây là chuyện mà tôi đã đồng ý với Lý Sở rồi, nếu tôi không giúp nữa thì cậu ta phải làm sao? Lý Sở sẽ bị mọi người chê cười đó.” 

 

“Chị nhiều lý do vậy? Tôi mặc kệ, không được phép ôm cậu ta, nghe thấy chưa?” 

 

“Cái này tôi không dám chắc đâu.” 

 

Tôi nheo mắt cười: “Lỡ như mọi người đều cổ vũ thì cũng phải…” 

 

“Chị đang thử thách sự kiên nhẫn của tôi à? An Nhiên, tôi nói cho chị biết, nếu chị dám ôm cậu ta, thì tôi cũng sẽ dám hôn chị trước mặt mọi người.” 

 

“Cậu…” 

 

Lúc này, tôi chợt nhớ Điền Điền đã từng nói với tôi, Cố Duệ là cung Bọ Cạp. 

 

Mà Bọ Cạp là người như thế nào? Chính là vừa có thể đưa bạn lên thiên đường, nhưng cũng có thể khiến bạn rơi ngược xuống địa ngục đó! Một khi đã ghen thì chẳng khác gì uống một thùng giấm… thôi vậy, tôi vẫn là không nên thách thức cậu ấy nữa.

 

“Được rồi mà, tôi sợ cậu rồi đấy.” Tôi véo nhẹ khuôn mặt đẹp trai của Cố Duệ.

 

“Tôi đồng ý với cậu, lát nữa sẽ cố gắng tìm cớ về sớm, có được chưa?”

 

“Vậy mới được. Nói cho chị biết, An Nhiên, chị là của tôi, ngoài tôi ra thì không được có người khác.”

 

 

Một lần nữa trở về ngồi cạnh Lý Sở cứ khiến tôi cảm thấy rất không thoải mái. Hay nói chính xác hơn là đầu tôi như đang bị Cố Duệ dùng khẩu Mauser 98K b.ắ.n thành cái sàng rồi…

 

Chẳng khác với ngồi trên đống lửa là bao, vì vậy nên tôi kéo Lý Sở.

 

“Chúng ta về sớm đi.”

 

“Chị, tiệc chưa xong mà, bọn họ sẽ không để chúng ta đi đâu.” 

 

“Cậu cứ nói là tôi không khoẻ.” 

 

“Vậy em thử xem.”

 

Cuối cùng, tôi và Lý Sở đã thành công rời đi trước.

Bình Luận (0)
Comment