Ngọt Thê Động Lòng Người, Bá Đạo Tổng Giám Đốc Hảo Tình Thâm

Chương 29

# đã che giấu #

# đã che giấu #

Thân thể Lý Nguyên Y nhè nhẹ run rẩy, trong mơ mơ màng màng, thế nhưng có chút tham luyến hương vị hắn, nhưng hắn lại nhất định không thuộc về cô!

Đúng vậy, không thuộc về...

Cái sự thật hắn có vợ chưa cưới, giống như thanh sấm sét, đem những suy nghĩ trong đầu cô toàn bộ đều nổ tung, cô hít một hơi thật sâu, chân dài đạp một cái, hắn ý loạn tình mê, lại bị cô đạp một cái vào hạ bộ.

Lý Nguyên Y vội vàng kéo lại cái khăn tắm vừa rồi bị hắn kéo lỏng lẻo thật tốt, thuận tay lấy cái chăn mềm bên cạnh, Đường Diệc Đình ngẩng đầu, chỉ thấy cô đem mình cuốn thành một cục, thoạt nhìn giống như một con sâu long thật to, cực kỳ đáng yêu.

Hắn híp mắt nở nụ cười, di chuyển chân dài đi qua đây, ngồi ở bên cạnh giường, cái khuôn mặt kia phóng đại hết cỡ, đối mặt với cô, "Em dự định khi nào phá kén thành bướm?”

Hơi thở người đàn ông quen thuộc trong nháy mắt xông vào mũi, tâm cô run lên, hít một hơi, phảng phất đều là hương vị thuộc về hắn.

Không để ý tới hắn cười giỡn, cũng không muốn bị hắn đầu độc, cô xoay mặt, hừ lạnh một câu: "Cút cho tôi!"

Biết rõ cô đang để ý chuyện hắn có đối tượng đính hôn, Đường Diệc Đình ôn nhu sờ sờ tóc của cô: "Mặc kệ xảy ra chuyện gì, xin em nhất định phải nhớ kĩ, tôi đối với em là thật tâm !"

"Nói như vậy, anh thật sự có?"

Phụ nữ đều thích nghe dỗ ngon dỗ ngọt, đương nhiên Lý Nguyên Y cũng không ngoại lệ, chỉ là cô không giống những thiếu nữ ngây thơ mười bảy mười tám tuổi kia, bị đàn ông tùy ý dụ dỗ một chút liền đánh mất tâm mất hồn. Thông minh như cô, rất nhanh liền bắt được sơ hở trong lời nói của hắn, tâm, bỗng nhiên chợt lạnh, có một loại đau đớn ngay cả chính mình cũng không biết, đang từ từ khuếch tán ở lồng ngực...

"Ở trong hoàn cảnh của chúng tôi, sẽ luôn có thời điểm thân bất do kỷ. Tôi sẽ xử lý tốt, em yên tâm." Hắn giải thích phi thường thành khẩn, trong cơn giận dữ Lý Nguyên Y lại nghe được, trong đầu không tự giác hiện lên cái cảnh những người đàn ông hay nói với tiểu tam - -

"Anh thật tâm yêu em , khả hiện tại thân bất do kỷ anh không thể ly hôn, yên tâm, chờ thời cơ chín muồi, anh nhất định sẽ cho em một cái danh phận!"

Đúng vậy, liền là cảm giác như thế, để cho cô cảm giác nhục nhã thật sâu.

Bàn tay nhỏ bé dấu trong chăn, nắm thật chặt thành quyền, Lý Nguyên Y cũng nhịn không được nữa, cơ hồ chưa có suy nghĩ qua, liền quát ra một câu nói: "Đường Diệc Đình, anh nghe kỹ cho tôi, dù cho trên thế giới chỉ còn lại một người đàn ông là anh, cũng không bao giờ có khả năng tôi yêu anh.”

Cô nói xong, con mắt hạnh hung hăng trừng mắt hắn, lại không biết rằng, ánh mắt như trong suốt kia, vào thời khắc này có bao nhiêu lãnh ý, tựa như một thanh kiếm, hung hăng đâm vào trái tim hắn - -

"Đường Diệc Đình, tôi hận anh!"

"Đường Diệc Đình, muốn tôi yêu anh, nằm mơ!"

"Đường Diệc Đình, anh nghe kỹ cho tôi, dù cho trên thế giới chỉ còn lại một người đàn ông là anh, cũng không bao giờ có khả năng tôi yêu anh - - "

Khuôn mặt nhỏ nhắn trong kí ức giống y như cô bây giờ, thời gian cũng không để lại dấu vết gì trên mặt cô, ngược lại làm cho cô trở nên càng thêm xinh đẹp động lòng người, mà cánh môi kiều diễm hắn đã hôn qua vô số lần kia, nói ra, vẫn luôn làm người khác đau như vậy.

Giờ khắc này, Đường Diệc Đình là thật thương tâm, cô của bây giờ, dù cho mất trí nhớ, nhưng bởi vì quan tâm, dù làm bất kì điều gì, cũng có thể tác động suy nghĩ của hắn, làm cho hắn suy tính hơn thiệt, bị dày vò.

Nguyên lai có một câu nói luôn rất đúng, thời điểm ngươi yêu một ai đó, ngươi liền cho nàng cái quyền lợi được thương tổn ngươi.

Hắn yêu cô, đây là lí do; mà bị cô làm tổn thương, đây là kết quả.

Vốn tay đang đặt trên tóc cô, khẽ buông lỏng, thu trở về, hắn đột nhiên đứng người lên...

- - - -

Đôi lời lảm nhảm: Cảm ơn hai bạn Thế Khương, Hắc Vân đã góp ý cho Mai nhé.
Bình Luận (0)
Comment