Ngự Đạo

Chương 122



“Này, này…”Áo Đình không thể tin nổi nhìn vào tuyết sơn trước mặt, tâm lý kinh ngạc không biết phải nói gì cho phải, hắn không ngừng thúc giục cự long bay lui lại. Truyện "Ngự Đạo "



Lúc này, chấp niệm nhanh chóng đi đến bên người bản tôn, vừa đụng một cái, chấp niệm tiến vào nê hoàn cung của bản tôn, rốt cuộc, năng lực chống đỡ của bản tôn mạnh hơn một ít. Mà xung quanh thân thể bản tôn nhanh chóng hình thành một lớp phòng hộ tráo.



Đám phi long nhanh chóng bay lên, nhưng tốc độ lan của tuyết sơn quá nhanh, rất nhanh đã cách rất gầ đám người, đám người đều cố sức tạo phòng hộ tráo ngăn trở hàn khí.



Phi long da thô thịt dày không người lo lắng cho chúng nó, nhưng là, bọn chúng cũng cảm nhận được uy hiếp từ hàn khí, hoảng sợ vỗ cánh bay xa.



Cuối cùng, lại bay ra hơn trăm dặm, cuối cùng tốc độ tuyết sơn đuổi kịp đám người, nháy mắt vượt qua đám người, tiếp tục lan về phương xa.



Trong nháy mắt, đám người cảm nhận được hàn khí cực lạnh, những người thực lực thấp không ngừng run rẩy, nếu như không phải đã cách xa cả ngàn dặm, thì không chỉ đơn giản là run thôi.



“Đã cách xa như vậy mà còn lạnh thế, đây là thứ gì vây?”Áo Đình vừa run vừa hỏi.




“A, lão gia, sao lại lạnh vậy”Trong lòng ngực bản tôn truyền gia thanh âm tiểu tinh linh, hiển nhiên nàng đã tỉnh ngủ.



Một khắc sau, nàng bay ra khỏi lòng bản tôn, mà lúc này, bản tôn kinh ngạc phát hiện, nàng đã lớn gấp đôi trước kia.



“Địch Nhi, ngươi cao lớn hơn rồi”Bản tôn cười nói.



Mà tiểu tinh linh sửng sốt không thôi, hạ ý thức nhìn xuống chân, mới phát hiện chính mình cao hơn nhiêu.



“Đúng a, lão gia, Địch Nhi lớn lên rồi”Tiểu tinh linh vui vẻ bay múa quanh người bản tôn.



“Các ngươi mau chóng ròi khỏi nơi này, các ngươi còn chưa thể chống lại hàn khí được”Lão già cầm đầu long kỵ sĩ nói.



“Dạ”Áo Đình lập tức run rẩy nói rồi dẫn theo đám người bay về phía xa.



Bản tôn, lúc này liều mạng vận dụng chân nguyên nỗ lực nâng thân thể chính mình nổi giữa không trung, mà chúng nhân đã sớm coi bản tôn là thánh cấp cường giả, cũng không lộ ra chút kỳ quái nào.



“Lão gia, ta có bí mật a”Tiểu tinh linh thông qua kế ước nói với bản tôn.



“A”Bản tôn kỳ quái hỏi.



“Lần này sau khi ngủ một giấc, ta đột nhiên biết một ma pháp a”Tiểu tinh linh phi thường kích động nói.



Rốt cuộc, trước kia nàng không biết tý ma pháp nào, hiện tại đột nhiên biết được, tâm tình khẳng định vui sướng cực độ, cũng may còn đè nén được chỉ nói cho bản tôn biết.



“Ngươi biết ma pháp?”Bản tôn kinh ngạc hỏi.




“Đúng a, nhưng mà có chút quái dị”Tiểu tinh linh nhướng mày lên nói.



“Quái dị? Thế nào là quái dị?”Bản tôn kỳ quái hỏi.



“Chúng ta cũng lui lại đi”Thủy Như Trọng nói với mười chín cường giả thánh cấp nhân loại cùng với bốn dực nhân.



“Được”Đám người cùng đáp.



Một khắc sau, tất cả mọi người cùng lùi lại, mà bản tôn cũng hạ xuống cự long của lão già dẫn đầu. Mà lão già kia chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt, mặc kệ bản tôn hạ xuống cự long.



“Ma pháp này phải chạm tay vào đồ vật mới có thể phóng thích được”Tiểu tinh linh thông qua khế ước nói. Truyện "Ngự Đạo "



“A? Thế nó có hiệu quả gì?”Bản tôn vô cùng kỳ quái hỏi, phần lớn ma pháp là viễn trình công kích, ma pháp này phải dính tay vào mới thi triển được, vây còn là ma pháp sao?



“Ma pháp này ta gọi nó là đoạn, đồ vật nào bị ta chạm vào, chỉ cần ta nguyện ý, nó sẽ lập tức bị đứt đôi”Tiểu tinh linh có chút ảo não nói, hiển nhiên nàng không quá hài lòng với ma pháp này.



“Cái gì?”Bản tôn kinh ngạc hỏi, hơn nữa lập tức lấy ra một cửu cấp ma hạch cho tiểu tinh linh.



“Thử xem xem”Bản tôn đầy ngưng trọng nói.



“Được nha”Tiểu tinh linh vừa nói, tay phải nàng đã áp lên mặt ma hạch.



Không chút thanh âm nào phát ra, dưới tình huống không có chút năng lượng ba động, viên cửu cấp ma hạch nhanh chóng đứt đôi. Vết đứt vô cùng bóng loáng, không một tì vết, như là tự nhiên sinh thành vậy.



Chuyện gì vậy chứ? Bản tôn há thật to miệng, không có nguyên tố năng lượng, không có linh lực, cũng không phải không gian ma pháp, đây là năng lượng gì? Vì sao cửu cấp ma hạch lại đứt đôi được?




“Lão gia, ngươi xem đi, chỉ là mỗi lần phải chạm tay vào mới làm cho nó đứt được, nếu như có thể ở cự ly xa thì tốt biết bao”Tiểu tinh linh khẽ lầu bầu miệng nhỏ, tâm lý đầy không tình nguyện.



Tuy tiểu tinh linh cảm thấy ma pháp này không tốt, nhưng lúc này, tròng mắt bản tôn trừng thật lớn, tâm lý tràn đầy kinh hỉ, bởi vì, một khắc này bản tôn đột nhiên nghĩ đến một chuyện.



Đây không phải là ma pháp , cũng không phải pháp thuật mà là thần thông, tuy không bằng vài pháp thuật cường đại, nhưng thần thông không thể mô phỏng.



Trong trí nhớ tiền thế của hắn, thần thông là tỷ vạn người mới có một người có, mà mỗi thần thông xuất hiện đều chịu trời đố kỵ, đều không có kết cục tốt, nhưng mỗi một thần thông đều có năng lực nghịch thiên! Truyện "Ngự Đạo "



“Địch Nhi, sau này không được thi triển thần thông trước mặt người khác, nhớ đấy”Bản tôn cẩn thận dặn dò.



“Thần thông? Là ma pháp đoạn của Địch Nhi sao?”Tiểu tinh linh nghi hoặc hỏi.



“Không sai, chính là đoạn, cài này lợi hại hơn ngàn vạn lần ma phá”Bản tôn nhanh chóng giải thích.



“Thật sao? Đoạn của Địch Nhi rất lợi hại sao”Tâm tình của tiểu tinh linh nhanh chóng vui sướng, nàng lại tiếp tục bay múa.



“Đương nhiên, lão gia đã lừa ngươi lúc nào chưa?”Bản tôn rất nghiêm túc nói



“Ân, biết nha lão gia, sau này Địch Nhi sẽ không để cho người nào thấy”Địch Nhi vui vẻ đáp.



“Đó là cái gì”Một dực nhân đột nhiên chỉ về khoảng trời cao ngàn dặm phía đông nam giáo đình


Bình Luận (0)
Comment