Ngự Đạo

Chương 24



Ngồi ở trên ghế, Mộc Vĩnh Diệp khó khăn lắm mới với đến bàn, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của ba người, bản tôn nói như thường: “Có gì lạ sao, bác không nhìn thấy ánh mắt của những hạ nhân sao? Nếu cháu hiện thân sớm chẳng phải hù chết bọn họ sao? Cho nên bây giờ cháu mới xuất hiện”. Truyện "Ngự Đạo "



“A?”Thủy Đông Các không khỏi nghẹn lời, đây là logic gì chứ?



Mà trong ánh mắt kinh ngạc của ba người, bản tôn cầm dao nĩa lên, cắt miếng thịt trong đĩa, rồi cho lên miệng, chậm rãi nhai thật kỹ, sau đó biểu tình rất thỏa mãn nói: “Lâu lắm rồi mới được ăn món ngon như vậy?”.



Nghe thấy câu cảm thán của Mộc Vĩnh Diệp, cả ba không khỏi trố mắt kinh ngạc, hắn mới mọc răng sữa được bao lâu chứ? Mà lời vừa rồi như là đã ăn từ rất lâu trước rồi vậy, thật sự không thể nào tin nổi.



“Cha, em nó dùng vật dẫn là sinh mệnh chi tuyền sao?”Thủy Như Quý còn không thể tin tưởng nổi hỏi.




“Phải, là vật dẫn cô ngươi dùng còn thừa để lại cho Vĩnh Diệp”Thủy Đông Các nói.



“Là vậy sao? Thật sự không còn tý gì sao?”Thủy Như Quý đầy tiếc nuối nói.



“Phải”.



“Trong nhà cũng còn mấy vật dẫn, con có thể tiến hành tách linh hồn, như vậy ít nhất thực lực có tăng trưởng, mà cũng có hai mạng, tốt hơn hiện tại chỉ có một mạng nhiều, cũng làm mẹ bớt lo”Hỏa Vân Nhi lập tức khuyên giải.



“Con cũng muốn mà, chỉ là mấy vật dẫn trong nhà, mẹ cũng biết đó, chỉ là bát cấp, sau này tu luyện phân thân sẽ khó khăn hơn, nếu có sinh mệnh chi tuyền làm vật dẫn, con đã sớm tách linh hồn rồi”Thủy Như Quý đầy bất đắc dĩ nói.



“Vậy phải tự bản thân con cố gắng thôi, không vừa lòng với những ma hạch bát cấp vậy tự mình đi tìm đi, sau này trong quá trình lịch luyện, tự mình tìm ma hạch vừa ý, chẳng qua, ông con cũng dùng bát cấp ma hạch để phân thân, tốc độ tu luyện chẳng phải rất nhanh sao?”Thủy Đông Các nói.



“Con sao có thể sánh với ông, ông là tu luyện cuồng nhân, phân thân tu luyện gấp mấy lần người thường”Thủy Như Quý nói.



Lúc này, Mộc Vĩnh Diệp mới biết được, hóa ra biểu ca không phải không có vật dẫn phân thân, hay không nguyện tiến hành tách linh hồn, không biết là vì sao chưa tiến hành phân thân đây? Nhưng là đương nhiên hiện tại không thích hợp để hỏi, có lẽ sau này sẽ biết được đi.



“Bác à, thiên mã lúc sáng là bác nuôi sao?”Bản tôn đột nhiên hỏi.



“Cháu nói Tiểu Hắc à? Ừ, phải, hiện tại nó là ma thú tứ cấp, nhưng hình như rất nhanh sẽ tiến giai”Thủy Đông Các nói.




“Tiến giai?”Bản tôn nghi hoặc hỏi lại.



“Đúng vậy, kỳ thực, ma thú trên thế giới này cũng phân đẳng cấp, từ nhất cấp đến cửu cấp, mà cũng như nhân loại, tu luyện trên cửu cấp là thánh cấp ma thú, ma thú cơ bản đều có ma hạch, chính là tinh hoa của chúng nó, mỗi ma thú đều có khả năng tiến giai, nhưng ngũ cấp là một bước cản lớn, đến ngũ cấp rồi, ma thú sẽ có trí tuệ nhân loại, tiếp theo, cứ tiến thêm một cấp, trí tuệ càng cao, mà khi đạt đến thánh cấp, trí tuệ của nó không kém nhân loại là bao. Mà lại, ma thú sau khi đến lục cấp, ma hạch của nó có thể làm vật dẫn để phân thân”Thủy Đông Các nói.



“Vậy biểu ca vừa nói đến bát cấp hẳn là ma hạch bát cấp đi? Vậy chẳng phải có thể tiến hành tách linh hồn rồi sao?”Mộc Vĩnh Diệp tò mò hỏi.



“Bát cấp, ài, kỳ thực đối với những gia tộc nhỏ là rất tốt rồi, nhưng là phẩm cấp vật dẫn vô cùng quan trọng, bởi phẩm cấp càng cao, thân thể mới càng tốt, bởi thế tu luyện sẽ nhanh hơn, ví như mẹ cháu dùng vật dẫn là sinh mệnh chi tuyền, thứ này vượt qua cấp bậc, đến thánh cấp ma hạch cũng không thể sánh bằng, khi mẹ cháu hình thành thân thể mới, hoàn toàn là thủy nguyên tố, bởi thế tốc độ tu luyện công pháp Thủy gia có thể nói là biến thái, mà vật dẫn kém thì làm nhiều hưởng ít, chậm đến không thể hình dung nổi, hơn nữa phải nỗ lực rất nhiều, nên Thủy Như Quý không muốn dùng vật dẫn bát cấp”Thủy Đông Các cười nói. Truyện "Ngự Đạo " Truyện "Ngự Đạo "



“A, ra là vậy! Xem ra cháu rất may mắn a”Bản tôn cười nói, tuy chưa dùng bao nhiêu sinh mệnh chi tuyền nhưng rõ ràng cũng là vận may.



“Đúng rồi, lần trước nhìn thân thể cháu hình như không có chút vết tích năng lượng nguyên tố nào, như vậy là sao? Cháu lại đây bác nhìn chút nào”Thủy Đông Các lập tức nghĩ đến việc này, hơn nữa còn đứng lên chuyển bị đi đến.



“Đừng đừng, bác mà đi qua là cháu lại hợp thể”Bản tôn lập tức nôn nóng nói.



Nghe được mấy lời của bản tôn, mọi người không biết nói sao cho phải, có cần khoa trương như vậy không, cứ như cưỡng bức con gái nhà lành vậy?



“Được rồi, bác không đến là được”Thủy Đông Các không biết nói sao cho tốt nữa.



“À, thiên mã sẽ không tấn công cháu chứ?”Chấp niệm lo lắng hỏi,




“Đương nhiên sẽ không, bác nói với nó rồi, cháu là người nhà của bác, nó sẽ không tấn công cháu đâu”Thủy Đông Các nói.



“Nói? Bác biết ngôn ngữ của ngựa sao?”Bản tôn đầy kinh ngạc hỏi.



“Ha ha, đương nhiên không phải rồi”Hỏa Vân Nhi ở bên cạnh cười rộ lên, mà Thủy Đông Các thì vô cùng buồn bực nhìn hắn.



“Bác không biết ngôn ngữ của ngựa, chỉ là thật lâu trước kia có lập khế ước, thêm vào nó là ma thú tứ cấp, trí tuệ cũng không thấp, có thể hiểu được lời bác nói”Thủy Đông Các nói.



“Khế ước?”Mộc Vĩnh Diệp kinh ngạc hỏi.



“Đúng, nói ra còn có một đoạn lịch sử”Thủy Đông Các kích động nói: “Điều kiện lập khế ước cùng ma thú rất hà khắc, trừ phi ma thú nguyện ý lập khế ước cùng ngươi, còn lại căn bản không lập được, vì vậy rất ít người lập được khế ước với ma thú”.



“Sao lại vậy chứ?”Bản tôn kỳ quái hỏi.



“Đương nhiên rồi, lần đó, trong khi du lịch, bác thấy một đôi thiên mã, bao bọc thiên mã con giữa vòng vây đàn ma thú, liều mạng bảo vệ thiên mã con không bị tổn thương, nhưng đàn ma thú rất nhiều, dần dần khắp người đôi thiên mã đầy vết thương, mà một con cũng chết mất rồi, mà một con chỉ là kéo chút hơi tàn cuối cùng, liều mình bảo vệ thiên mã con mà thôi, bác khi nhìn thấy tình cảnh này lập tức đuổi đi đàn ma thú, mà thiên mã kia vì cảm ơn bác, nó hí dài một tiếng với thiên mã con, thiên mã con lập tức đi đến bên cạnh bác lập khế ước chủ bộc” Thủy Đông Các tự hào nói.


Bình Luận (0)
Comment