Ngự Đạo

Chương 94



Tiểu tinh linh sau khi kinh ngạc thét lên, hai mắt tròn xoe nhìn biến hóa trước mặt, miệng nàng giương thật lớn, hiển nhiên nàng không ngờ sự tình lại phát triển như vậy, y như là nằm mơ vậy, hết thảy quá sức ly kỳ.



Lỗ hổng không gian sau lưng bản tôn dần thu nhỏ lại cho đến khi biến mất hoàn toàn, mà ma pháp trận trên mặt đất cũng dần tan biến không thấy. Bản tôn vẫn không ngừng đánh pháp quyết, pháp lực hao tổn càng lúc càng nhiều, mà bên trong hắc vụ, bắt đầu xuất hiện hơn trăm quỷ ảnh, những quỷ ảnh như được trọng sinh, mừng rỡ bay lượn bên trong hắc vụ.



“Lên”Cuối cùng bản tôn hét lớn lên một tiếng, mà hắn cũng ngừng đánh pháp quyết, đặt mông ngồi phịch xuống đất, tự điều tức. Mảnh vải đen trong nháy mắt bị thu lại, bên ngoài trông rất bình thường không có chút gì thu hút.




Tiểu tinh linh không ngừng bay múa trên đầu bản tôn, lúc bên này, lúc bên kia, nàng lo lắng không biết bản tôn bị làm sao. Qua cả một nén hương, bản tôn mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy tiểu tinh linh nôn nóng bay múa không ngừng, hắn chậm rãi cười nói: “Ta không sao”.



Nói xong, ánh mắt bản tôn chuyển hướng mảnh vải đen, tay hắn vừa vẫy, mảnh vải nhanh chóng bay vào trong tay hắn, cảm giác lành lạnh từ mảnh vải truyền đến lồng ngực hắn. Hiện tại cũng không có thời gian kiểm tra, hắn nhìn quanh bốn phía, truyền tống môn cùng ma pháp trận đã biến mất, Dạ Anh hiển nhiên đã thông qua truyền tống môn chạy mất, chính mình cũng nên nhanh chóng rời đi nơi này, nếu không một khi bị phát hiện thì không tốt rồi.



Hắn mang theo tiểu tinh linh, thuận theo thông đạo khi đến, nhanh chóng chạy ra, cũng không lâu lắm, hắn vượt qua lão già còn đang bị vây trong vòng hắc khí chạy mất.



Hắn lại tiếp tục dùng phương pháp độ hải lúc trước, nhưng lần này, do pháp lực tiêu hao quá nhiều, tốc độ cũng chậm hơn lúc trước rất nhiều. Cho đến buổi trưa hôm sau, hắn mới quay về được quần đảo của Thiên Tinh học viện, hắn chầm chậm qua bãi biến chui vào phòng mình.



Mà chấp niệm đã sớm chuẩn bị, ngay khi bản tôn quay về là có thể tiến vào phòng luyện công bế quan, bởi vì chấp niệm đã dùng ngọc thạch xếp thành trận pháp huyền ảo, chỉ cần bản tôn đưa pháp lực vào là có thể thúc giục trận pháp. Một khi trận khởi động, không ai có thể tiến vào quấy nhiễu bản tôn, kể cả tiểu tinh linh.




Chấp niệm lại một lần nữa làm hộ pháp cho bản tôn, chẳng qua lần này không khẩn trương như trước, hắn chỉ không ngừng luyện Lâm Phong kiếm pháp trong phòng.



Một ngày trôi qua, lại khôi phục bình thường, Dạ Anh vẫn chưa trở về, mà mọi người cũng đã quen điều này, nên cũng không chú ý đến, chỉ là bọn họ không biết được, Dạ Anh sẽ vĩnh viễn không quay về.



Bản tôn khoanh chân ngồi trên tụ linh trận, bắt đầu cẩn thận quan sát mảnh vải đen, chân nguyên không ngừng được rót vào, pháp lực hao hết đã có tụ linh trận bổ sung, vì thế, hắn không ngừng đánh pháp quyết về phía mảnh vải đen, hơn nữa bắt đầu đưa trận pháp huyền môn đại đạo ngưng luyện bên trong.



Cho đến ba tháng sau, bản tôn mới tế luyện xong mảnh vải đen, hiện tại mảnh vải đã hoàn toàn biến dạng, vốn mảnh vải trước kia vô cùng lớn, hiện tại trả qua tế luyện chỉ còn lại cỡ một bàn tay hình tam giác, bên cạnh hình tam giác là ánh tím nhàn nhạt, mà trung tâm là vô số đồ án huyền ảo viền vàng.



Bản tôn nhìn lá cờ trong tay kích động không thôi, đây là pháp bảo đầu tiên hắn luyện chế, tuy do pháp lực thấp, nên phẩm cấp pháp bảo không cao, nhưng dù sao đây cũng là pháp bảo đầu tiên hắn luyện chế, hơn nữa theo thực lực tăng cường, chỉ cần hắn không ngừng tôi luyện, nhất định sẽ có ngày nó trở thành pháp bảo nổi danh, mà khi tế luyện mảnh vải đen, bản tôn có thể cảm nhận được mảnh vải bất phàm, vì vậy hoàn toàn có thể trông chờ vào tương lai của pháp bảo này.




Chân nguyên bản tôn nhẹ nhàng đưa vào trong lá cờ, trong nháy mắt, lá cờ hóa lớn bay đến giữa không trung, xung quanh lá cờ là vô số hắc vụ, hắc vụ trong nháy mắt tràn ngập phòng nhỏ, hơn trăm quỷ hồn không ngừng bay múa, khả năng do tế luyện, dưới thúc giục của bản tôn, quỷ hồn bên trong hắc vụ không ngừng phát ra tiếng ma kêu quỷ khóc.



Một thời gian sau, gian phòng biến thành địa ngục trần gian, những thanh âm ma kêu quỷ khóc này ảnh hưởng mãnh liệt đến tâm thần người khác, đương nhiên ngoại trừ chủ nhân của pháp bảo, bản tôn! Pháp lực hắn khẽ động, hắc vụ trong nháy mắt thu lại về trong lá cờ, phòng nhỏ lại khôi phục bình thường, lá cờ dần biến nhỏ còn cỡ bàn tay rồi rơi xuống lòng bàn tay của bản tôn. Truyện "Ngự Đạo "



“Vạn Quỷ U Hồn phiên, sau này gọi ngươi là Vạn Quỷ U Hồn phiên đi, tuy hiện tại mới chỉ có hơn trăm tiểu quỷ, nhưng sau này ngươi nhất định sẽ trưởng thành đi”Bản tôn hài lòng nói. Truyện "Ngự Đạo "



Lúc này, bản tôn lại thúc giục Vạn Quỷ U Hồn phiên, lá cờ nhỏ trong nháy mắt biến mất. Hắn vẫn khoanh chân ngồi, tâm thần chìm vào trong thân thể, lúc này, bên trong tử phủ, lá cờ nhỏ bồng bềnh trôi nổi trên chân nguyên, mà chân nguyên cũng phân ra một phần nhỏ nuôi dưỡng Vạn Quỷ U Hồn phiên, không ngừng tế luyện lá cờ nhỏ, mà phần chân nguyên sau khi tế luyện lá cờ, bắt đầu tuần hoàn quanh thân thể bản tôn, ngay lập tức lại có một phần chân nguyên khác tiến đến thay vị trí của nó, làm cho lá cờ nhỏ không lúc nào không được chân nguyên tế luyện.


Bình Luận (0)
Comment