Ngự Đạo

Chương 96



Sau khi bản tôn tế luyện tốt pháp bảo đầu tiên trong đời mình, Vạn Quỷ U Hồn phiên xong, hắn lập tức đứng lên, hơn ba tháng bế quan tu luyện, hẳn những người bên ngoài nhất định đã chờ đợi rất lâu rồi.



Nhè nhẹ mở cửa phòng ra, bản tôn chầm chậm bước ra. Vừa nhìn thấy bản tôn đi ra, chấp niệm tạm thời ngưng việc luyện kiếm, đi vào trong trận pháp làm từ ma hạch, khoanh chân ngồi tập luyện tinh thần lực.



Ở nơi xa, trong biển lớn Thủy Vũ cùng Hỏa Tuyên cũng nhìn vào bản tôn đang đứng giữa cửa phòng, Thủy Vũ vội vàng chạy về nơi này, mà Hỏa Tuyên vẫn tiếp tục trầm ổn luyện kiếm.



Ngay khi Thủy Vũ chạy đến bên bản tôn, phân thân của Hỏa Tuyên vốn ở trong phòng cũng đã đến bên người bản tôn.



“Biểu thúc, biểu thúc người sẽ lại không đột phá nữa chứ”Thủy Vũ vừa chạy lại vừa hô to.



“Không có, chỉ có chút hiểu ra mà thôi”Bản tôn nói.




“Biểu thúc, Dạ Anh lần này đã ba tháng mà không có trở về, không biết là có việc gì không”Hỏa Tuyên khẽ hỏi.



“Dạ Anh đã về nhà hắn, sau này có lẽ sẽ không trở lại đâu”Bản tôn đáp.



“Cái gì? Về nhà? Thật là, tên này chẳng có tính kỷ luật gì cả”Thủy Vũ một bên nhận xét.



“Hỏa Tuyên, cháu đã đạt tới ngũ cấp chưa?”Bản tôn nhìn về hướng Hỏa Tuyên nghi vấn hỏi.



“Đã đến, ma pháp phân thân của cháu đã thuận lợi tiến giai ngũ cấp”Hỏa Tuyên vui vẻ nói.



“Còn có hai tháng, không biết lão đầu có thể đạt tới thánh cấp hay không, nếu hắn không đạt được chúng ta cũng không thể xem cái là huyết nguyên lực”Thủy Vũ một bên suy đoán nói.



“Ừ?”Mộc Vĩnh Diệp khẽ sửng sốt, huyết nguyên lực? Hình như toàn bộ chỗ huyết thanh bị Địch Nhi cầm.



Truyện "Ngự Đạo "



“Dạ Anh vừa đi, chúng ta lại muốn chiêu mộ thêm người, Thủy Văn gần nhất cũng đột phá, đến lúc đó hai bọn họ đều đã đạt đến ngũ cấp, chúng ta lại mất thêm hai người”Thủy Vũ buồn bực nói, hiển nhiên đối với Thủy Văn cùng Hỏa Tuyên sắp sửa rời đi, hắn không khỏi cảm thấy vô cùng khó chịu. Truyện "Ngự Đạo "



“Lão gia, lão gia a”Ở nơi xa trong rừng rậm, tiểu tinh linh Địch Nhi vừa bay vừa hét lên.




Tiểu tinh linh bay vòng quanh hai vai bản tôn, một lát sau, nàng mới dừng trên bả vai hắn, thở hồng hộc nói: “Lão gia, lão gia a, có tin lớn rồi”.



“Hử? Tin gì vậy?”Bản tôn kỳ quái mà hỏi.



“Ta vừa mới đại sảnh chổ giáo sư, vừa mới bắt đầu mọi người đều mang tới thật nhiều thức ăn ngon cho ta”Tiểu tinh linh nói.



“Đương nhiên rồi, ngươi là tinh linh, bọn họ cũng không dám đắc tội với ngươi, tinh linh nữ hoàng trước khi phong bế đảo không lâu, đột nhiên phái tới một tinh linh lên đảo nghiêm trọng cảnh cáo các lão sư trong học viện, hại bọn họ ai cũng đến nơi này bái phỏng một lần”Thủy Vũ cười nói.



“Có phải ăn được món gì ngon không vậy?”Hỏa Tuyên cười nói.



“Không phải a, ta vừa bắt đầu tại trên bàn ăn một loại trái cây màu hồng, chính là đột nhiên đi có một hồng y nam tử đi tới, ta trước kia ta đã từng gặp qua hắn, hắn chính là một trong những lão sư của học viện, khi đến hắn vô cùng kích động, có người hỏi hắn vì sao kích động vậy, hắn chỉ nói một câu, tất cả mọi người ở đó đều trở nên kích động theo a”Tiểu tinh linh đáp.



“Một câu nói? Nói cái gì vậy?”Thủy Vũ rất tò mò hỏi.



“Hắn nói ‘thuế phàm băng tinh’ xuất thế”Tiểu tinh linh không nhanh không chậm nói.



“Thuế phàm băng tinh?”Thủy Vũ kinh hãi kêu lên một tiếng.



“Làm sao có thể chứ? Đây không phải chính là truyền thuyết của hai mươi vạn năm trước sau?”Hỏa Tuyên cũng cả kinh kêu lên.



Bản tôn lại nhíu mày, hơn nữa trầm tư một lát mà nói: “Thuế phàm băng tinh, đã qua hai mươi vạn năm, người khác có thể cho đó là truyền thuyết không có thực nhưng trong điển tịch của ngũ gia chúng ta lại có được sự ghi chép một cách tỉ mỉ về thuế phàm băng tinh, bất luận là người nào đạt được nó thì cũng đều sẽ biến thành thánh cấp, trở thành thánh cấp mà lại là thánh cấp cường giả, càng có thể dựa vào đó đột phá”.




“Địch Nhi, thế lão sư đã giảng đến phần nào rồi?”Thủy Vũ hỏi.



“Không biết”Địch Nhi nói.



“Không biết? Làm sao lại có thể không biết chứ?”Thủy Vũ kỳ quái nói.



“Lão sư vừa nói xong, liền bị vài lão sư khác mang đi, còn những lão sư ở đại sảnh thì bàn tán ồn ao, ta cũng ngay lập tức trở lại ngay” tiểu tinh linh ngây thơ vô tội nói.



“Biểu thúc, thuế phàm băng tinh chính là đồ vật tốt, cháu chỉ cần có nó mà dùng thì nhất định rất nhanh có thể trở thành thánh cấp, không cần tu hành, suốt ngày chỉ cần ngủ ngon giấc, đều có thể một đường ngủ thẳng đến thánh cấp, lúc còn bé tìm thấy thông tin về nó, cháu đã mơ về nó rồi”Thủy Vũ ở một bên ngây người nói.



“Căn cứ theo điển tịch trong nhà ghi chép, thuế phàm băng tinh là một tác phẩm vĩ đại của một vị ma pháp sư luyện thành, tác phẩm này đã trở thành thánh cấp. Phải biết, hiện tại sản phẩm luyện kim thánh cấp đã trở thành hi hữu, đến nỗi gần như không còn, mà thậm chí có người nói, thứ này đã vượt quá cả thánh cấp, không biết hấp dẫn bao nhiêu người nữa”Hỏa Tuyên nói.



“Đúng a, khi mà vị ma pháp sư luyện ra vật này, vô số người đã điên cuồng tìm đến chỉ là về sau, vị ma pháp sư kia đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, tuy không ai biết hắn đã đi nơi nào, nhưng thuế phàm băng tinh hắn luyện ra cũng biết mất không thấy tăm hơi, vô số người đều là vì thuế phàm băng tinh kia mà tìm thật lâu. Nhưng mà, lại không tìm thấy, đến lúc này thì rất nhiều người vẫn còn ôm hi vọng, vô số người đã truyền tụng nó và coi đó như là một thần thoại, vĩnh viễn lưu truyền”Bản tôn không ngừng nghĩ về hồi ức kia mà nói.



“Ban đầu vị ma pháp sư kia đã luyện chế ra tổng cộng ba viên, viên thứ nhất dùng đến thử hiệu quả, đưa cho một chiến sĩ tam cấp ăn và khi ăn xong không lâu thì hắn có thể đạt tới thánh cấp cho nên đã dẫn đến oanh động lúc đó, còn viên thứ hai cho chính vị ma pháp sư kia ăn, sau khi dùng hắn sẽ đến một nơi nào đó tĩnh tọa đợi người hữu duyên, nhưng đã hai mươi vạn năm trước nay không có tin tức gì, hiện tại làm sao đột nhiên lại có tin tức đây?”Hỏa Tuyên nhíu mày nghi hoặc nói.



“Keng, keng, keng, keng”Chuông triệu tập giữa đảo đột nhiên vang lên, căn cứ vào luật của học viện thì chỉ có tại lúc khẩn cấp, chuông triệu tập mới vang lên, chỉ cần vừa vang lên tất cả học viên phải nhanh chóng tập trung lại


Bình Luận (0)
Comment