Ngư Hương Tứ Dật

Chương 54

Dịch: Tiểu Phương

Beta: Fleur

Phu nhân? A Liên chớp chớp mắt, khi phản ứng lại mới hiểu được phu nhân không phải là nàng sao? Nàng chính là phu nhân! Hốc mắt A Liên hơi ướt, dường như mỗi cái chớp mắt trong mắt cũng chỉ có mỗi hắn, ngập ngừng nói: "...Thượng thần tới rồi."

Dung Lâm hơi gật đầu "Ừ" một tiếng, giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng, cũng không nói gì thêm.

Cuộc thi đấu cự ly dài sắp bắt đầu, A Liên liền đi chuẩn bị. Dung Lâm khoanh tay đứng một bên. Dáng người hắn cao lớn mạnh mẽ, tuy rằng vô cùng tao nhã nhưng không ai dám đến gần.

Một đám Hỏa Tranh, Vân Tiếu cùng đệ tử lớp hệ Hỏa đờ người ra, cùng im lặng hồi lâu, nhìn thượng thần rồi lại nhìn A Liên đang đứng trên bờ chuẩn bị thi đấu.

"Ta không...nghe lầm chứ?" tvnt Hoa Bình ngây ngốc nhìn Vân Tiếu, nhỏ giọng hỏi.

Ngược lại Vân Tiếu phản ứng nhanh hơn Hoa Bình, mỉm cười nhìn nàng ta.

Cho nên......

Hoa Bình vẫn cảm thấy hơi khó tin.

Tiếng huýt sáo vang lên, các đệ tử thi đấu cự ly dài đứng trên bờ uốn người như bánh chẻo tới tấp nhảy xuống nước. Thi bơi lội là thế mạnh của lớp hệ Thủy nên mỗi người tới tham gia đều là cá biển bơi lội rất tốt. A Liên là cá nước ngọt nhỏ xinh, lại là giống cá bình thường, nếu không phải dáng vẻ nàng xinh đẹp thì sợ là không có ai chú ý tới nàng. thuvienngontinh Nhưng so với cuộc thi cự ly ngắn lúc trước chỉ xếp hạng phía sau, lúc này A Liên lại hang hái theo sát người dẫn đầu, như được uống thuốc tăng lực.

Bọt nước văng khắp nơi, tình hình thi đấu hết sức quyết liệt.

Lần này nơi thi đấu cự ly dài chính là sông Thiên Cơ bao quanh Cửu Tiêu Các. Cửu Tiêu Các chiếm diện tích rất rộng, bên ngoài có sông Thiên Cơ bao quanh ước chừng hơn năm mươi dặm.

Thi đấu cự ly dài cần sức bền, thể lực các cá hải tộc dẫn đầu có hao hụt, chỉ có cá cờ luôn dẫn đầu.

Cá cờ là tay bơi lội cừ khôi nhất của Cửu Tiêu Các, địa vị chưa bao giờ lay động. Có nàng ta tham gia, những con cá khác tham gia chỉ là tranh đoạt hạng nhì thôi.

Quả nhiên theo dự đoán của mọi người, cá cờ quả thật đứng nhất.

So với cá cờ Thường Thắng tướng quân, hạng nhì lại làm cho mọi người chờ mong.

Ngay lúc này, cách đó không xa có một bóng người đang bơi tới tvnt. Khi đến đích, ngoi lên khỏi mặt nước là một gương mặt xinh đẹp như hoa phù dung xuất hiện hiện trước mặt mọi người.

"Hạng nhì là A Liên lớp hệ Hỏa!"

Kết quả thật sự ngoài dự đoán của mọi người, chỉ là một cá nước ngọt tầm thường lại vượt qua các cá biển tinh anh. Cá cờ ở bên cạnh mỉm cười duỗi tay nói với A Liên: "Chúc mừng."

A Liên vẫn còn hơi hoảng hốt, bơi lâu khiến thể lực tiêu hao rất nhiều, nàng khá mệt, nhưng trên mặt lại tươi cười vô cùng rạng rỡ, cầm tay cá cờ nói: "Cảm ơn cá cờ sư tỷ."

Sau khi nàng và cá cờ chúc mừng lẫn nhau, cá hạng ba mới chậm chạp tới.

Vân Tiếu và Hoa Bình trên bờ chạy nhanh đến kéo A Liên lên, vừa lên bờ, đuôi cá màu bạc xinh đẹp biến thành hai chân thon dài. A Liên để yên cho hai người xoa mặt, ngẩng đầu nhìn thượng thần đang đứng nơi đó, nói: "Ta qua nói chuyện với thượng thần một chút."

Tuy trong lòng Hoa Bình rất tò mò, nhưng lúc này rất hiểu chuyện nháy mắt vài cái với nàng: "Đi đi, đi đi!"

Dung Lâm thấy nàng bước tới, nhíu mày nói: "Sao lại bơi nhanh như vậy?" Chỉ là một cuộc thi đấu nho nhỏ thôi, đáng giá cho nàng liều mạng như vậy sao?

A Liên lại rất vui vẻ, ngửa đầu nhìn thượng thần nói: "Lòng ta nghĩ đến thượng thần, không hiểu sao lại bơi thật nhanh."

Trong lòng Dung Lâm rung động, gò má chợt hồng, khóe môi nhếch lên nói: "...Vậy sao?"

"Đúng vậy!" A Liên gật đầu liên tục, duỗi tay cầm tay hắn nói: "Thượng thần có thể tới làm ta rất vui."

Còn muốn nói thêm với thượng thần nhưng ở bên kia Hoa Bình đang gọi nàng. tvnt A Liên vội vội vàng vàng chạy qua, đeo vòng hoa và huy chương quay lại, nàng nhẹ nhàng vuốt ve huy chương bạc trong tay, đôi tay giơ lên đưa cho hắn.

Dung Lâm ngẩn ra nhướng mày hỏi: "Tại sao lại cho ta?"

"Ta cũng không biết..." A Liên nhìn hắn lầm bầm nói: "Chỉ là muốn đưa cho thượng thần những món đồ mà mình thích nhất thôi!"

Dung Lâm đã quen nghe nàng bày tỏ, nhưng lần này lại vô cùng hài lòng, nắm tay nàng rời đi. Còn A Liên, do mấy ngày trước hai người chiến tranh lạnh nên lúc này nàng cư xử với thượng thần vô cùng cẩn thận, A Liên đắn đo nói: "Thượng thần, chúng ta đi như vậy hình như không tốt lắm đâu?"

Thượng thần nói: "Thế à?" Hơi dừng lại, giọng nói lại nhẹ nhàng: "Ta cảm thấy rất tốt."

A Liên mím môi đi theo hắn, chợt nghĩ tới lúc nãy lời thượng thần nói với đệ từ lớp hệ Hỏa, lại nói: "Mới vừa rồi thượng thần nói....Hiện tại tất cả mọi người đều đã biết."

Dung Lâm nói: "Sớm muộn gì cũng sẽ biết."

Hình như....Cũng đúng. Có thể là do lúc trước có thói quen che giấu, nàng vẫn luôn sợ người khác biết sẽ ảnh hưởng đến danh dự của thượng thần.

Việc nàng luôn lo lắng đã xảy ra, bỗng nhiên A Liên lại cảm thấy rất vui vẻ, không biết vì điều gì, có chút không hiểu được. Nàng ngẩn đầu, lẳng lặng nhìn gương mặt hắn.

Dường như nhận thấy ánh mắt nóng rực của nàng, Dung Lâm chợt dừng lại, xoay người nhìn nàng. Hắn nói: "Sao lại nhìn ta như vậy?"

A Liên thẳng thắn: "Thượng thần đẹp." Lại nắm chặt tay hắn, nhẹ nhàng nói:"Thượng thần, về sau chúng ta đừng cãi nhau nữa, được không?"

Dung Lâm nghĩ nghĩ, cảm thấy hai người bọn họ không cãi nhau là không có khả năng, trên đời này nào có vợ chồng không cãi nhau, nếu có chính là không yêu nhau. tvnt Dung Lâm nhìn nàng, cảm thấy những ngày qua hắn cũng không vui vẻ, thật ra có những chuyện không thể nào tránh được. Dung Lâm nói: "Tóm lại nàng cách xa cá kiếm một chút."

A Liên ngoan ngoãn gật đầu, lại nói: "Chính là thượng thần cũng phải làm gương tốt."

Trước nay đều là Dung Lâm đề nghị, nàng luôn luôn nghe theo, nhưng thật ra rất hiếm khi nàng nói ra những yêu cầu như vậy với hắn. Dung Lâm chợt thấy hứng thú, nhìn chằm chằm đôi mắt nàng nói: "Ta làm sao?"

Hắn làm sao? A Liên do dự trong chốc lát, mới cúi đầu nói: "Thượng thần đã có thê tử, đêm khuya lại ở bên cạnh Hồng Châu thần nữ."

Dấm chua cũng thật là nhiều. Dung Lâm mỉm cười, trong lòng không hiểu sao khá vui vẻ, nói: "Ta và Hồng Châu thần nữ rất thanh bạch, nàng đừng có nghĩ nhiều. Nhưng mà — nếu nàng đã nói, lần tới ta sẽ về nhà sớm."

Trước nay đều là A Liên dỗ dành người khác, vẫn là lần đầu được người khác dỗ dành. Nàng là một con cá rất dễ dụ, đôi mắt lập tức cong cong: "Được!"

Dung Lâm cảm thấy hơi buồn cười, lẳng lặng nhìn nàng, mới mở miệng nói: "Hôn ta."

Hả? A Liên sửng sốt.

"Nhanh lên!" Thượng thần hơi nóng vội.

A! A Liên chạy nhanh đến ôm hắn. Nhưng thượng thần cao lại đứng thẳng tắp, cũng không hạ thấp mặt xuống, A Liên kiễng chân cũng không với tới.

Nàng tự cho là thông minh liền nhảy lên, đỉnh đầu đụng vào cằm thượng thần.

Thượng thần buồn bực "hừ" một tiếng, đỡ cằm lảo đảo lui về sau mấy bước, thiếu chút nữa đâm lệch cằm hắn.

Dung Lâm đau đến chảy nước mắt, lúc này mới tức giận kéo nàng vào trong lòng, duỗi tay nâng cằm nàng, cúi người hôn lên.

*

Quá sốt ruột, thi đấu buổi chiều cũng không xem, sau khi hôn xong Dung Lâm lập tức đưa người về Tiêu Dao điện, còn chưa tiến vào phòng ngủ đã bắt đầu cởi quần áo.

Quần áo rơi rải rác, Dung Lâm cảm thấy bản thân muốn nổ tung, đá văng cửa phòng, ép nàng lên giường.

A Liên cũng không từ chối, bị hôn đến choáng váng.

Dung Lâm chống lên trán nàng nói: "Có muốn không?"

A Liên hoảng hốt "Ừ" một tiếng.

Dung Lâm lại nói: "Muốn gì?"

A Liên nghĩ nghĩ liền nói: "...Cự long."

Đến khi cự long sắp tiến vào, A Liên chợt lớn tiếng nói: "Thượng... Thượng thần!"

Dung Lâm vẫn luôn có bóng ma với chuyện lúc trước, lập tức nghiến răng nghiến lợi nói: "Nàng dám biến về nguyên hình thử xem!"

Hắn gần như là rít lên, hẳn là vô cùng tức giận, dường như lúc này nàng dám trở về nguyên hình, hắn sẽ thật sự hầm nàng thanh canh cá mà uống.

"Không phải..." A Liên nhanh nhẹn giải thích, giơ tay chỉ chỉ quả trứng trên bệ cửa.

"Bảo bảo, bảo bảo đang nhìn."

Phòng ngủ của Dung Lâm có vị trí tốt nhất Tiêu Dao điện, hôm nay cố ý đem quả trứng tới để trên bệ cửa sổ để hấp thu tinh hoa của trời đất.

Lúc này Dung Lâm mới nhìn về hướng cửa sổ, thấy quả trứng vàng kim lấp lánh, đúng là có cảm giác bị rình coi, nghĩ nghĩ liền ném một bộ quần áo qua, khó khăn lắm mới che kín quả trứng, lúc này mới nói với A Liên: "Tốt rồi."

...

Rốt cuộc cự long được trở về nơi ấm áp xa cách đã lâu, được bao bọc chặt chẽ.

Hết chương 54
Bình Luận (0)
Comment