Ngự Lôi

Chương 92

Edit: Tue Nguyen Beta: Sakura P/S: LaLa chính là Lạp Lạp. Sa đổi sang tiếng anh cho nó hay.^^

Thời gian trôi qua vô cùng mau, nhất là khi chú trọng làm một việc gì đó.

Một học kỳ đã kết thúc như vậy.

Trong học kỳ này, Mặc Hi có thể nói là được lợi rất nhiều, phải nói, thầy giáo thật sự giỏi, mặc dù có nghiêm khắc một chút nhưng đối với Mặc Hi lại càng nghiêm khắc thì càng tốt. Điểm này tất cả người đã quá rõ ràng, Lạc Nguyệt từng oán trách không ít, nhưng cũng bị Mặc Hi khuyên xuống, bởi vì cô cần có những điều này!

Mà, trong học kỳ này, để mọi người không khỏi không thán phục chính là, sự siêng năng của Mặc Hi .

Phương châm giáo dục và khuôn phép của học viện Andara rất nhiều, cũng rất nghiêm khắc, nhưng đồng thời có lúc lại rất tự do, đó chính là vào học Andara, anh muốn đến lớp là có thể đến, không muốn đến cũng có thể, chỉ cần trong thời gian học anh không được ra khỏi Andara .

Đồng thời, đến cuối kỳ sẽ biết thành tích của anh như thế nào, lưu ban không phải là không có, không phải mỗi người có thể ở năm 1 đều lên lớp dễ dàng , dù sao càng lên cao thì càng gian nan, tuy nhiên cũng có hạn chế số tuổi , nếu đến tuổi nhất định mà thành tích của anh thấp hơn tiêu chuẩn, vậy thật ngại, anh đã bị khai trừ.

Vì nội quy như vậy, dĩ nhiên Mặc Hi không hề cúp một tiết nào. Hơn nữa ở mỗi một tiết học lại vô cùng nghiêm túc, huấn luyện so với người khác nặng gấp mấy lần. Trong lúc đó vẫn mang theo 10 lần trọng lực. Đương nhiên, điều này người khác không biết.

Chẳng qua là, Dị Năng Giả và Võ Giả mới là hạng mục chính yếu của Andara , đối với những người bình thường thì nơi học tập là bên ngoài, không cách nào tiếp xúc đến hoàn cảnh học tập của bọn họ .

Bởi vì có Mặc Hi nên hiệu suất học tập của lớp học được tăng lên nhiều , bên ngoài, Mặc Hi không có một điểm kiêu căng, bất kể là người thường hay quý tộc đều đối xử như nhau, trên mặt vẫn luôn có nụ cười nhàn nhạt, dung mạo tuyệt xinh đẹp khiến không ít người bởi vì cô mà làm việc thuận theo nhiều hơn, hơn nữa mỗi lần nhìn thấy cô hoàn thành nhiệm vụ cùng với kết quả học tập, vì không muốn bị xem thường, cho nên cũng cắn răng cố gắng. Này nói chính là nam sinh.

Lúc đầu, nữ sinh cũng không có cô lập cô.

Coi như là nhân cách mị lực của Mặc Hi, rõ ràng chuyện gì cũng không có làm, chẳng qua là đôi khi bình thản giải đáp một chút vấn đề của nữ sinh một chút. Đôi khi cô cùng bạn học cùng nhau cười cười,.

Mà Mặc Hi không biết, đối với cô, kỳ thật không ít nữ sinh cũng muốn đến gần , bởi vì khí chất kia thật rất khó làm cho người khác ghét, nhưng cũng bởi vì khí chất này, các nữ sinh không có cách nào đi quấy nhiễu cô. Mà đợi khi tiếp cận được cô, tất nhiên sẽ không có lý do không vui vẻ cả.

Đương nhiên, trong đó cũng bởi vì thực lực của Mặc Hi , đợi đến lúc có một người thực lực cường đại để bọn họ không có một điểm phản kháng trong lòng, có một người để các nữ sinh khó có thể tìm được khuyết điểm, có lẽ là có nhưng cũng chỉ là một điểm nho nhỏ không đáng nói , không phải là ghen tỵ, chỉ biết trở thành đối tượng theo đuổi và sùng bái. Tính tình cũng mấy đứa trẻ con vốn tương đối ngay thẳng.

Trong ban A năm 1, Mặc Hi chính là nữ sinh được sùng bái. Nhưng ở lớp học này, học sinh đều không phải là người bình thường.

Xinh đẹp, cường đại, hòa nhã, thuần khiết, không nhiễm bụi trần.

Đó chính là Mặc Hi ở trong suy nghĩ mọi người, có lẽ còn có những cái khác, nhưng lại không cách nào xâm nhập để tìm hiểu.

Phía trên trên ban công ở tòa kiến trúc nào đó, ánh mặt trời chiếu rọi, rực rỡ chói mắt.

Một bóng ảnh nhỏ đang ngồi ở viền lan can, quần áo đen tinh xảo nhẹ bay, tóc đen cùng dạng được gió thổi bay, chỉ là một bóng lưng nho nhỏ khiến người cảm giác được như cảnh thần tiên.

Bàn tay nhỏ bé vốn cầm lấy một quyển sách giơ lên, vén mấy sợi tóc không an phận đến tai sau, chỉ thấy lỗ tai kia trong suốt nhẹ chuyển động, tay kia đồng thời cũng bỏ xuống, đặt trên đùi để sách.

“Tớ biết là bạn đang ở đây!” Một tiếng kêu thanh thúy vang lên, cùng với một tiếng —— phanh, cánh cửa ban công bị đá ra, xuất hiện khuôn mặt nhỏ sáng bừng của Lạc Nguyệt.

Vọt thân mình một cái, trong nháy mắt đi tới bên cạnh Mặc Hi, tung mình ngồi lên lan can phía trên giống Lạc Hi, con ngươi đảo qua, thấy đứng ở một bên mà trầm mặc là Hắc Ảnh, còn có Lala, cười nói, “Quả nhiên, chỗ nào có bạn thì chỗ đó nhất định có hai người bọn họ. Nhưng hôm nay không có thấy An Diệc Kì kia. Thật sự có điểm kỳ quái.”

“Giả vờ ngốc cũng không hay.” Mặc Hi ngẩng đầu đón gió nhẹ thổi đến, cười nói.

Nói ra, cái này cũng là có nguyên nhân , ở một năm này chuyện tình phát sinh cũng không nhiều nhưng cũng không ít, chuyện tình của An Diệc Kì chính là trong số đó, ở đây, tại ngày hôm đó sau khi bị Hắc Ảnh kích thích , bởi vì ở cùng trường học cùng dạng dị năng, cho nên luôn luôn đi tìm Hắc Ảnh quấy rầy.

Mà Hắc Ảnh cũng được Mặc Hi thông báo qua, chuyện này tùy tiện hắn xử lý, chỉ cần không quá ác là được, nếu như có thể để An Diệc Kì không đến tìm cô thì càng tốt hơn.

Có một số việc, bởi vì An Diệc Kì luôn đi theo nên Mặc Hi không cách nào hành động.

Mà hình như Hắc Ảnh nhớ lấy lời này của Mặc Hi ,tại mỗi lần An Diệc Kì khiêu khích , hai người lại quyết đấu.

Andara không cho phép tư đấu, nhưng đối với hai bên đồng ý chiến đấu vẫn sẽ thường xuyên phát sinh, dù sao này cũng có thể thúc đẩy sự trưởng thành của từng người , học viện luôn bàn quan với điểm này.

Một cuộc chiến đấu, cũng không có nhiều ác liệt, cũng không mất quá nhiều thời gian.

Người thắng lợi, là Hắc Ảnh.

Khiến mọi người kinh ngạc, một học sinh mới có thể chiến thắng học trưởng năm 3, hơn nữa cũng không có dùng quá nhiều công phu.

Một cuộc chiến đấu kia khiến An Diệc Kì bị đả kích, cái gì cũng không có nói, tập trung huấn luyện .

Cuộc chiến đấu kia, để người trong học viện biết Mặc Hi đã đứng ngang hàng với mỹ nữ đệ nhất Phong Giản Tuyết , biết rõ có người canh giữ cô.

Cái chiến đấu kia, để học viện lưu truyền một quy củ, muốn đến gần Mặc Hi, phải thông qua hai người An Diệc Kì và Hắc Ảnh trước.

Một giai thoại mới hai người đều lấy Mặc Hi làm trung tâm.

Đối với điểm này, Mặc Hi không có bất kỳ ý kiến, đáng giá vui vẻ là như vậy sau này sẽ có ít người làm phiền cô, mãi đến bây giờ rất khó thấy một người.

Hỏi, là bởi vì không có hứng thú với Mặc Hi sao? Không! Đối với Mặc Hi, bọn họ cũng say mê, nhưng là vẫn dùng thực lực để nói chuyện, giống như danh xưng Băng Chi Thánh Nữ Phong Giản Tuyết, vì sao cô xinh đẹp như vậy không ai quấy nhiễu? Cùng dạng là bởi vì có một người cường đại thủ hộ, cộng thêm thực lực của chính cô , thiếu nữ như vậy, không phải là cái gì mọi người có thể hy vọng xa vời , cũng khó để người có thể đến gần.

Giống như Mặc Hi, đối với thực lực của Mặc Hi, ở một năm này cũng để mọi người có hiểu biết đại khái, cũng để mọi người kinh ngạc, không chút nào khoa trương khi nói cô và Phong Giản Tuyết thật không chỉ là dung mạo tương xứng, thế nhưng thiên phú cùng thực lực cũng giống nhau, cũng không biết ai nói ra cường độ thân thể cao cấp của Mặc Hi là trăm năm khó gặp ,đặc biệt là khí chất làm cho mọi người động lòng. Cộng thêm khi cô ở trước người khác, khí chất không nhiễm bụi trần khiến người ta có cảm giác ảm đảm cùng với xấu hổ, cũng khó có thể tìm được lý do nhích tới gần .

Cho đến khi một người bị Mặc Hi chân chính giáo huấn, về sau thật không ai còn dám hỗn với cô, đối xử như với Phong Giản Tuyết, lựa chọn đứng nhìn từ xa.

Nói đến Phong Giản Tuyết, Mặc Hi từ cái 【 bảng xếp hạng mỹ nhân 】 cũng đã nhìn qua ảnh của cô ấy , đúng với phỏng đoán của mình, chính là người con gái đánh nhau với cô hồi trước.

Chẳng qua ở nơi này một năm không có xuất hiện, nghe nói là bởi vì cô ấy là hội trưởng hội học sinh năm 4, cho nên có quyền đặc biệt và phần thưởng, ngày nghỉ là 1 năm rưỡi .

Đúng là phần thưởng tốt a! Chẳng qua là bây giờ Mặc Hi cũng không cần, hình như những hội trưởng khác được thưởng cũng không tồi, ví dụ như phần thưởng của hội trưởng hội học sinh năm 2 là có tư cách lên tầng ba của phòng Duyệt Lãm.

Phòng Duyệt Lãm là thư viện của Andara, mà riêng tầng ba không phải là ai cũng có thể lên được.

Cái phần thưởng này hơi có tác dụng với cô, cô đã quyết định muốn.

“Đi thôi.” Mặc Hi tung mình nhảy xuống lan can, trong tay cầm lấy sách vở chuẩn bị rời khỏi.

“Đi đâu!” Lạc Nguyệt hỏi, đồng thời nhảy xuống, cười hì hì theo thói quen tựa vào người Mặc Hi .

Mặc Hi nở nụ cười như đã biết rõ, ” không phải bạn đến là muốn gọi tớ đi kiểm tra thử thăng cấp sao? Hoặc nên nói là nhảy cấp.”

“Hắc hắc, quả nhiên là Hi ! Đúng là hiểu rõ mình.” Lạc Nguyệt không có một điểm ngượng ngùng khi mục đích bị phát hiện, cùng với Mặc Hi đi về phía trước.

Sắc xanh biếc trên đường nhỏ, bốn người đi lại ở trên đường.

Lạc Nguyệt không thể không chặc lưỡi hít hà.

“Này, Hi! Lần này bạn định nhảy bao nhiêu cấp? Hắc hắc, lấy thực lực của bạn, nhảy đến cấp 4 thì không có vấn đề a!” Cô không có nói cấp 5 là bởi vì trong đó có thể có không ít Dị Năng Giả đồng cấp , Võ Giả không thể so được với Dị Năng Giả, mặc dù không phục, nhưng Lạc Nguyệt vẫn phải thừa nhận.

Andara tổng cộng có 7 năm, năm 1 là lúc đầu trẻ con báo tên, 10-15 tuổi cũng có thể tham gia, thực lực phải từ cấp 10 trở lên.

Năm 2, cấp 15trở lên.

Năm 3, cấp 25 trở lên.

Năm 4, cấp 35 trở lên.

Năm 5, cấp 40trở lên.

Năm 6, cấp 45trở lên.

Năm 7, cấp 50trở lên.

Cho nên, sau khi mọi người tốt nghiệp ở Andara là tu vi cao cấp, đây là chỗ cường đại của Andara .

Trên mặt Mặc Hi tươi cười không có thay đổi, nhìn qua có thể thấy khuôn mắt đầy sức sống của Lạc Nguyệt, cười nói, “Tớ không có ý định nhảy cấp, tớ chưa học xong căn bản nên muốn học cho chắc .”

“Không phải chứ! Bạn còn định ở nơi cấp thấp này!” Lạc Nguyệt kêu to, cô đã chịu đủ một năm rồi, cô không thể chịu nổi những thứ sơ cấp kia, giống như kiểu rõ ràng anh đã là học sinh trung học năm 1 mà lại phải đi học tiểu học còn là học lớp 1, loại cảm giác này có thể tưởng tượng được sao.

“Nguyệt! Bạn nên biết rằng tớ không có kiến thức căn bản, hơn nữa việc này rất có tác dụng với tớ.” Mặc Hi trả lời rõ ràng, chỉ sợ bây giờ thực lực của cô mạnh hơn học sinh năm 1 rất nhiều, nhưng kiến thức cơ bản thì giống bọn họ, trong một năm này cô được lợi rất nhiều.

Sắc mặt Lạc Nguyệt có chút phát khổ , một năm này cô phát hiện Mặc Hi thật sự không hề có kiến thức căn bản, mặc dù khi ấy cô rất giật mình, bởi vì là sự thực nên khiến người khác không nói nên lời, nhưng mà Mặc Hi lại có thể cường đại đến như thế này.

Nhưng chớp mắt nghĩ, một năm trước Mặc Hi vẫn là một người thường, quả thật là khó có thể tiếp xúc đến việc này, không biết cũng không phải là chuyện lạ . Cũng để người khác cảm thán, Mặc Hi là ở dạng tình huống như thế nào mà luyện thành một thân thực lực như thế này? Trong đó thiên phú là tất nhiên, nhưng sự cố gắng nhất định sẽ không thiếu

“Tớ biết rồi.” Lạc Nguyệt sa sút nói, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, tiếp theo vừa cười nói, “Không có quan hệ, có thể thoải mái vui đùa một chút nha, nắm vững kiến thức cơ bản cũng tốt!”

Nói như thế kỳ thật cũng là đang tìm lý do để an ủi mình .

Đôi mắt Mặc Hi chớp động ôn hòa, Lạc Nguyệt có thể cảm giác được tình cảm của cô , đây là mỗi ngày Lạc Nguyệt mở miệng ra bạn bè tốt, chị em tốt.

“Bạn có thể nhảy cấp, tớ biết cái sơ cấp này đối với bạn mà nói đã rất quen thuộc.”

“Này này này! Bạn đây là đuổi tớ sao?” Lạc Nguyệt khoa trương kêu to, “Hừ hừ! Nắm vững kiến thức cơ bản thì sau này mới tốt! Điều này tớ hiểu! Mơ tưởng cường đại một mình! Hơn nữa ở đấy rất có cảm giác vinh quanh a! Hắc hắc, so với bọn hắn cũng muốn cường đại hơn!”

Mặc Hi biết rõ Lạc Nguyệt khẩu thị tâm phi, trên mặt cười cũng càng thêm dịu dàng, mặc dù cô bé trước mắt thật quá nhỏ, đối với mình cộng tuổi hai đời vào mà nói lại càng có thể giống như con gái, nhưng cô bé có thể để cho mình coi cô bé thành bạn bè, tình cảm vĩnh viễn cũng là không có giới hạn tuổi , bất kể là tình yêu hay tình bạn.

Không có nói lại cái gì, tính tình Lạc Nguyệt giống với hiểu biết của cô, đã nhận định rồi thì nói nhiều cũng không thay đổi được.

Quay đầu, nhìn về phía trước vẫn không nói một lời, theo bên cạnh là Hắc Ảnh và Lala, bây giờ Lala so với quá khứ tựa như biến thành một người khác, trước kia LaLa rất khả ái, rất sợ hãi, rất xấu hổ cũng rất tự ti. Lala bây giờ, vẫn khuôn mặt nhỏ, trẻ con đáng yêu, nhưng bây giờ trên khuôn mặt kia lại lãnh đạm như Hắc Ảnh, không! Hắc Ảnh chính là đã dưỡng thành thói quen lạnh lùng, cái này cũng là tính cách của hắn.

Mà mặc dù mặt mũi Lala lãnh đạm, nhưng là Mặc Hi vẫn có thể từ kia đôi mắt nhìn ra ấm áp trong đó.

Này không chỉ là Mặc Hi hướng dẫn cũng là bởi vì kinh nghiệm của một năm này.

Từ ngày đó báo tên kết thúc, Lala tự đi theo cô, rồi sau đó, ở một năm này Mặc Hi cùng dạng hướng dẫn, khi Lala ở trường bị nữ sinh bắt nạt, bị nam sinh đùa bỡn thì Mặc Hi đã nói một câu.

“Không chỉ là ở bên trong kiên cường, bên ngoài cũng phải giống nhau , đi theo bên cạnh Hắc Ảnh, hắn sẽ hướng dẫn bạn. Cố gắng lên! Tớ muốn chính là cường đại Lala, nếu như bạn không làm được thì tớ sẽ tàn nhẫn đuổi bạn đi.”

“Nhưng, yên tâm bạn còn có thời gian.” Vốn Lala bị sợ đến run rẩy, sau khi một tiếng này nói ra , đầu ngẩng lên , nhìn thấy nụ cười ấm áp kia của Mặc Hi, vốn tâm trạng khiếp đảm cũng dần dần trở nên ổn định.

Mà chính là một năm qua, cô ngụy trang khuôn mặt lạnh như băng cũng đã dần dần quen thuộc đến tự nhiên.

” Thế còn các bạn? Định như thế nào?” Mặc Hi lên tiếng hỏi.

“Theo Mặc Hi sắp xếp.” Giọng nói của Hắc Ảnh vẫn lạnh lùng như vậy, trên mặt không có một điểm biến hóa.

Bởi vì trong trường gọi đại nhân sẽ không tốt, cho nên dưới mệnh lệnh của Mặc Hi, Hắc Ảnh cuối cùng thỏa hiệp, ở loại tình huống bình thường đổi giọng gọi cô là Hi.

Con ngươi chuyển qua nhìn về phía LaLa còn chưa có lên tiếng, Lala trước tiến lên một bước nói, “Giống nhau.” Giọng nói ngọt ngào lại trầm ổn, cũng không e thẹn như trước kia.

“Các bạn có suy nghĩ của chính mình, tự mình quyết định, đây cũng không phải là chuyện gì quan trọng.” Mặc Hi cũng không có sắp xếp cái gì, vẫn đem quyền lợi quyết định cho chính bọn họ. Giống như cô nói, cái này cũng không là cái vấn đề lớn gì, tùy ý nhảy cấp vẫn dựa theo quy củ thăng cấp, học lên cấp bình thường,.

Hai người gật đầu, chỉ cần là Mặc Hi lên tiếng, bọn họ cũng không có cái gì nói nữa .

Tiếp tục đi thêm một đoạn , phía trước đột nhiên xuất hiện một người, là một thiếu nữ, khoảng chừng 16, 17 tuổi, một thân áo dài màu cam rất dễ thấy, đó là biểu hiện của hội trưởng hội học sinh năm 2 .

Đồng phục học sinh của hội trưởng hội học sinh được chế tạo đặc biệt, cùng đẳng cấp giống nhau, 7 năm phân làm 7 loại màu đỏ, vàng cam, vàng hoàng kim, xanh lá cây, đen, xanh da trời, và tím, cho nên nhìn một cái có thể rõ ràng nhìn ra thiếu nữ là hội trưởng năm 2

Xem ra thiếu nữ ở chỗ đó đợi một lúc rồi, vừa nhìn thấy bóng dáng Mặc Hi thì đôi mắt nhất thời sáng ngời, chớp động mấy cái, cắn cắn môi, chạy chậm đến trước mặt Mặc Hi.

Trên khuôn mặt hiện ra nụ cười thiện ý, đến trước mặt Mặc Hi dừng lại, cười nói, “Chào học muội Mặc Hi.”

“Chào, xin hỏi có chuyện gì ?” Bởi vì thiếu nữ đến, Mặc Hi không khỏi không ngừng bước chân, cười nhạt trả lời thiếu nữ.

“Ha ha, chỉ là nghe nói qua học muội nên nghĩ đến xem một chút, học muội thật rất lợi hại đây.” Thiếu nữ cười nói, đôi mắt nhìn Mặc Hi ẩn dấu sự kinh diễm và ghen tỵ, mặt lại đầy chân thành, tiếp theo tựa như tùy ý nói, “Học muội muốn đi tham gia kỳ thi thăng cấp sao, vừa vặn chị cũng vậy, mọi người cùng nhau đi nhé.”

Mặc Hi gật đầu, nhiều thêm một người cũng không nhiều, Thiếu một người cũng không ít, hơn nữa vừa nhìn dáng vẻ này cũng biết đây vốn là mục đích của cô ta, chỉ sợ không đáp ứng thì cô ta cũng sẽ đuổi theo.

Mục đích như vậy , ngay cả Lạc Nguyệt cũng nhìn ra được, cô cũng không có nói chuyện hay ý kiến gì, dù sao Mặc Hi đã đáp ứng, cô cũng không thích quản.

Năm người đi tiếp, thiếu nữ thỉnh thoảng nói nịnh nọt, cuối cùng nhất thời hỏi ra câu cô ta muốn hỏi nhất.

“Lấy thực lực của Hi muốn nhảy cấp đến năm 3,4 cũng không có vấn đề a, lần này Hi định thế nào?”

Đôi mắt Mặc Hi lóe lên, bình thản cười nói, “Kỳ thật cũng không có, em còn chưa học xong căn bản, tất cả chẳng qua là dựa theo quy luật lên cấp mà thôi.”

“Như vậy à!” sắc mặt thiếu nữ có chút cứng đờ, trong nháy mắt khôi phục, cười nói, “Thật không có nghĩ tới , người bình thường là muốn vượt cấp hướng về phía trước học cao hơn .”

Không khí có chút buồn bực, bởi vì thiếu nữ đến, Lạc Nguyệt cũng trở nên nói ít đi, đến cuối cùng căn bản là không có nói chuyện.

Lại là một hồi, Mặc Hi rõ ràng cảm giác thiếu nữ hít thở một hơi, mặc dù rất nhẹ, nhưng Mặc Hi cảm giác lực lại rất rõ ràng, tiếp theo thấy sắc mặt thiếu nữ lại là bộ dáng ấm áp , “Hi có có nghĩ qua trở thành hội trưởng không? Dù sao lấy thực lực của Hi muốn trở thành hội trưởng năm 2 là chuyện tình rất đơn giản, nếu muốn, chị cũng cam tâm tình nguyện đưa dù sao Hi xuất sắc như thế .”

Lời này rất thiện ý mà phong độ, này trên mặt là nụ cười cũng rất thoải mái mà ấm áp, chẳng qua là Mặc Hi vẫn phát hiện đôi mắt kia khẩn trương.

Khẩu thị tâm phi a. . . . . .

“Dạ, em cần phần thưởng của hội trưởng năm 2 , em sẽ đi tranh, khi đó, dựa vào bản lãnh của chúng ta .” Mặc Hi rất bình thản mà bày tỏ thật tình, cười nhìn thiếu nữ.

Quả nhiên, sắc mặt thiếu nữ nhất thời biến đổi, tiếp theo vẫn nở nụ cười, mặc dù có chút mất tự nhiên, “Ha ha, Hi nói đúng, vẫn là muốn dựa vào bản lãnh, bằng không người khác còn cho là Hi không phải là dựa vào bản lãnh thật sự, như vậy chính là chị không đúng ….”

Lại một hồi, thiếu nữ lần nữa nói, “Nói đến đây, chị đột nhiên nhớ tới còn có chút chuyện, không thể cùng đi với Hi rồi, thật xấu hổ.”

“Không sao ạ.” Mặc Hi từ đầu tới cuối đối với thiếu nữ là bình thản.

“Ha ha, kia chị đi trước, tạm biệt.” Thiếu nữ cười vẫy tay, xoay người chạy đi, sau khi xoay người, vốn khuôn mặt kia còn hiện nụ cười nhưng trong nháy mắt trở nên chìm xuống, con ngươi tràn đầy lửa giận.

Tốt! Rất tốt!

Mày muốn tranh đúng không! Vậy đừng trách tao không khách khí rồi! Bản thân tao muốn nhìn mày có lợi hai như lời đồn hay không!

Nhớ tới gương mặt nhỏ nhắn, con ngươi tràn đầy lửa giận của thiếu nữ lại là ẩn hiện sự ghen tỵ, nếu không cẩn thận hủy khuôn mặt nhỏ cũng không thể trách tao nhé!

Bóng ảnh thiếu nữ không tới một hồi hoàn toàn biến mất, sau đó Lạc Nguyệt vẫn không nói lời nào, tựa hồ thở ra một hơi thật sâu, dường như một hồi trầm mặc kia khiến cô nghẹn gần chết , tiếp theo cô bắt đầu nói lải nhải, “Hi a! ! Cô gái kia căn bản là đến thăm dò bạn ! Cái gì nói nếu như bạn muốn thì chị tình nguyện đưa , cái gì gọi là người khác cho là không phải dựa vào bản lãnh thật sự của bạn! ? Nôn mửa chết tớ! Chị ta chỉ là nhân vật nhỏ, còn cần nhường? Còn nói bản lãnh thật sự? Trời ạ! Nghĩ lại làm tớ không chịu được! !”

“Ha ha, mặc kệ chị ta! Không cần nghĩ là được.” Mặc Hi tán thưởng nhìn Lạc Nguyệt một cái, mặc dù bình thường Lạc Nguyệt nhìn lại rất lỗ mãng hơn nữa lắm mồm, nhưng cô bé không chỉ có thực lực tốt, mà còn rất thông minh, hơn nữa cũng quan sát lời nói để xem xét sự tình, ở tuổi này có thể có được biểu hiện như vậy đã là rất không tệ.

Quả nhiên, gia tộc càng lớn mạnh thì người trong đó cũng càng phức tạp. Mặc dù không biết gia tộc Lạc Nguyệt rốt cuộc là thế nào, Mặc Hi cũng không có đi hỏi, nhưng là vẫn có phỏng đoán đại khái , hơn nữa nhìn Lạc Nguyệt cũng biết cô bé không có thời thơ ấu tốt đẹp gì.

“Được được được! Tớ mới không thích quản đây! Nhưng mà Hi, bạn thật muốn cái ghế hội trưởng kia?” Lạc Nguyệt nghi ngờ hỏi, “Bạn không giống như là người thích hư vinh như vậy a!”

“Tớ không phải đã nói sao? Tớ cần là cái quyền thưởng kia của hội trưởng hội học sinh.”

“A! Cũng là! Đã muốn thì lấy! Nhớ kỹ phải giáo huấn chị ta một chút! Hừ hừ! Làm bộ làm tịch!”

“Ha ha, biết rồi.”

Một đường nói cười, bất tri bất giác đã đến nơi tổ chức kỳ thi .

Bởi vì là ngày cuối cùng, nên tại nơi tổ chức kỳ thi trong sân trường cũng tụ không nhiều người lắm, nhưng liếc một cái cũng không nhìn tới phía trước, rất ồn ào náo nhiệt.
Bình Luận (0)
Comment