Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 4

“Các ngươi nói lung tung gì đó!” Tống Bân là người đầu tiên đứng ra phản bác “Chẳng qua là không thích hợp mới đem gửi về, lẽ nào là người nhà họ Thẩm nhưng quyền lợi đó cũng không có?”

Đỗ Vân cũng gật đầu tán thành “Nếu là sự tình của ba năm trước, các vị cũng không tận mắt chứng kiến, thì cũng không cần đi nghe tin đồn nhảm.”

Thẩm Vinh không lên tiếng, thế nhưng không ít người cũng theo đám đông chú ý tới Thẩm Tu đang đứng lẫn trong đám người, những người biết nhau bắt đầu châu đầu ghé tai, rất nhanh, uy danh Thẩm nhị thế tổ liền bắt đầu lan truyền ra xung quanh, cái danh hiệu này không những biểu thị người này học nghệ không thành thạo, còn ngầm ám chỉ người này hung hăng càn quấy, thích làm xằng làm bậy.

Thẩm Tu cũng không để ý ánh nhìn của những người cùng tộc, ba năm trước hắn không lý do gửi trả quỷ tộc trở về là sự thực, ngược lại không bỏ công sức nghiên cứu thuật pháp của Ngự Quỷ sư, cũng không tích cực hướng về phía trước, loại quan niệm thị phi này vốn đã bị mọi người gán cho hắn sâu tận xương tủy, hắn vẫn nên tiếp tục làm một sinh viên ưu tú là tốt rồi, hắn nhìn bốn phía xung quanh, ánh mắt bình tĩnh như thường khiến nhiều người không dám chủ động trêu chọc đến.

“Mọi người, yêu cầu yên lặng.” Thẩm Hành chủ trì đại cục, hiện tại đang trong thời gian hợp phối, những tin đồn kia, mọi người tự giác âm thầm truyền tai nhau, thời gian vốn eo hẹp, những quỷ tộc này cũng không phải thời điểm nào cũng có thể áp chế hoàn toàn “Ai muốn hợp phối với quỷ tộc cao cấp, yêu cầu lựa chọn tốt đối tượng mình muốn khiêu chiến, xếp hàng lên hợp phối đài, quy định vẫn như cũ, hợp phối với quỷ tộc cấp cao, cần phải được sự đồng ý của đối phương.”

Điểm này đã được nhân tính hóa, dù sao quỷ tộc cường hãn như vậy, cứ coi như là bị pháp thuật áp chế thu phục, nhưng tốt nhất cũng cần có một chút cam tâm tình nguyện, nếu không, sau này nhỡ xảy ra phản phệ thì hậu quả cũng không thể tưởng tượng. Nhưng nếu là những quỷ tộc trung đẳng, hạ đẳng, hoặc là các loại yêu tinh cùng tinh linh, thì cũng không nhất thiết phải trưng cầu ý kiến của đối phương.

Thẩm Tu vốn là người đứng đầu danh sách yêu cầu hợp phối, thế nhưng hiện tại không cẩn thận bị người chen lấn đẩy ra phía sau, phía trước xếp một đống người trẻ tuổi mang ý tưởng muốn khiêu chiến với quỷ tộc cao đẳng, được lĩnh ngộ truyền thừa mấy trăm năm của Thẩm gia, các Ngự Quỷ sư nghiệp dư được bồi dưỡng một cách tỉ mỉ sẽ không sợ hãi rụt rè, có can đảm điều khiển quỷ tộc, nhất định phải có tinh thần cứng cỏi. Những người chọn tiểu tinh linh, đều yên phận đứng ở hàng cuối cùng, cũng chẳng muốn vì tranh một vị trí mà gây nên bất hòa.

Tống Bân giật giật miệng, thấp giọng nói thầm “Ngươi đừng nghĩ ngợi, bọn họ cũng chỉ nói vậy thôi.” Ngay cả hắn, cũng thay bạn tốt cảm thấy khá đáng tiếc, tuy rằng năm đó thật sự là vì lý do không thích hợp, còn chuyện có vết thương, lớn hay nhỏ hắn cũng không rõ ràng, bất quá Thẩm Tu chắc chắn sẽ không phải người độc ác sẽ xuống tay với ngự quỷ.

Đỗ Vân muốn an ủi bạn tốt, lại phát hiện đối phương đối với những lời nói ác ý kia tựa hồ thờ ơ, không động lòng, Thẩm Tu khoanh tay đứng tại chỗ, đầu ngón tay giữ lấy móc lồng chứa tiểu tinh linh, kiên trì đợi đến phiên hắn lên hợp phối đài.

Thẩm Vinh ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, mang suy nghĩ ôm đá bỏ xuống giếng, ung dung thong thả nói “Hiện tại có người thực lực xuống cấp, đến tư cách lên đài chọn lựa quỷ tộc cao đẳng cũng không có, thật không biết là nên buồn hay nên vui đây.”

Thẩm Tu có chút thiếu kiên nhẫn với người này cứ líu ríu nói ra nói vào, tốt tính không có nghĩa là thích bị bắt nạt, hơn nữa tính khí hắn vốn không được tốt, nhưng chưa kịp mở miệng, lại thấy đám người phía sau đột nhiên xao động.

“Thực lực có thể thay đổi, đừng có bắt nạt người khác khi hắn cùng đường, còn có thứ gì đó một khi mất đi, cũng chỉ có thể tiếc hận.” Một thanh âm có chút trào phúng vang lên, thanh niên mặc áo trắng chậm rãi đi tới, trên vạt áo có chứa hoa văn kim sắc, nói lên thân phận của người đến, con trai trưởng của mạch chính, một trong vài mầm mống trẻ tuổi được coi trọng nhất trong gia tộc Thẩm thị, Thẩm Tử Hằng chỉ khẽ mỉm cười, liền trong đám người nhấc lên một trận lao xao ầm ĩ.

“Đó là Thẩm Tử Hằng?!”

“Trời ạ, hắn làm sao lại hạ mình đến đây! Trong tộc không phải đặc biệt lựa chọn cho bọn họ quỷ tộc sao?”

“Có thể nhìn thấy thiên tài trong truyền thuyết thật sự là quá may mắn!”

“Lớn lên thật sự tuấn tú, nhìn qua thật sự có gia giáo.”

Thẩm Vinh cũng là một trong những thiên tài được gia tộc coi trọng, bất quá thiên phú Ngự Quỷ sư của Thẩm Tử Hằng xác thật là vô cùng xuất sắc, trải qua vài năm tôi luyện, thực lực mỗi ngày một lớn, hắn thấy Thẩm Tu đến mí mắt cũng lười nhấc, liền tiến lên một bước, nói “Tử Hằng, không nghĩ ngươi cũng đến, là trùng hợp đi ngang qua sao?”

“Thẩm Vinh ca, ta là có việc nên đến.” Thanh niên thẳng thắn nở nụ cười, nhìn quanh bốn phía, thoải mái nói “Thời gian trước có đến tham quan sân huấn luyện quỷ tộc, cảm thấy có một quỷ tộc rất thích hợp với ta, lần này cố ý đến cầu xin trưởng bối thay đổi ngự quỷ lâm thời, các vị, thật có lỗi khi đến lấy của mọi người một cái ngự quỷ cao đẳng.”

Thẩm Hành một bên cúi người hành lễ, một bên vuốt mông ngựa “Nào có nào có, quỷ tộc Tử Hằng thiếu gia coi trọng nhất định là cường hãn, cho dù ngài không đến, người nơi này cũng chưa chắc có thể thuận lợi bắt được hắn.”

Thẩm Vinh bĩu môi, không thừa nhận cũng không công nhận sự thật “Ngươi muốn quỷ tộc nào?”

Thẩm Tử Hằng không thèm đếm xỉa đến Thẩm Tu nãy giờ vẫn im lặng, đi lướt qua đối phương, dường như coi hắn giống không khí, cất bước đi về phía hợp phối đài, ánh mắt kiên định mà ôn nhu nhìn quỷ tộc đứng phía trên, thanh âm dễ nghe vang vọng “Lục Chiến, ta đến tìm ngươi.”

Quỷ tộc đứng trên hợp phối đài kia nhàn nhạt nhìn lên, tròng mắt lạnh lẽo không mang theo cảm giác kích động, cũng không có mừng rỡ, chỉ khẽ gật đầu, nhìn qua một cái tượng trưng rằng đã nghe được.

Tiếng bàn luận bên dưới lại nhất thời sôi lên sùng sục, ầm ĩ không dứt.

“Tử Hằng thiếu gia chọn quỷ tộc Lục Chiến kia?”

“Tuy rằng cũng coi như là ưu tú, chỉ có điều xếp hạng thứ ba, phía trước hắn còn hai quỷ tộc mà.”

“Hơn nữa đã từng bị vứt bỏ, cũng coi như là hàng xài rồi, Tử Hằng thiếu gia vì cái gì lại vừa ý nó?!”

“Chẳng lẽ… Vì dáng dấp, tướng mạo, kỳ thực nghe qua cũng hợp tình hợp lý…”

“Đừng có nói lung tung, nhân phẩm của Tử Hằng thiếu gia vừa cao thượng vừa thiện lương, làm sao lại là loại người như vậy!”

“Nhất định là có chuyện gì đó, bọn họ có phải trước kia từng gặp nhau?!”



Thẩm Hành cũng không hiểu cái tên thiên chi kiêu tử này làm sao lại đến tham gia hợp phối của con cháu bình thường trong gia tộc, bất quá ba quỷ tộc đứng đầu đều hoang dại, ngược lại được gia tộc dạy dỗ nên không thực sự phân cao thấp, hắn trầm tư một lúc, liền lấy bút ghi lại, cũng xác nhận lại một câu “Tử Hằng thiếu gia, ngài muốn thu phục quỷ tộc tên Lục Chiến này sao, tính cách nó vốn hung mãnh, mong thiếu gia cẩn thận một chút.”

Thanh niên cũng cười thân thiện, tiếp nhận lời nhắc nhở này “Đa tạ Hành thúc, ta cũng có hiểu biết về nó, có thể ổn thỏa ứng phó.”

Thẩm Hành vội vã xua tay “Không dám nhận, mong ngài cẩn thận.”

Thẩm Vinh nghi ngờ lên tiếng “Ngươi nhìn qua có vẻ quen biết quỷ tộc kia?” Những người khác cũng vô cùng tò mò, cố ý chạy đến nơi này hợp phối, hiển nhiên có gì đó không phù hợp, bởi vì tài nguyên có hạn, cho nên Thẩm gia cũng không nhất thiết phải mang toàn bộ quỷ tộc cao đẳng ra cho con cháu ruột, có thể tình cờ để sót một hai quỷ tộc, nhưng không bắt buộc đưa lên hợp phối đài, ngược lại có những tiểu bối không đủ năng lực điều khiến quỷ tộc cường đại, thì những quỷ tộc cường đại ấy cũng là để cho những người mạch chính.

Như vậy, cũng đã coi như thể hiện ra sự phân biệt giai cấp.

Thẩm Tử Hằng cũng không có giấu giấu diếm diếm, mà thần sắc nghiêm túc hướng mọi người giải thích “Ta cùng với nó quen biết đã lâu, ba năm qua vẫn luôn thưởng thức sức chiến đấu cùng thiên phú của Lục Chiến, lần này may mắn có thể tham dự hợp phối, hy vọng sẽ thành công.”

Lúc này trên hợp phối đài, một quỷ tộc đột nhiên lên tiếng, thanh âm của Thủy Lẫm có chút lưu loát, hắn nói “Nhân loại, ngươi không cần khách khí, nếu như không có ngươi đưa thuốc chữa thương tới, Lục Chiến đã sớm chết vì trọng thương.”

Không Tê cũng mở miệng, âm thanh có chút lớn, thế nhưng rất cứng rắn “Không có ngươi, nó không sống sót được.”

Thẩm Tử Hằng lắc lắc đầu, cười nhạt nói “Những thứ đó đều là tài nguyên trong tộc, ta bất quá là lấy một ít đem đi hỗ trợ, không tính là gì, hơn nữa… Ta muốn nghe, không phải là những lời này.” Dứt lời, con mắt liền nhìn về phía Lục Chiến, đồng tử phát ra tia sáng nhàn nhạt, dịu dàng, tựa hồ đang chờ đợi cái gì.

Cuối cùng, quỷ tộc đang bị tất cả mọi người chú ý cũng ngẩng đầu đối diện với ánh mắt, môi mỏng khẽ mở, bởi vì tối hôm qua vừa mới kết thúc cường độ huấn luyện cực kì cao, thanh âm khàn khàn nhưng vẫn mang theo vài phần dễ nghe “Đa tạ.”

Hai chữ đơn giản, lại khiến cho Thẩm Tử Hằng nở nụ cười “Không cần khách khí, ta chỉ làm những gì cần phải làm, cùng ngươi vừa gặp như đã quen, sau này xin chiếu cố nhiều hơn.”

Mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ, nguyên lai còn có chuyện này! Thanh âm của Lục Chiến dễ nghe khiến không ít thanh niên cả nam lẫn nữ đều nuốt một ngụm nước bọt, tứ chi cường hãn, gương mặt cấm dục, thiên phú chiến đấu tuyệt đối, lại còn có người cam lòng đem nó bỏ rơi, thật sự là lãng phí của trời a! Đáng đời người đó hiện tại muốn hối hận cũng đã muộn, Tử Hằng thiếu gia mới là Ngự Quỷ sư mà số mệnh an bài cho đối phương.

Tống Bân cùng Đỗ Vân hai mặt nhìn nhau, quỷ tộc kia ba năm trước bị thương nghiêm trọng đến vậy sao, bọn họ cũng chỉ có nghe nói, cho nên cảm thấy những người khác đang thổi phồng sự thật mà thôi.

Thẩm Tu nhìn cái người tên Thẩm Tử Hằng kia, đánh giá trong chốc lát, khẽ cau mày, tinh tế suy nghĩ lại vấn đề, nhưng vẫn im lặng không lên tiếng, hiện tại cũng chẳng ai chú ý đến hắn, tất cả mọi người còn bận nhìn lên phía trên hợp phối đài, Thẩm Tử Hằng đã nhẹ nhàng nhảy lên, không ai dám đứng ra khiêu chiến với danh tiếng của gã, những người đã xếp hàng cũng chủ động lui về phía sau một bước, chờ Ngự Quỷ sư cùng với ngự quỷ tâm lý tương thông cùng nhau hợp phối, đây là trạng thái hợp phối hoàn mỹ nhất.

Thẩm Hành cười híp mắt sờ sờ cằm, trận hợp phối này cả hai coi như đều ngầm đồng ý, hắn tuyên bố “Trận hợp phối đầu tiên hôm nay, bắt đầu.”

Trên chiến đài rộng rãi, không có chút động tĩnh nào.

Chuyện gì xảy ra? Mọi người đều có chút ngây ngẩn.

Thẩm Vinh có ý tốt nhắc nhở “Hành thúc, người chưa hỏi ý kiến của quỷ tộc cao đẳng kia.”

“Đúng đúng, ta nhất thời vội vàng, nhất thời quên mất bước này!” Thẩm Hành bất tri bất giác phản ứng lại, khí tràng của Thẩm Tử Hằng quá mạnh, làm cho hắn quên mất quy trình.

Mọi người ồn ào cười to cũng có người vừa cười vừa lớn tiếng “Hành thúc cần gì phải hỏi, làm điều thừa, như thế nào lại không muốn chứ?”

“Đúng vậy, trực tiếp tiến vào việc chính đi, bất quá phỏng chừng cũng đánh không lại, thẳng thắn phán định đã hợp phối thành công là xong!”

“Chúc mừng Tử Hằng thiếu gia….”

“Đúng vậy, chúc mừng chúc mừng!”

Lời chúc mừng mỗi lúc một nhiều, Thẩm Tử Hằng cười cười giơ tay lên, đè ép âm thanh xuống, ra hiệu mọi người trước tiên yên lặng, hắn nở một nụ cười hài hòa “Liền dựa theo quy củ mà làm, không nên vì ta mà ngoại lên, như vậy không tốt.”

Thẩm Hành vừa ý đứa nhỏ này hiểu chuyện, hắn tùy ý hướng về phía quỷ tộc kia nói một câu “Đối tượng là Thẩm Tử Hằng, ngươi có nguyện ý hay không tham dự hợp phối lần này?” Đáp án đương nhiên là khẳng định, tiếp theo sẽ tuyên bố đối chiến bắt đầu.

“…Không.”
Bình Luận (0)
Comment