Thân thuộc của Rồng Thần cùng sinh mệnh cao cấp của Tinh Nguyệt lúc đầu muốn coi Lam Tinh như bến cảng cuối cùng lại cảm thấy khó chịu như ăn phải cục phân, chỉ có thể rơi vào đường cùng đồng loạt trở về Tinh Nguyệt.
Siêu phàm ở Lam Tinh rút đi, càng là sinh mệnh cường đại, tiếp tục ở lại Lam Tinh lại càng nguy hiểm, ngay cả Thần thú bản thổ Lam Tinh cũng bắt đầu nhao nhao tìm kiếm phương pháp tị nạn, hoặc là xông lên vũ trụ, rời khỏi Lam Tinh, hoặc là ngủ say tại chỗ, liều chết một phen.
Sau lần đó, Lam Tinh không có lực lượng siêu phàm diễn ra như trên sách lịch sử đã viết, cho đến hiện đại, thành phố Vô Hạn lần nữa giáng lâm, linh khí một lần nữa khôi phục.
"Tiếp theo, thời đại mà tôi sẽ đi vào hẳn là Lam Tinh thời viễn cổ, trước khi thành phố Vô Hạn xuất hiện lần đầu!"
"Nếu không, tiến vào một thời đại có thành phố Vô Hạn thì ảo ma quá rồi. Chẳng khác nào tôi tại thành phố Vô Hạn bên trong thành phố Vô Hạn?"
"Nhưng bất kể nói thế nào, thời đại này cũng tương đối nguy hiểm, lão hội trưởng lấy được Lông Côn Bằng, còn có chủ nhân của bí cảnh Phượng Hoàng Lửa xuất hiện ở Lam Tinh kia chắc hẳn đều hoạt động ở thời đại này."
"Mặt khác, quản lý Huỳnh cũng là sinh vật trên Lam Tinh thời đại viễn cổ..." Lộ Nhiên giật giật khóe miệng, nhớ tới lời cầu nguyện lúc vừa tiến vào bí cảnh. . .
Không phải là bởi vì hắn cầu nguyện mà thành phố Vô Hạn cố ý tạo ra một hình chiếu cái có quản lý Huỳnh tồn tại Lam Tinh viễn cổ đấy chứ.
Hẳn là không đến nỗi... Hẳn là trùng hợp! Nào có chuyện trùng hợp như vậy, huống chi, vì sao Lam Tinh viễn cổ nhất định có cơ duyên để quản lý Huỳnh đột phá truyền thuyết?
Trong thoáng chốc Lộ Nhiên đã bị truyền tống đến thế giới mục tiêu.
Hắn vừa mới tỉnh táo lại đã cảm giác có mùi máu tươi xông vào mũi, trước mắt đều là ánh lửa.
Hắn gỡ ra thi thể đè ép trên người mình, xuyên thấu qua quang mang, mí mắt giật giật, phát hiện mình dường như đang đứng trong một bộ lạc của Lam Tinh.
Hơn ngàn thành viên trong bộ lạc lập tức bị kỹ năng không biết đánh chia năm xẻ bảy, một đám sư tử đang ở nơi này thỏa thích hưởng thụ máu thịt mỹ vị.
Lộ Nhiên còn phát hiện một tên rất to lớn, là một con sư tử lông trắng cao tới mấy chục mét. Nó đang cúi đầu gặm một sinh vật nhìn như hươu cao cổ cũng rất to lớn ở bên ngoài bộ lạc...
[Chủng tộc ]: Bạch Lam Sư Vương
[Thuộc tính ]: Gió, nước
[Đẳng cấp chủng tộc ]: Bá chủ sơ cấp
[Đẳng cấp trưởng thành ]: Cấp 69
"Móa, thành phố Vô Hạn thật là khốn nạn." Lộ Nhiên nhìn thấy tình cảnh này sao còn không biết phát sinh chuyện gì được. Hắn không khỏi đến nói thầm thành phố Vô Hạn khốn nạn.
Thành phố Vô Hạn truyền tống hắn đến trong một bộ lạc nhân tộc bị hung bầy thú hủy diệt, thế là người thí luyện chỉ có hai lựa chọn.
Một là tìm cơ hội chạy trốn, nếu không chờ đợi người đó chính là bị đàn sư tử chia ăn.
Nhưng đối với mặt Sư Vương bá chủ sơ cấp cấp 69, người thí luyện có thực lực quá yếu chỉ sợ muốn chạy trốn cũng không dễ dàng.
Hai là trực tiếp xử lý đàn sư tử, đối với ngự thú sư có chút thực lực thì lựa chọn này cũng không tệ, đi lên đã đưa tặng món quà lớn, sớm hoàn thành nhiệm vụ cũng không tệ, nhưng điều làm hắn chửi thề là nhiệm vụ lần này yêu cầu săn giết một hung thú / thú đồ đằng cấp 70 trở lên, mà tên này vừa vặn kẹt ở cấp 69 làm người buồn nôn.
Để cho người ta có một cảm giác lười nhác ra tay.
Trong lúc Lộ Nhiên đang thở dài, có một con sư tử con từ phía sau lưng 'Ngao ô' xông tới cắn lấy đầu Lộ Nhiên, tuy nhiên đáng tiếc đầu Lộ Nhiên quá cứng, lực phòng ngự quá mạnh, tất cả răng của con sư tử con này trong nháy mắt vỡ nát. Nó lộ ra vẻ mặt hoang mang.
Bỏ lại đối phương, Lộ Nhiên đứng dậy, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của đàn sư tử.
Ngay cả con Sư Vương giải quyết bộ lạc thú đồ đằng này cũng đưa ánh mắt về phía Lộ Nhiên.
Tuy nhiên còn không đợi đàn sư tử phản ứng lại, trong đồng tử của Lộ Nhiên có đồ án đỏ sậm giống như quạt gió chuyển động, bầy sư tử này đồng loạt sững sờ ngay tại chỗ.
Ngay sau đó, bọn chúng nhao nhao duỗi ra lợi trảo, bắt đầu móc trái tim của chính mình.
"Vẫn dùng rất tốt." Lộ Nhiên thì thào, phân thân của quản lý Huỳnh thỉnh cầu xuất hiện, mà khi nó xuất hiện ở ben cạnh Lộ Nhiên, nó ngạc nhiên nói: "Ây, ây, ây... nơi này chẳng lẽ là..."
Lộ Nhiên lườm nó một cái, nói: "Không sai, thời đại viễn cổ của Lam Tinh..."
"Ôi đệt!" Quản lý Huỳnh giật mình.
"Bí cảnh đột phá còn có thể tiến vào Lam Tinh viễn cổ á?" Nó cũng giống như Lộ Nhiên, cảm thấy vô cùng kinh dị.
"Nhiệm vụ đột phá là gì?"
"Đi săn một con hung thú / thú đồ đằng cấp 70 trở lên, không thấ hơn chủng tộc quân vương. Mục tiêu săn được có thực lực càng mạnh thì cho điểm cuối cùng càng cao. Đến cuối cùng, chỉ có người được cho điểm cao nhất mới có thể đột phá đến cấp 6, trở thành ngự thú sư cấp 6."
Lộ Nhiên nói: "Nhìn thật đơn giản, tuy nhiên muốn được cho điểm cao thì khẳng định không thể theo ngưỡng cửa thấp nhất. Tôi đoán nếu chỉ đạt mức thấp nhất thì cùng lắm cũng chỉ được cho điểm cấp độ F, muốn theo đuổi cho điểm cấp độ SSS thì ít nhất phải đi săn sinh mệnh chuẩn truyền thuyết cấp 70 trở lên mới được."
"Không, chuẩn truyền thuyết cấp 70 đều không an toàn."
"Tóm lại, con mồi càng mạnh càng tốt."
Quản lý Huỳnh nói: "Lại nói khoảng thời gian này, Hươu Thần... có phải cũng ở Lam Tinh không?"
"Cậu xử lý Hươu Thần, cho điểm khẳng định cao chót vót, dù sao chỉ là huyễn ảnh, nó lại là vú em, không cách nào mượn nhờ lực lượng của Rồng Thần Sinh Mệnh."
Lộ Nhiên: ?
"Cậu đang suy nghĩ cái khỉ gió gì vậy hả! !"
"Tôi đi tìm hình chiếu của cậu rồi xử lý còn ổn hơn." Lộ Nhiên nghĩ nghĩ rồi nói.
Quản lý Huỳnh: ?
"Ai u cậu nghĩ gì đấy, tôi mà yếu như vậy à."
"Không phải cậu muốn tìm thời cơ đột phá truyền thuyết sao?" Lộ Nhiên toát ra ánh mắt buồn bã, nói.
"Tôi đột nhiên nghĩ đến một biện pháp, cũng không biết có thể thành công hay không."
"Cái gì?"
"Chính là xử lý cậu."
Quản lý Huỳnh: ? ? ?