"Đây là trí nhớ kiếp trước của hình chiếu sao? ? ?" Quản lý Huỳnh kinh ngạc.
"Đây là đâu?"
Còn không đợi nó kinh ngạc xong, cảnh tượng xung quanh lại biến đổi. Một con mèo con xuất hiện với bề ngoài giống một con mèo màu trắng sữa, đuôi dài ước chừng gấp hai lần chiều cao thân thể, con ngươi to màu xanh lam hiện lên hình tam giác đang lơ lửng phi hành ở không gian không biết.
"Sai -"
Mèo con màu trắng sữa không ngừng bay loạn làm cho quản lý Huỳnh tiếp tục giật mình, mình kiếp trước chính là cái đồ chơi như thế sao?
Làm sao cảm giác còn không lợi hại bằng mình bây giờ.
Ngay khi quản lý Huỳnh cùng Lộ Nhiên đều đang thấy thắc mắc về tình trạng của con mèo con này như thế nào, ngay sau đó, mèo con mở miệng nói ra một câu khiến cho Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh đều cạn lời.
"Sai - " Chỉ thấy mèo con màu sữa bỗng nhiên nhắm ngay một khu vực xuất hiện dao động đặc biệt, lộ ra vẻ nghiêm túc, báo động, phẫn nộ.
(Người lén xuyên qua trái với luật pháp thời không, khuyên mấy người đừng tiếp tục tiến lên nữa... )
(Nếu không, với tư cách là người duy trì thời gian, tôi sẽ đưa ra phán quyết cuối cùng. )
Ông!
Hoa Lục Đạo vốn còn muốn tiếp tục xem tiếp nhưng lại cảm thấy lực lượng của mình cũng bị ký ức đáng sợ này vặn vẹo, ảnh hưởng. Mặc dù mạnh hơn Quạ Bóng Tối một chút nhưng cũng không mạnh hơn bao nhiêu, chỉ thấy được một phần nhỏ ký ức, sau đó trên người nó lập tức giống như xuất hiện vô số gông xiềng. Nó nửa quỳ xuống đất, che cái trán thở hồng hộc, đồng thời mọi cảnh ký ức đều biến mất.
Trong lúc Hoa Lục Đạo thở dốc, quản lý Huỳnh hoàn toàn sững sờ, vừa rồi... mới vừa rồi là chuyện gì xảy ra?
người duy trì thời gian?
"Đậu xanh." Đồng thời còn có Lộ Nhiên cũng tỏ ra đờ đẫn. Hắn choáng váng thật sự, vừa nhức cả trứng vừa nhìn quản lý Huỳnh, nói: "Cậu con mẹ nó. . ."
"Tôi con mẹ nó?"
"Cậu con mẹ nó... Vừa rồi chỗ kia, tuyệt đối không sai, là đường hầm thời gian, cậu con mẹ nó... quản lý Huỳnh con mẹ nó, thân phận kiếp trước của cậu, là... là thân thuộc của Rồng Thời Gian, thân thuộc thần bí nhất trong số các thân thuộc thời gian, người duy trì thời gian! ! !"
Quản lý Huỳnh: ? ? ?
"Cái gì, cái đồ chơi gì, cậu nói cái gì? ?" Quản lý Huỳnh sốt sắng, mặt lộ vẻ kinh ngạc quá đỗi.
"Không phải đâu á."
"Nếu là thật, sao Hươu Thần và Sóc Thần lại không nhận ra tôi?"
"Có phải chỗ nào xảy ra vấn đề rồi không?"
Lộ Nhiên cũng kinh ngạc, nói: "Không, không có vấn đề nào hết, dù sao Hươu Thần đã nói rồi, thân thuộc thời gian thần bí nhất, bọn chúng chỉ biết là có một tồn tại như vậy, nhưng đều chưa bao giờ thấy nó, dù sao thân thuộc thời gian một mực bị Rồng Thời Gian ra lệnh bảo vệ ở đường hầm thời gian."
"Thứ như đường hầm thời gian này... cũng không phải là tại đại lục Tinh Nguyệt, thân thuộc khác không quen cùng biết thân thuộc thời gian cũng có thể hiểu được."
Quản lý Huỳnh vẫn rất bất ngờ.
"Tôi vốn tưởng rằng cùng lắm thì mình sẽ là thần thú bản thổ nào đó của Lam Tinh chuyển sinh, thật không ngờ còn dính líu quan hệ với Rồng Thời Gian, không ngờ còn là đồng sự với nhóm Hươu Thần..."
"Khỉ thật, nhưng mà chủ yếu nhất là tại sao tôi làm người duy trì thời gian lại chuyển sinh đến Lam Tinh, kiếp trước tại sao lại ngoẻo mất."
Lộ Nhiên giật giật khóe miệng, nói: "Tôi nào biết được, tuy nhiên một đoạn ký ức vừa rồi cậu cũng nhìn thấy đấy, tựa như là ai đó muốn lén xuyên qua thời gian, bị cậu ngăn cản. Liệu có phải trong lúc cậu chấp hành nhiệm vụ, bị người du hành thời gian nào đó xử lý rồi không?"
"Thân thuộc của Rồng Thần chết đi còn ít à? Phượng Hoàng Thần, Thần Khuếch Trương, Thần Bỉ Ngạn gì đó không phải đều đi đời nhà ma hết sao."
Giờ khắc này, Lộ Nhiên cùng Hoa Lục Đạo đều nhớ đến cô gái bị bọn họ bắt được và giam giữ tự xưng là sứ giả thời gian.
Cả đám rơi vào trầm mặc.
Dù thế nào cũng không ngờ được con mèo quản lý Huỳnh này thế mà lại là thân thuộc thời gian chuyển thế.
Vốn còn nghĩ thân thuộc của Rồng Thời Gian chuyển thế thì ít nhất cũng phải là truyền thuyết hạ vị, chủng tộc chuẩn truyền thuyết chứ? Sao lại là bá chủ...
Mất mặt ghê.
Thảo nào lại bị người du hành thời gian xử lý.
Hoa Lục Đạo nhìn về phía Lộ Nhiên đồng thời cảm thấy khá đau dạ dày.
Kết quả quản lý Huỳnh là thời gian thân thuộc chuyển thế?
Người du hành thời gian đừng thật sự là Lộ Nhiên đấy nhé.
Nếu như là thật, vậy thì quan hệ của bọn họ cho dù đến chỗ Rồng Thời Gian cũng không nói rõ ràng được.
Quản lý Huỳnh vẫn cảm thấy khá đau đầu, nó nói: "Cho nên tiếp theo tôi làm như thế nào..."
"Tin tức này bất ngờ quá làm tôi không kịp chuẩn bị. Tôi thật ra cũng điều tra tin tức của rất nhiều thần thú viễn cổ ở Lam Tinh, thậm chí tôi cũng đã chuẩn bị một tâm hồn đẹp để đón nhận kiếp trước là Cửu Vĩ Hồ họ chó chuyển sinh thành họ mèo rồi, kết quả... thân thuộc thời gian, tôi thật sự không nghĩ tới."
"Tuy nhiên cái thân phận này cũng không tệ, lưng tựa đùi, có một đống đồng sự lợi hại, chỉ là, nếu như khôi phục thân thuộc thân phận cùng lực lượng, chẳng phải tôi sẽ vĩnh viễn phải làm việc trong đường hầm thời gian không ánh mặt trời nữa sao?"
"Vậ thì sẽ nhàm chán nhường nào chứ." Quản lý Huỳnh mở to hai mắt.
Lộ Nhiên: ". . ."
Hoa Lục Đạo: "Tôi hiện tại khá nghi ngờ tính chân thực của đoạn ký ức vừa rồi."
"Trong ấn tượng của tôi, Rồng Thần tìm kiếm thân thuộc nhất định không để ý đến lực lượng mà chỉ để ý thái độ làm việc, tâm tính như cậu thật sư là thân thuộc chuyển thế à?"
Quản lý Huỳnh cũng trầm tư.
"Cho nên có phải tính sai ở đâu rồi không?"
"Đúng hay sai, tìm người chuyên nghiệp nghiệm chứng là biết ngay à." Lộ Nhiên trầm tư, sau đó nói.
"Cái gì?"
Lộ Nhiên nói: "Cậu quên mất hình chiếu của Hươu Thần, Sóc Thần lúc này đều đang ở Lam Tinh à?"
"Cậu hoàn toàn có thể nói ra tình cảnh của mình rằng cậu là thân thuộc thời gian mất đi lực lượng, bị ép chuyển thế với bọn chúng, để bọn chúng tìm tài nguyên truyền thuyết giúp cậu khôi phục lực lượng."
"Đồng thời cũng có thể để bọn chúng lần nữa kiểm nghiệm tính chân thực về thân phận của cậu, cùng là thân thuộc của Rồng Thần, chút bản lãnh này dù sao cũng phải có chứ."
Quản lý Huỳnh nghĩ nghĩ, dường như cũng chỉ có biện pháp này.