Trong lúc bắt đầu đếm ngược, Lộ Nhiên đối mặt với lời khích tướng cảu Vu truyền kỳ chỉ lơ đễnh cười cười.
"Thật ngại quá, có thể để cho tôi dùng hết sức hay không thì phải nhìn xem thực lực của ông như thế nào."
"Kế tiếp, tôi dự định vẫn không phái ra một con thú cưng nào... Nói đúng ra ngay cả thú cưng thân thuộc đều không phái!
Cuồng vọng!
Vốn là Vu truyền kỳ khích tướng, nhưng bây giờ, Vu truyền kỳ chỉ muốn cởi giày, vả cho Lộ Nhiên một cái.
Ông sống lâu như vậy nhưng còn chưa từng thấy tên nhóc con nào phách lối như Lộ Nhiên.
"Mẹ kiếp." Nghe thấy Lộ Nhiên nói vậy, bên Tinh Nguyệt cũng tức đến nổ tung.
Lúc đầu vừa mới có người hơi có chút hảo cảm với Lộ Nhiên, nhưng bây giờ chỉ muốn nhìn Vu truyền kỳ đánh ngã Lộ Nhiên.
Ngược lại là người xem bên Lam Tinh, mặc kệ là quốc tịch đều thấy vui vẻ, bởi vì cảnh này quá phù hợp với ấn tượng của bọn họ về Lộ Nhiên. Tên khốn này lúc ở Lam Tinh cũng phách lối như vậy.
Nhưng mà cho dù chiến lực của bản thân Lộ Nhiên không yếu, nhưng muốn chỉ dựa vào chính mình, không triệu hoán một con thú cưng nào mà xử lý được ngự thực sư đứng thứ hai thế giới của đối phương có phải quá bất hợp lí rồi không.
Đếm ngược về 0.
Trong lúc Vu truyền kỳ hừ lạnh, chớp mắt đã triệu hoán ba con chiến sủng đến trước người.
Chiến Tranh Thần Thụ chuẩn truyền thuyết, đây là một sinh mệnh thực vật cao lớn vô cùng, dường như là thực vật dung hợp cùng máy móc, không ít nhánh cây đều cải tạo thành họng pháo, không ít nhánh cây đều có súng ống vòng quanh, trên cây còn có thật nhiều sinh mệnh mini cùng loại với trái cây phân thân, cầm nhiều loại vũ khí.
Ngoài ra còn có hai thú cưng thực vật bá chủ cao cấp, một Hoa Cầu Vồng hệ ánh sáng, một Tích Thủy Liên hệ nước ngàn năm. Hai con thú cưng thực vật này giống như cũng không phải là thú cưng chiến đấu, mà là đứng ở phía trên Chiến Tranh Thần Thụ, lấy ánh sáng cùng nước làm chất dinh dưỡng, phụ trợ nó chiến đấu.
Hai phụ trợ một hạch tâm, 3 con lần lượt là cấp 77,78 và 79, khiến cho không ít ngự thú sư Tinh Nguyệt thấy được hi vọng thắng lợi!
Dù sao, đẳng cấp thú cưng của Vu truyền kỳ cao hơn Chiến Đấu Thần rất nhiều, đẳng cấp cao nhất Chiến Tranh Thần Thụ đã sắp đến cấp 80.
"Tôi ngược lại. . ."
Vu truyền kỳ vừa định nói, ngược lại muốn nhìn xem Lộ Nhiên làm thế nào không có thú cưng trợ giúp mà đánh bại được mình, nhưng ông lại thấy ở đối diện, Lộ Nhiên nhẹ nhàng búng tay một cái, sau đó, giữa không trung xuất hiện tia lửa.
Thoáng cái, tia lửa biến thành một cái lông đuôi Phượng Hoàng, một chiếc lông vũ tỏa ra ánh lửa.
Tất cả đều diễn ra trong chớp mắt, chiếc lông đuôi này đã lại bị ngọn lửa bao trùm, ở trung tâm ngọn lửa chậm rãi bốc cháy một đốm sáng màu đỏ cam.
Tiếp theo, với một tiếng kêu lảnh lót, trong ngọn lửa mang theo một luồng phượng uy rung động quét ngang, phóng thẳng lên trời xanh, ngọn lửa màu cam trải rộng khắp bầu trời.
Trong ngọn lửa chói lòa, một thân ảnh to lớn lộ ra. Đó là một con chim lớn màu lửa đỏ, lông đuôi lửa huyễn lệ của nó kéo rất dài, đỉnh đầu là một chiếc lông vũ lửa hình vương miện, mặc dù hoàn toàn do ngọn lửa tạo thành, giống như một sinh mệnh nguyên tố, nhưng mọi người đều có thể nhìn ra hình thái của nó.
Phượng hoàng!
Tất cả mọi người cũng không nói nên lời, tưởng là Lộ Nhiên triệu hoán ra một con thú cưng phượng hoàng... hóa ra là ngọn lửa sinh mệnh nguyên tố hình phượng hoàng.
"Tôi nhớ ở Lam Tinh đào được một di tích viễn cổ, chủ nhân của di tích là một con Phượng Hoàng Lửa truyền thuyết hạ vị, chẳng lẽ Lộ Nhiên bí mật công phá di tích kia rồi! ! !"
"Đây là bé phượng hoàng trong di tích sao?"
"Không, không đúng, mặc dù có dao động sinh mệnh nồng đậm, thế nhưng Con Mắt Dữ Liệu của tôi không trinh sát được thông tin thú cưng liên quan."
"Đây là cái gì?"
"Có phải là kỹ năng ngự thú • Viêm Linh hay không? Ai còn nhớ rõ, Lộ Nhiên tu luyện một kỹ năng ngự thú tên là Viêm Linh của đế vương Viêm Ti Chấn ấy, có thể dính lên người thú cưng thuộc tính lửa, cũng có thể dùng để nấu nướng, rèn, trực tiếp đối địch..."
"Xin lỗi đê, Viêm Linh mà có uy thế này á? Cảm giác uy thế của con Phượng Hoàng Lửa này còn mạnh hơn hai con chuẩn truyền thuyết vừa rồi. Viêm Linh trâu bò như thế, đế vương Viêm Ti Chấn biết không?"
Con Mắt Dữ Liệu của tất cả mọi người đều không cách nào kiểm tra được thứ mà Lộ Nhiên vừa triệu hoán ra, tuy nhiên giây phút này, Vu truyền kỳ lại như lâm đại địch, mồ hôi đã chảy ướt lưng.
Ông cảm nhận càng rõ ngọn lửa trước mắt có cấp bậc cao đến mức nào.
Chủ yếu nhất là, ngọn lửa vốn là khắc chế của sinh mệnh thực vật, lại thêm ngọn lửa trước mắt có cấp bậc cao đến bất ngờ, Vu truyền kỳ chợt có dự cảm xấu.
Ầm! ! !
Phượng Hoàng Lửa đánh tới, còn chưa đến gần kẻ địch, nhiệt độ kinh khủng đã trực tiếp khiến cho hàng rào phòng ngự mà Chiến Tranh Thần Thụ chế tạo ra bị nhen lửa. Dường như còn sợ như vậy chưa đủ, Lộ Nhiên còn góp nhặt lực lượng ác, cường hóa Viêm Linh mô phỏng Phượng Hoàng Thần.
Rào! ! !
Viêm Linh Phượng Hoàng Thần vốn không có biểu cảm lại đột nhiên biến ra khuôn mặt ác ma, lộ ra nụ cười kinh khủng quét ngang ngọn lửa, nuốt chửng nhóm Vu truyền kỳ.
khuôn mặt của Phượng Hoàng Lửa ác ma rơi vào trong mắt mỗi một người xem, để cho nội tâm của bọn họ rung động, thấy lạnh sống lưng. Đây mẹ nó đến cùng là quái vật gì...
Trong quá trình Viêm Linh Phượng Hoàng Thần đánh tới, Chiến Tranh Thần Thụ gian nan phát xạ các loại đạn pháo, laser, nhưng đều bị Viêm Linh Phượng Hoàng Thần to lớn nuốt chửng vào trong đó, cho dù có tấn công xuyên qua Phượng Hoàng Thần, đánh rớt được nửa cái đầu của nó, đánh gãy cánh của nó, chỗ bị thương trong chớp mắt đã phục hồi như cũ, không tạo thành chút ảnh hưởng nào.
Phía trên tràn ngập sinh mệnh lực kinh khủng, có thể so với sinh mệnh nguyên lực truyền thuyết, khiến cho Bạch Lộ cũng không nhịn được đứng cả lên. Cô chỉ cảm giác vật này còn mạnh hơn tất cả sinh mệnh lực ẩn chứa trong thú cưng của cô, nhưng làm sao có thể...
'Ông' một tiếng, ngắn ngủi một cái chớp mắt, Viêm Linh Phượng Hoàng Thần bị bao trùm và nuốt chửng, Chiến Tranh Thần Thụ và cả Vu truyền kỳ ở hậu phương trong giây lát bị đẩy ra, bị ngọn lửa như vòi rồng thổi về phía bờ lôi đài, bịch một cái nện trên mặt đất.
"Cha..." Trên ghế tuyển thủ Tinh Nguyệt, Vu Duệ không thể tưởng tượng nổi hô to, khi ngọn lửa tán đi, trên lôi đài chỉ còn lại mấy bóng dáng bị đốt cháy khét.
Mọi người ngẩn ngơ.