[Hoàn thành truyền tống]
[Địa điểm hiện tại: Núi bão tuyết (bí cảnh tân thủ) ]
[Độ khó: Bình thường ]
[Nhiệm vụ khiêu chiến: Xuyên thẳng qua khu vực bão tuyết. ]
[Giới thiệu bí cảnh: Nằm ở cực bắc của đế quốc, bộ tộc Băng Sói đã từng sinh sống ở đây. Vì khuếch trương bản đồ, đế quốc điều động quân đoàn ngự thú tiến đến tiêu diệt hung thú trên núi tuyết, dự định sáng lập một con đường an toàn để đi đến đại lục khác. Nghe nói, sau khi bộ tộc Sói Băng bị tiêu diệt, oán niệm với cừu hận của chúng nó đã biến thành bão tuyết vô tận, ngăn cản bước chân của tất cả những người muốn đi qua đây. ]
[Thông báo 1: Thời gian tối đa lưu lại bí cảnh tân thủ là 8 tiếng đồng hồ, trong khoảng thời gian này người tham gia thử thách có thể lựa chọn trở về hoặc ở lại, truyền tống cần thời gian là 10 giây. ]
[Thông báo 2: ... ]
"Có vẻ thú vị đó..."
Nhìn thấy giới thiệu về bí cảnh, Lộ Nhiên nhìn về phía Hà Tổng đang ở trong trạng thái cực độ hưng phấn.
Thì ra Núi bão tuyết này chính là lãnh thổ của chủng tộc của Hà Tổng.
Trừ điều này ra, đế quốc. . . Quân đoàn ngự thú. . . Đại lục khác... Lộ Nhiên lại thấy được mấy chữ quen thuộc.
Thú triều 20 năm trước ở rừng Miêu Yêu hình như cũng là do quân đoàn ngự thú của đế quốc giải quyết, mà bối cảnh của núi bão tuyết này lại lần nữa nhắc tới đế quốc.
Đế quốc ngự thú này có cảm giác tồn tại rất mạnh.
"Thật chờ mong bí cảnh đột phá sau khi lên cấp 10." Lộ Nhiên thở ra một hơi khí nóng. Bí cảnh bây giờ đa phần đều lấy bối cảnh nơi hoang dã, nhưng đợi đến lúc vào bí cảnh đột phá sẽ có cơ hội nhìn thấy một thế giới hình chiếu nhân loại khác.
Lộ Nhiên càng tò mò về thế giới khác hay còn gọi là nền văn minh nhân loại siêu cổ đại.
"Uông uông uông!" Giờ phút này, ánh mắt của Hà Tổng trở nên rất linh động, nó nhìn Lộ Nhiên, hỏi thăm xem lúc nào xuất phát.
"Bây giờ..."
Lộ Nhiên nhìn về phía Hà Tổng rồi hơi ngẩn ra. Hắn chỉ cảm thấy ánh mắt của Hà Tổng đã có biến hóa rất lớn.
Cảm giác như càng có linh tính hơn! Không phải kiểu khôn ngoan cơ trí, mà là thực sự linh động.
Xem ra hoàn cảnh băng tuyết thật có thể để cho Chó Đồng Tuyết trở nên thông minh hơn!
Dẫu sao, nghe nói trong đầu Chó Đồng Tuyết đều là băng, đến nơi có nhiệt cao băng sẽ bị tan ra, trong não toàn là nước, hiện tại mới thật sự có IQ!
"Chúng ta đi thôi." Lộ Nhiên nói: "Cứ tiến lên đã rồi lại nói tiếp."
Hắn nhìn về phía trước, hiện tại ở nơi mà hắn và Hà Tổng đang đứng, gió tuyết coi như vẫn ổn định, nhưng mà nhìn về phía trước lại xám xịt, tiếng gió không ngừng rít gào, có lẽ có càng nhiều gió lạng đang chờ bọn họ đến chinh phục. ...
Ngay sau đó, Lộ Nhiên và Hà Tổng lập tức xuất phát, dự định đi bộ xuyên thẳng qua.
Tuy rằng mua một bộ quần áo chống rét sẽ đỡ lạnh hơn một chút, nhưng Lộ Nhiên cảm thấy không cần thiết.
Tiết kiệm được một chút tinh tệ, cũng coi như một phần rèn luyện.
Hiện tại đang nợ tiến sĩ Cố một số tiền lớn, sau này phải tính toán tỉ mỉ mới được!
"Meo." Lúc này, nhóm Lộ Nhiên coi như đã tiến vào khu vực bão tuyết rồi, nhưng còn chưa đi được mấy bước, trên mu bàn tay của Lộ Nhiên đã bất ngờ bị gió lạnh thổi ra một vết thương.
Máu còn chưa kịp chảy đã lại bị gió tuyết đông lại, bên trong màu xanh hiện ra màu tím.
Đứng trên mặt tuyết, nhìn thấy cảnh này, Lộ Nhiên lại có thêm hiểu biết đối với lực phá hoại của gió lạnh. Thảo nào không có quái vật. Như vậy mà còn thêm một đàn Sói Băng nữa thì độ khó sẽ lập tức tăng lên thành cấp khó thậm chí địa ngục luôn.
"Mặt dây chuyền Hươu Thần."
Lộ Nhiên nhanh chóng lấy mặt dây chuyền Hươu Thần ra rồi đeo lên, để cho lực lượng của Sừng Gãy Hươu Thần chữa trị cho vết thương của mình.
"Cứa vào tay không quan trọng, không làm xước mặt là được!"
"Gâu gâu." So sánh với Lộ Nhiên, Hà Tổng ở trên mặt tuyết lại như cá gặp nước. Đồng thời, nó dùng ánh mắt khích lệ nhìn Lộ Nhiên, tựa như đang khích lệ Lộ Nhiên hãy cố gắng lên.
Lộ Nhiên: ?
Con chó này thảnh thơi quá nhỉ.
"Có phải nhóc đang cảm thấy trạng thái của mình hiện tại rất tốt hay không?" Lộ Nhiên hỏi.
Hà Tổng liên tục gật đầu.
"Nếu như lấy lại IQ rồi, vậy thì tranh thủ ở nơi nay lĩnh ngộ thêm mấy kỹ năng lợi hại cũng hợp lý phải không?" Lộ Nhiên khích tướng.
Nghe vậy, Hà Tổng nghe vậy thì lập tức cảm thấy tôn kính, nói thật có lý ha.
Sau một giây, nó lập tức đứng yên tại chỗ, hai mắt hơi nhắm lại, hình như muốn ở trong gió tuyết bắt đầu cảm ngộ...
Lộ Nhiên: ?
"Bà mẹ nó!" Lộ Nhiên vừa định gọi Hà Tổng tỉnh lại, nhưng sau một giây, trong gió tuyết thổi tới trước mặt dường như bao trùm lấy một mảnh mưa đá đang phóng tới đập thẳng vào mặt hắn, làm cho Lộ Nhiên vội vàng lấy kiếm Trảm Phong ra vung vẩy về phía trước!
Rầm.
Ánh kiếm hiện lên, mưa đá bị phân thành hai và rơi sang hai bên Lộ Nhiên.
"Anh nói này, nhóc từ từ hẵng lĩnh ngộ, đi trước đã ——— xuyên thẳng qua khu vực này ít nhất phải mất 4 tiếng đồng hồ đấy, chờ qua cửa rồi hẵng lĩnh ngộ." Lộ Nhiên nói qua, Hà Tổng đột nhiên mở to mắt.
Trong mõm nó... ngưng tụ một luồng Kiếm Gió!
Ngậm lấy Kiếm Gió do mình định hình ra, mặt Hà Tổng trở nên lăng lệ ác liệt.
"Gâu!"
Bên cạnh, Lộ Nhiên hơi ngẩn ngơ, nhóc muốn làm gì đấy?
Ngay sau đó, cảnh tượng càng làm cho Lộ Nhiên trợn mắt há hốc mồm xuất hiện.
Luồng gió đang bao trùm cả người Hà Tổng bắt đầu nhanh chóng hội tụ quanh Kiếm Gió mà nó đang ngậm trong mõm.
Rồi dung nhập vào trong Kiếm Gió.
Một luồng năng lượng kinh người đang không ngừng áp súc đến cực hạn trước mõm Hà Tổng.
Ông...
Kiếm Gió rung rung giống như gió bão.
Giờ phút này, Lộ Nhiên chợt nhận ra Hà Tổng đang muốn thử nghiệm kỹ năng áp súc năng lượng!