"Đàn anh Giang Mãn, anh không biết tôi à, lúc tôi mới cao như vậy đã học ở võ đường Thiên Hồng. Tôi Lộ Nhiên, thầy còn từng nói thiên phú của tôi cao hơn anh nhiều đấy." Lộ Nhiên khoa tay, đưa tay đến phần bụng, khiến cho Thần Điêu Đại Hiệp dần dần há to mồm.
"Thật là trùng hợp. Không ngờ thành phố Vô Hạn vừa mới cập nhật phiên bản người chết trở về, tôi đã ghép đôi với anh rồi. Thầy mà biết anh còn sống khẳng định sẽ rất cao hứng."
"Nhìn dáng vẻ của anh hẳn là có thể khóa chặt tọa độ của mỗi một người thí luyện phải không? ? ? Rất tốt, anh nói cho tôi tọa độ, tôi giúp anh bắt đồ đệ của bọn họ cho anh giết, như vậy anh có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi. Còn đồ đệ mà tôi thu thì anh đừng nhớ thương nữa, chính tôi còn không đánh được đây."
Thần Điêu Đại Hiệp ngây ra như phỗng: ? ? ?
Đợi chút đã, anh ta cảm thấy khá loạn.
Thần Điêu Đại Hiệp: "Tôi đã hiểu, ha ha, tôi lại ngỏm củ tỏi rồi, hiện tại là. . . thời gian huyễn tưởng! !"
Rất tốt, một tên đã phát điên.
Lộ Nhiên yên tĩnh đứng nhìn đàn anh Thần Điêu Đại Hiệp.
"Ha ha ha ha ha..."
Cho đến khi Thần Điêu Đại Hiệp cười mệt mỏi, không khí đột nhiên yên tĩnh.
Thần Điêu Đại Hiệp trầm mặc nhìn Lộ Nhiên, sau đó móc ra môt cây chủy thủ chém mặt mình, giọt máu chảy xuống. . .
"Á... Đau quá."
"Cậu, thật sự là Lộ Nhiên à?"
"Tôi chưa chết à?"
Lộ Nhiên bất đắc dĩ nói: "Đàn anh đương nhiên chưa chết."
"Vậy đây là nơi nào?"
"Không gian di tích, nghe thấy bao giờ chưa?"
"Đợi chút đã, lại để cho tôi chỉnh lý một lần nữa..." Thần Điêu Đại Hiệp sửng sốt nói: "Nói cách khác, cậu cũng bị thành phố Vô Hạn chọn trúng, trở thành ngự thú sư, nhiệm vụ đột phá của cậu cùng nhiệm vụ phục sinh của tôi đụng vào nhau à?"
"Còn là chỗ nào đó không đúng!"
"Cậu không phải ngự thú sư cấp 6 sao, làm sao có thể thu ngự thực sư truyền thuyết làm đồ đệ a! ! !" Anh ta vẫn xoắn xuýt chuyện này.
"Hơn nữa, con chó này là chuyện gì xảy ra!" Anh nhìn về phía Hà Tổng ở bên cạnh đang nhìn chằm chằm mình, tất cả tin tức đều là dấu chấm hỏi.
Hà Tổng nhìn anh ta với ánh mắt như nhìn đồ đần.
"Đây là ột câu chuyện dài." Lộ Nhiên sờ lên cái cằm, suy tư nói: "Tóm lại, nếu như anh có thể có tọa độ của những người thí luyện khác thì tôi có thể giúp anh."
"Thầy vẫn luôn rất nhớ ngươi, tôi phải cam đoan đàn anh 100% hoàn thành nhiệm vụ mới được, anh cũng không thể thật sự ngỏm củ toi trong bí cảnh được."
Thần Điêu Đại Hiệp lần nữa trầm mặc.
Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, thế nhưng anh ta biết rõ, mình gặp được thân nhân rồi.
Thần Điêu Đại Hiệp trong nháy mắt khóc ròng ròng, hai mắt đẫm lệ mông lung ôm cái đùi ở phía trước, nói: "Đàn em à, cái nghề ngự thú sư này quá khó khăn, mấy năm này tôi quả thực như giẫm trên băng mỏng."
Lộ Nhiên xạm mặt lại nhìn Thần Điêu Đại Hiệp ôm bắp đùi cường tráng của Hà Tổng, quả nhiên, đàn anh này quá hố cha.
"Ừm?" Thấy xúc cảm không thích hợp, Thần Điêu Đại Hiệp mở to mắt, mới phát hiện mình ôm sai đối tượng.
Ách ô! ! !
Chớ ôm loạn lão tử, thù này, tôi nhớ kỹ.
Hà Tổng lộ ra biểu cảm ghét bỏ.
"Đàn anh, sau khi anh chết vẫn luôn ở một mình sao ? Có tổ đội cùng người chết khác, tiếp xúc trao đổi với nhau hay không?" Lộ Nhiên hỏi thăm tin tức mấu chốt.
"Không có. Sau khi chết sẽ tiếp nhận hết thí luyện phục sinh này đến thí luyện phục sinh khác, tất cả địa điểm đều ở trong bí cảnh độc lập, loại hình không khác bí cảnh đột phá lắm." Thần Điêu Đại Hiệp nói.
"Cậu coi như là người Lam Tinh đầu tiên mà tôi tiếp xúc sau khi chết."
Lộ Nhiên thở dài, như vậy xem ra Thần Điêu Đại Hiệp không có khả năng gặp cha mẹ hắn.
"Trong quá trình thí luyện phục sinh anh lên được đến cấp 6 à, thật nhanh." Sau đó Lộ Nhiên cảm thán.
Thần Điêu Đại Hiệp cười hắc hắc, nói: "Dù sao tôi cũng là thiên tài siêu cấp được bí cảnh thí luyện tân thủ cho điểm S, cao thủ được khen ngợi trong cuộc thi kiếm đạo quốc tế. Nếu không phải ngay từ đầu không biết rõ cái nghề ngự thú sư này chơi như thế nào cũng sẽ không xuất hiện chuyên ngoài ý muốn."
"Hiện tại, kinh nghiệm của tôi có thể nói là khá phong phú, tuy nhiên tình huống cảu đàn em cậu như thế nào..."
Ngay khi Thần Điêu Đại Hiệp đang tò mò hỏi về Lộ Nhiên, bên ngoài truyền đến một thanh âm.
"Chủ nhân, Hoa Thần trở về, hiện tại có thể đi gặp Thần Thụ, ngài mau ra đây đi."
Là thanh âm của Số 18.
Thần, Thần Thụ? ? ?
Bên cạnh, Thần Điêu Đại Hiệp lần nữa sững sờ.
Là Thần Thụ chủ thần mà anh ta biết đó sao?
"Đàn anh, tôi đi trước làm một số chuyện, anh ở chỗ này nghỉ ngơi đi, chúng ta trò chuyện sau."
"Hoặc là anh sốt ruột thì cứ mang theo Hà Tổng đi hoàn thành nhiệm vụ thí luyện, nó rất mạnh."
Lộ Nhiên nói xong, hiện trường chỉ để lại Hà Tổng cùng Thần Điêu Đại Hiệp đờ đẫn.
"Gâu! !" Cùng lúc đó, Hà Tổng thọc Thần Điêu Đại Hiệp.
"Ngao ô! ! (nghe nói kỹ xảo kiếm đạo của anh rất lợi hại, so tay một chút chứ? )"
Nói rồi, Hà Tổng ngậm lên một nhánh cây.
Cũng áp chế thực lực đến giai đoạn chủng tộc quân vương.
Thấy thế, Thần Điêu Đại Hiệp lần nữa trừng to mắt.
Cái hình thái này là có ý gì?
Bên trong bí cảnh Hoa Thần.
Đậu Phộng đã triệt để tin phục Số 18 rồi.
Cô mặc dù đột phá đến cấp truyền thuyết, nhưng vẫn có năng lực một quan trọng không thể hoàn thiện.
Đó chính là, tăng kỹ năng ngự thú độc quyền lên tới cấp độ 'kỹ năng ngự thú cấp Thần'.
Hiệu quả hạch tâm của kỹ năng ngự thú cấp Thần chính là có thể cường hóa ra thú cưng truyền thuyết.
Hoàn thiện kỹ năng ngự thú là việc Hoa Thần thậm chí Thần Thụ đều không dạy được, cho nên Đậu Phộng chỉ có thể tự mình du lịch khắp đại lục, mở mang tầm mắt.
Kết quả Đậu Phộng không ngờ Bé Thiên Sứ này vậy mà hiểu kỹ năng ngự thú độc quyền của mình vô cùng, mấy câu đã giúp cô hiểu ra.
Thật sự bớt đi mười năm đường quanh co.
[Xem ra sứ giả thời gian này thật đúng là không tầm thường. ]
Nhìn thấy Đậu Phộng chăm chú giao lưu học tập cùng Số 18, Hoa Thần có phần để ý.
Sau đó, Lộ Nhiên từ bên trong không gian di tích đi ra, gặp mặt Hoa Thần.
"Hiện tại có thể đi gặp Thần Thụ rồi sao?"
"Ừm." Thần nhìn về phía Lộ Nhiên, nói: "Chuyện của cậu, tôi đã nói hết toàn bộ với đại nhân Thần Thụ rồi, ngài cũng muốn gặp các cậu."
"Được." Tâm thần Lộ Nhiên khẽ động, lập tức đi theo Hoa Thần ra ngoài.