"Luân hồi, chúng sinh sinh ra rồi chết đi. Sau khi chết, linh hồn lại luân hồi một lần nữa đầu thai trở thành một người khác, giống bánh xe chuyển động không ngừng, tuần hoàn không thôi."
"Trước kia, tôi cũng chỉ có thể đơn giản can thiệp luân hồi, đưa đối tượng chỉ định đi chuyển thế đầu thai."
"Nhìn như nắm giữ luân hồi, nhưng lại không ngờ khi người luân hồi tiến vào hệ luân hồi thống, 'đối tượng luân hồi' cũng đã là một bộ phận của hệ thống luân hồi."
"Tôi chỉ nắm giữ năng lực trợ giúp người khác luân hồi, lại không cách nào nắm giữ những gì xảy ra sau khi 'đối tượng luân hồi' luân hồi. Khi nào tôi có thể quyết định số lượng và biến số cố định của đối tượng luân hồi, cũng chính là quyết định vận mệnh sau khi bọn họ luân hồi thì mới chính thức xem như 'làm chủ luân hồi'."
"Mệnh là số mệnh, vận là vận may. Thông qua tổng hợp vận mệnh luân hồi, chúng ta có thể dùng vận may làm biến số, cuối cùng vạch ra một vận mệnh với quá trình khác nhau nhưng có kết cục xác định. Đây mới là khống chế quá trình luân hồi hoàn chỉnh."
"Kiếp trước đến khi tôi bỏ mình vẫn không tiếp xúc được đến lực lượng vận mệnh."
"Thế nhưng kiếp này trong quá trình tiếp xúc với Lộ Nhiên lại dần dần nắm lực lượng vận mệnh kết hợp giữa may mắn và xui xẻo."
"Có lẽ, đây chính là vận mệnh."
Bên ngoài.
Khi Hoa Lục Đạo càng ngày càng có lý giải sâu hơn về lực lượng luân hồi, nó lấy kinh nghiệm trưởng thành mấy ngàn năm của Lục Hoa ở thời kỳ đỉnh phong làm gốc, bắt đầu dung hợp lực lượng may mắn cùng xui xẻo vào lực lượng của bản thân, thử kết hợp ra "Hoa Vận Mệnh'.
Không biết qua bao lâu, trên thân Hoa Lục Đạo chợt thăng hoa ra gợn sóng năng lượng không thể tưởng tượng nổi.
Gợn sóng năng lượng này đánh thức Thần Thụ, đánh thức Lộ Nhiên, cũng đánh thức Hoa Thần một mực thủ hộ tại bên cạnh Thần Thụ.
Lấy vận mệnh của bản thân làm tài liệu tham khảo, Hoa Lục Đạo mượn nhờ lực lượng chủ thần có thể ghi chép thế giới của Thần Thụ, sau khi dung hợp 'con đường vận mệnh khác nhau' một lần nữa, cuối cùng lĩnh ngộ ra chân lý luân hồi.
Là lần tái sinh thứ hai của Hoa Lục Đạo, chỉ sau khi đích thân trải qua những vận mệnh luân hồi khác nhau mới khiến cho Lục Hoa cuối cùng đạp ra một bước này.
[Chủng tộc ]: Hoa Lục Đạo Luân Hồi
[Thuộc tính ]: Luân hồi (lực lượng sinh tử thời không thăng hoa cực hạn! )
[Đẳng cấp chủng tộc ]: Truyền thuyết thượng vị
[Đẳng cấp trưởng thành ]: Cấp 80
[Thiên phú chủng tộc mới tăng thêm ]: Đôi Mắt Vận Mệnh (có thể thấy rõ vận mệnh cuối cùng và tiết điểm vận mệnh mấu chốt của sinh mệnh khác. )
Dệt Vận Mệnh (có thể quyết định số mệnh cuối cùng của những sinh mệnh mà mình đưa vào luân hồi. Trong cõi u minh sẽ có một bàn tay vận mệnh thôi động vận mệnh của bọn nó, để đạt thành kết quả mà chủ luân hồi mong muốn. )
Chủ Luân Hồi (bạn là người có được thuộc tính luân hồi, mặc kệ tử vong vì nguyên nhân gì, trừ phi vũ trụ kết thúc, nếu không chỉ cần bên trong vũ trụ còn sót lại một chút xíu vết tích liên quan thì trong tương lai bạn đều có thể luân hồi sống lại. )
Lộ Nhiên và Hoa Thần ngơ ngác nhìn Hoa Lục Đạo lơ lửng trong không trung.
Cho đến khi chính Hoa Lục Đạo mở ra hai con ngươi, một đôi đồng tử có thể nhìn thấu vận mệnh trực tiếp để làm cho Hoa Thần cùng là truyền thuyết thượng vị cảm nhận được áp lực.
"Không hổ là tiền bối Hoa Lục Đạo. . ." Hoa Thần cảm khái, quá mạnh, quả thực là tiến bộ thần tốc.
"Chúc mừng cậu, lão hữu của tôi."
Khi Lục Hoa đã hoàn thành thuế biến, cuối cùng dung hợp ra thuộc tính luân hồi, Thần Thụ cũng mở miệng chúc mừng.
"Tạ ơn." Lục Hoa chậm rãi nói: "Đáng tiếc, tôi quả nhiên không phải chuyên gia chiến đấu, không có một thiên phú chiến đấu nào, nhưng cũng đủ rồi."
"Có đôi mắt này, dường như có thể làm sự được nhiều việc hơn rồi."
"Ví dụ như! !" Lộ Nhiên hỏi.
Lục Hoa nhìn Lộ Nhiên một cái, nói: "Cậu thu hồi Che Đậy Thời Không triệt đi."
Lộ Nhiên bĩu môi: "Cũng không lợi hại gì ."
"Tôi sợ cậu bị giống như lần trước, lại biến thành người thực vật thôi."
Lộ Nhiên: ? ? ?
"Được được được, chúng ta tới lần nữa."
Lục Hoa nhìn Lộ Nhiên một cái, nói: "Cậu thu hồi Che Đậy Thời Không của cậu đi."
Lộ Nhiên: "Rút lui."
"Hiện tại, tôi đã thấy vận mệnh của cậu."
"Trong tương lai, chắc chắn cậu sẽ trở thành ngự thú sư truyền thuyết."
Lộ Nhiên: ?
Cậu con mẹ nó nói nhảm.
Không có gì bất ngờ xảy ra, tôi cũng biết tôi có thể á!
Lục Hoa trầm mặc,"Tuy nhiên không biết nhận ảnh hưởng gì, sau khi cậu trở thành ngự thú sư truyền thuyết, đằng sau là một vùng hắc ám, không cách nào lại thăm dò."
"Có đúng không ?"Lộ Nhiên có chút trầm tư.
"Tuy nhiên cũng bình thường, vận mệnh của cậu liên kết với tôi, mặc dù tôi có thể thấy rõ vận mệnh của người khác nhưng lại không thấy rõ được vận mệnh của mình, cứ như vậy không cách nào nhìn thấy toàn bộ vận mệnh của cậu dường như cũng rất bình thường."
"Nhưng ngay cả như vậy cũng đã rất tốt rồi. Tuy nhiên bởi vì nhìn vận mệnh liên tục sẽ dẫn đến vận khí của tôi trở nên xấu đi nên tôi không lộ ra thiên cơ nhiều được." Lục Hoa cười.
"Chờ trở lại thời không ban đầu, cậu sẽ trải qua một lần vận mệnh mấu chốt, Hà Tổng có lẽ sẽ bởi sự kiện này, trạng thái bình thường bước vào truyền thuyết trung vị!"
"Tóm lại, mặc dù bị khế ước ảnh hưởng, hình ảnh vận mệnh có chút mơ hồ, nhưng chỉ bằng một ý niệm, tôi có thể biết rõ tương lai cậu sẽ bồi dưỡng nhóm thú cưng như thế nào."
"Thời khắc mấu chốt, tôi sẽ dành cho cậu lời nhắc nhở, để cậu bớt đi đường quanh co."
"Cứ như vậy, bọn chúng có thể đạt tới đỉnh phong trong thời gian càng ngắn hơn."
Lộ Nhiên sững sờ.
Gỡn mặt phải không?
"Đồng tử xem thấu vận mệnh sao?" Thần Thụ nói: "Đôi mắt này của cậu phải chăng có thể ảnh hưởng đến cấp chủ thần?"
Lục Hoa nhìn về phía Thần Thụ, nói: "Tương lai, cậu sẽ đại chiến cùng Rồng Thần Hỗn Độn, sau đó lưỡng bại câu thương, cho đến vô số năm sau sẽ thức tỉnh lần nữa và triển khai đại chiến lần thứ hai cùng Rồng Thần Hỗn Độn, trong trận chiến đấu này sẽ được tôi trợ giúp triệt để giải quyết Rồng Thần Hỗn Độn."
"Tuy nhiên không phải tôi nhìn thấy, là tôi đoán."
Thần Thụ: ?
"Tôi mới không rảnh đến mức đi thăm dò vận mệnh của chủ thần."