Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 1182 - Chương 1182: Tử Thương Khổ Không Thể Tả

Chương 1182: Tử Thương khổ không thể tả Chương 1182: Tử Thương khổ không thể tả

Ngự thú sư truyền thuyết Đậu Phộng: ?

[Thẻ khế ước đã cụ hiện. . . ]

Nhiệm vụ tân thủ: [Mời sử dụng thẻ khế ước bắt giữ một con động vật làm thú cưng, trở thành một ngự thú sư! ]

Nhắc nhở 1: . . .

"Hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, hẳn là cô sẽ bị truyền tống đến bí cảnh thí luyện tân thủ, sau đó thu hoạch được thẻ thân phận, trở thành ngự thú sư của thành phố Vô Hạn."

"Mặc dù khá đả kích với những sinh mệnh bên trong thí luyện tân thủ, nhưng mà cứ như vậy đi."

"Thành phố Vô Hạn à. . ." Đậu Phộng cầm thẻ đen, hứng thú nói: "Tôi nhất định sẽ biết rõ ngọn nguồn của thành phố Vô Hạn đến cùng là gì."

"Hi vọng. . ." Lộ Nhiên cầu nguyện, cô có thể biết rõ ràng là tốt nhất, như thế sẽ giúp tôi tiết kiệm được chút công sức.

Lúc Lộ Nhiên trở lại, phòng riêng của Thần Điêu Đại Hiệp cũng có một thân ảnh chậm rãi cụ hiện.

Thần Điêu Đại Hiệp đã hoàn thành nhiệm vụ thí luyện phục sinh cuối cùng, lần nữa trở về thành phố Vô Hạn, biểu cảm vô cùng kích động.

"A hô, bản đại gia trở về rồi!"

"Lần này, tôi nhất định sẽ đạt đến đỉnh cao lĩnh vực ngự thú!"

"Tóm lại, trước thêm bạn tốt với đàn em Lộ Nhiên đã." Thần Điêu Đại Hiệp nhập số ID mà Lộ Nhiên đã nói cho anh biết, gửi lời mời kết bạn, nhưng tạm thời không có phản hồi.

Thần Điêu Đại Hiệp cũng không vội, ở trong bí cảnh, anh còn dặn dò Lộ Nhiên tuyệt đối đừng nói cho thầy biết anh đã sống lại.

Anh muốn cho thầy Giang Đấu một niềm vui bất ngờ.

Không bao lâu sau, Thần Điêu Đại Hiệp Giang Mãn đã rời khỏi thành phố Vô Hạn, cưỡi thú cưng đi bay về Kim Lăng từ nước ngoài và, hạ cánh ở bên ngoài võ đường Thiên Hồng.

Nhưng mà sau khi đi đến bên ngoài võ đường Thiên Hồng, đàn anh Thần Điêu Đại Hiệp lại xạm mặt lại, bởi vì anh nhìn thấy rất nhiều chó ngậm kiếm, đi loạn bên ngoài đạo tràng. Thậm chí còn có mèo ngậm kiếm.

Không thích hợp, đây là võ đường Thiên Hồng sao?

Anh nện bước chân nặng nề, tiến vào bên trong đạo tràng, lại phát hiện một ông lão đã sớm kích động đứng ở cửa ra vào chờ anh.

"Thầy. . ." Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, Thần Điêu Đại Hiệp sững sờ.

"Con trở về rồi." Thầy Giang Đấu từ trạng thái kích động khôi phục lại vẻ bình thản, cười nói: "Trở về thì tốt, trở về thì tốt."

"Thầy, người một mực chờ ở chỗ này sao? Đàn em Lộ Nhiên nói cho người à?"

"Không, là quản lý Huỳnh trước đây không lâu liên hệ với thầy, hỏi thầy có mua tình báo quan trọng liên quan tới con hay không."

Thần Điêu Đại Hiệp: ? ? ?

Quản lý Huỳnh? Ai vậy, chó à! Anh muốn tạo ra niềm vui bất ngờ mất ráo rồi! Tại sao sau khi trở về anh càng ngày càng không hiểu được thời đại Ngự Thú rồi.

Cùng một thời gian, thế giới Tinh Nguyệt.

Tiếp nhận được nhiệm vụ của Lộ Nhiên, Hươu Thần mang theo 'Trái Cây Thế Giới' quay về Tinh Nguyệt, muốn đưa trái cây này đến bên cạnh Thần Thụ.

Đại địa Tinh Nguyệt to lớn không chỉ có Hươu Thần đang bôn ba, trong sa mạc mênh mông vô bờ còn có một bóng người cô đơn đang đi trong cát vàng.

Linh hồn thuật sư mạnh nhất Tinh Nguyệt, cơ giới sư truyền kỳ Tử Thương sau khi bị Minh Thần ghét bỏ, bị công ty Hỏa Nguyên và cao tầng của liên bang truy hỏi, nghèo túng chạy trốn tới chốn không người, không muốn đối mặt với hiện thực.

Hiện tại Tử Thương thậm chí ngay cả mạng cũng không dám mở ra, sợ trên mạng đều đang thảo luận chuyện anh ta thông đồng với địch.

Vấn đề là, cho dù anh không thông đồng với địch, với thực lực của tên biến thái Lộ Nhiên thì hắn vẫn đánh cho Tinh Nguyệt như thường thôi à, có nửa cọng lông liên quan đến anh ta ấy!

"Nếu như cậu không tìm thấy hài cốt của Bọ Cạp Tử Thần cũng đừng làm sứ giả của tôi nữa."

"Bọ Cạp Tử Thần, Bọ Cạp Tử Thần, tôi đi đâu tìm chứ." Tử Thương nhớ lại nhiệm vụ cuối cùng của Minh Thần, chảy nước mắt cầm máy dò xét tìm kiếm cái gì mà hài cốt của Bọ Cạp Tử Thần.

Bọ Cạp Tử Thần là cái gì, anh ta thậm chí còn chưa từng nghe nói đến. Tử Thương hoài nghi, Minh Thần đã hư cấu ra một đồ vật không tồn tại để buộc anh phải rời đi.

Ngay khi Tử Thương đang nghiêm túc tìm kiếm Hài Cốt Tử Thần, đột nhiên, một luồng hàn ý cực hạn tràn ngập trong sa mạc tử vong nóng bỏng này.

Tử Thương mặc áo khắc trắng chống nắng khẽ ngẩng đầu, nâng lên kính che nắng, nhìn về phía người quen Băng Đế cưỡi Sương Thần Điểu hạ xuống trước người mình.

"Có chuyện gì sao?" Tử Thương chủ động mở miệng hỏi.

Tạch tạch tạch.

Chỗ Băng Đế hạ xuống, đất cát đều đông kết, Băng Đế tóc xanh đặt chân trên băng sương, nhìn Tử Thương, mở miệng nói : "Tìm cậu lâu như vậy, rốt cuộc tìm được rồi."

"Sứ giả Minh Thần, Tử Thương, cậu biết Người Qua Đường Lộ Nhiên đúng không?"

"Không biết." Tử Thương nói chém đinh chặt sắt.

"Cậu đánh rắm!" Băng Đế bác bỏ: "Toàn Tinh Nguyệt đều biết cậu biết Lộ Nhiên, công ty Hỏa Nguyên vì rũ sạch trách nhiệm đã sớm bán cậu rồi!"

"Anh cũng có rắm mau thả." Tử Thương nói: "Để tôi đoán một chút, anh tìm tôi là vì muốn thông qua tôi tìm được Lộ Nhiên đúng không?"

"Anh muốn phục sinh chị gái của mình, hiện tại Lộ Nhiên có được Điện Anh Linh, cùng có được quyền hạn không biết của thành phố Vô Hạn là hi vọng duy nhất của anh."

Băng Đế trầm mặc một chút, nói: "Cậu biết thì tốt."

"Cho nên tôi hi vọng cậu có thể giúp tôi liên hệ với Lộ Nhiên."

"Chỉ cần cậu có thể giúp tôi liên hệ với cậu ta, tôi thiếu cậu một nhân tình."

Tử Thương lắc đầu nói: "Không phải tôi nói, anh cùng Lộ Nhiên trước đó vẫn là 'quan hệ thù địch', dựa vào đâu cậu ta phải giúp anh chứ?"

"Cái này cậu đừng quản, tôi đã chuẩn bị một thứ." Băng Đế nói: "Cậu ấy sẽ đồng ý."

"Được được được." Tử Thương bất đắc dĩ nói: "Nể mặt trước đó chúng ta đều là đồng đội bên Tinh Nguyệt, tôi sẽ giúp anh một lần, nhưng mà tôi có điều kiện."

"Điều kiện gì?"

"Anh giúp tôi tìm 'Hài Cốt Bọ Cạp Tử Thần' ở trong vùng sa mạc này, tôi sẽ giúp anh tìm Người Qua Đường." Tử Thương nhìn trời, bên trong càng ngày càng nóng, anh không chịu nổi.

Bình Luận (0)
Comment