Lúc này phòng phát sóng trực tiếp còn có thể bảo trì đều là nhờ vào sự cố gắng của Số 18, vô số người xem đều rung động mãnh liệt, dù thế nào cũng không ngờ được cuối cùng vậy mà liên lụy đến cả tồn tại cấp chủ thần.
Càng không ngờ Hoa Lục Đạo bên Lộ Nhiên chậm chạp không xuất hiện vậy mà tại thời khắc mấu chốt ngăn cản được ý chí chủ thần.
"Thần Lục Đạo Luân Hồi đã khôi phục chiến lực đỉnh phong. Truyền thuyết thượng vị?" Tinh Linh Vương không thể tưởng tượng nổi. Nên biết đây chính là ý chí chủ thần, không có thực lực truyền thuyết thượng vị thì chắc chắn đã bị xoá bỏ trong nháy mắt rồi.
Cùng lúc đó, trong nháy mắt khi Lục Hoa ngăn cản ý chí của Rồng Thần, Hà Tổng đã mai nở hai lần, lần nữa chém đầu chúng nó trước ánh mắt kinh hoảng của ba con Thần thú.
Chẳng qua là lần này nương theo sương mù linh hồn bay tán loạn, đầu lâu của ba con Thần thú trong trạng thái linh thể chậm rãi trôi lơ lửng trong không trung.
Dưới trạng thái linh thể, ba con Thần thú trong nháy mắt đã mất đi năng lực tự lành, triệt để mất đi sinh mệnh, vẫn lạc ở thời đại liên bang.
Thấy thế.
Ý chí của Rồng Thần nổi giận, trải qua hai lần đại chiến, vô số Thần thú dưới trướng nó tử trận, cũng chỉ còn lại ba chiến tướng này, nhưng bây giờ thậm chí ngay cả ba con cuối cùng cũng đều chết trong tay trận doanh thực vật.
Điều này khiến bản tôn của Rồng Thần còn đang trong giai đoạn tĩnh dưỡng cũng không nhịn được phát cuồng, muốn dùng chân thân giáng lâm, tự mình giải quyết Hoa Lục Đạo vừa khôi phục.
Nhưng mà nhóm Lộ Nhiên đã chuẩn bị lá bài tẩy tầng tầng lớp lớp căn bản không cho chân thân của Rồng Thần có cơ hội giáng lâm. Bên trong bí cảnh Rồng Thần, theo không gian đại địa vỡ vụn, từng cái cây cứng cỏi đột ngột mọc lên từ mặt đất, trong nháy mắt đã bao vây Rồng Thần đang phát điên ở trong đó, nhốt nó trong biển cây vô cùng vô tận.
Từng thân cành của Thần Thụ tràn ngập thần lực thế giới vang dội cổ kim đánh gãy hành động nhập thế của chân thân Rồng Thần.
"Thần Thụ! ! !" Toàn thân chấn động, Rồng Thần Hỗn Độn giận dữ, quả nhiên Thần Thụ cũng đã thức tỉnh.
"Rồng Thần, ngươi quá nguy hiểm, thế giới này vừa mới khôi phục, ta không cho phép ngươi ra ngoài làm loạn. Chúng ta lại cùng nhau. . . yên tĩnh mấy năm ở đây đi. Thời đại này hẳn là thời đại mới."
Thời gian trở lại hai ngày trước.
Bởi vì Hươu Thần đưa Trái Cây Thế Giới mà Lộ Nhiên lấy về tới căn nguyên thế giới, Thần vốn vị thương nghiêm trọng hơn Rồng Thần Hỗn Độn, vốn vẫn còn phải ngủ say một số năm lại sớm thức tỉnh.
Sau khi tỉnh dậy, Thần Thụ hiểu rõ vĩ lực của thành phố Vô Hạn, biết được Hoa Lục Đạo và Đậu Phộng đã phục sinh, thậm chí Lục Hoa còn tiến thêm một bước, cuối cùng nó đã thảo luân cùng Lộ Nhiên để đưa ra sách lược đối kháng với trận doanh thú thần.
Nếu như Rồng Thần Hỗn Độn chưa thức tỉnh mà chỉ có ba con Thần thú thức tỉnh trước, vậy dĩ nhiên mọi chuyện đều dễ giải quyết, thậm chí không cần Thần Thụ ra tay, Lộ Nhiên hợp tác với Thụ Vương là có thể giải quyết bọn chúng.
Nếu như Rồng Thần Hỗn Độn cũng đã thức tỉnh, dĩ nhiên Thần Thụ có thể chống lại Rồng Thần, nhưng như vậy sẽ tạo thành tổn thất khủng khiếp với thế giới Tinh Nguyệt, đây là điều mà những thân thuộc của Rồng Thần như Hươu Thần không nguyện ý nhìn thấy.
Cuối cùng, các bên đã quyết định lấy hình thức kỹ năng không gian của thân thuộc Sóc Thần làm hạch tâm, lấy sự kiện nước Hạ đối kháng với Vua Rồng Đen làm tham khảo, áp dụng chiến thuật phong ấn Rồng Thần Hỗn Độn một thời gian là phương án cuối cùng nhất.
Thần Thụ tu luyện tới cấp chủ thần dĩ nhiên cũng nắm giữ năng lực phong ấn, cho dù không phải chủ tu, nhưng trả ra cái giá lớn thì hạn chế chủ thần khác một thời gian cũng không phải là vấn đề.
Đương nhiên, đối với chủ thần có được tuổi thọ vĩnh hằng thì bị hạn chế mấy năm thật ra cũng không đau không ngứa.
Theo tình huống bình thường, Thần Thụ hành động như vậy ngoại trừ càng thêm tiêu hao bản thân thì không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Chỉ là mấy năm mà thôi, cũng sẽ không để cách cục phát sinh biến hóa gì quá lớn.
Nhưng đó là dưới tình huống không có thành phố Vô Hạn, không có Lộ Nhiên, không có Hoa Lục Đạo.
Thần Thụ được Lộ Nhiên đánh thức cuối cùng lựa chọn đánh đổi một số thứ, lại cùng Rồng Thần Hỗn Độn yên lặng mấy năm để đổi lấy thời gian cho Lộ Nhiên và Hoa Lục Đạo phát triển, hi vọng đến lúc đó, Lộ Nhiên có thể đưa ra một câu trả lời làm nó hài lòng, tìm ra một phương pháp ổn thỏa để giải quyết Rồng Thần Hỗn Độn mà không tạo thành tổn thất quá lớn với thế giới Tinh Nguyệt.
Thế là có cảnh tượng hiện tại.
Ngay khi Rồng Thần Hỗn Độn muốn ra tay, nó lập tức bị Thần Thụ trấn áp.
Bản tôn bị hạn chế, dẫn đến lực lượng của một sợi ý chí Rồng Thần Hỗn Độn giáng lâm trên người ba con Thần thú cũng yếu đi không ít.
"Lăn đi."
"Bọn chúng là của ta."
Rồng Thần Hỗn Độn cùng Thần uy của Lục Hoa tiếp tục va chạm, theo thời gian trôi qua, Rồng Thần ý chí không ngừng suy yếu còn Lục Hoa tiếp tục bộc phát khí thế, trực tiếp ép tới, không ngừng đánh tan và xoắn nát hư ảnh Rồng Thần.
"A a a a a."
"Các ngươi, đáng chết! ! !"
Đến một bước này, Rồng Thần Hỗn Độn nổi giận rồi, nhưng nó lại không có cách nào. Một Thần Thụ đã đủ giày vò nó, hiện tại lực lượng uy áp của Lục Hoa được Lộ Nhiên cường hóa hoàn toàn không phải một sợi ý chí của nó có thể địch nổi.
Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn ý chí của mình bị đánh bật ra khỏi thân thể của ba con Thần thú. Thân thể của ba con Thần thú bị Súc Sinh Đạo của Hoa Lục Đạo xâm lấn, điều khiển thành khôi lỗi.
[Ôi đệt! ! ! ]
Trong phòng phát sóng trực tiếp, sau khi hư ảnh của Rồng Thần Hỗn Độn xuất hiện, các ngự thú sư Tinh Nguyệt vốn đang tưởng rằng tận thế tới rồi, dù sao trong lịch sử đã từng phải trả giá đắt khi làm chủ thần tức giận mấy lần.
Chỉ nói đến lần gần đây nhất suýt chút nữa đã trực tiếp hủy diệt cả thế giới Tinh Nguyệt.
Tuy nhiên, điều mà dân chúng Tinh Nguyệt đang kinh hoảng không nghĩ tới chính là tình hình chiến đấu cũng không bị khuếch tán, xung quanh cũng chưa từng xuất hiện hiện tượng diệt thế, theo uy áp của Hoa Lục Đạo chấn vỡ ý chí của Rồng Thần, tất cả bình tĩnh lại.
Ba Thần thú chết rồi.
Rồng Thần Hỗn Độn không có động tĩnh.
Tất cả thật giống như không xảy ra bất kỳ chuyện gì.
Chỉ có Lộ Nhiên mặc hắc bào, đứng tại trên mặt đất thở dài một hơi.