Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 1276 - Chương 1276: Vũ Trang Thần Thú

Chương 1276: Vũ Trang Thần Thú Chương 1276: Vũ Trang Thần Thú

Thánh Bào Linh Hồn...

Bình Câu Linh...

Bộ trang bị này của Lộ Nhiên là trang bị tiêu chuẩn dành cho các thủ lĩnh cấp cao của Tử Vong Thần Giáo.

Theo một loạt động tác nước chảy mây trôi của hắn, hiện trường trực tiếp trở nên yên tĩnh.

Kỷ Nguyên liên tục biến sắc.

"Còn muốn tiếp tục không?" Lộ Nhiên nhìn về phía đối thủ, thu hồi Bình Câu Linh, tùy ý buông Cốt Kiếm ra, Thi Cẩu yên tĩnh trôi lơ lửng ở một bên.

"Cốt Kiếm truyền thuyết..."

Giây phút này, nội bộ của tà giáo linh hồn đều chấn động, tất cả đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Đây chính là vũ khí linh hồn truyền thuyết!

"Cha." Bên trong thương hội Linh Thú, Linh Uyển Nhi từng bưng trà cho Lộ Nhiên nhìn mình phụ thân, ánh mắt đỏ bừng.

Lúc này, hai cha con này đột nhiên nhớ tới lời giới thiệu của Lộ Nhiên.

Bạn cũ từ vài ngàn năm trước.

Nếu như là trước đó, bọn họ có lẽ sẽ không tin.

Nhưng khi Lộ Nhiên lấy Cốt Kiếm truyền thuyết ra, dùng một chiêu đánh lui thú cưng hệ sét của Kỷ Nguyên truyền thuyết, lời nói nghe nhìn như hoang đường đó đột nhiên lại lộ ra rất chân thực.

Tuy nhiên, đối với cha con thương hội Linh Thú muốn báo thù, hiện tại Lộ Nhiên lại đứng ở mặt đối lập với bọn họ, trở thành địch nhân.

Chuyện phát triển đến mức này, Kỷ Nguyên hiển nhiên cũng không thể từ bỏ ý đồ. Ánh mắt của gã càng thêm lạnh thấu xương, tiện tay vung lên, Lôi Ưng vừa mới bị tổn thương đã hoàn toàn phục hồi như cũ, hẳn là dùng kỹ năng ngự thú loại chữa trị nào đó.

"Là tôi đã khinh thường cậu rồi."

Trong lúc Kỷ Nguyên mở miệng, phía sau gã, một, hai, ba, bốn... tám, chín... Tổng cộng có chín trận pháp triệu hoán xuất hiện, tính cả Lôi Ưng tổng là 10 con thú cưng.

10 con thú cưng này trước mắt chỉ có hai con đạt tới truyền thuyết hạ vị, một con là Lôi Ưng, một con khá là một con thú cưng loại cá voi.

Còn lại 8 con đều ở cấp chuẩn truyền thuyết, chắc hẳn là vì trong khoảng thời gian này Kỷ Nguyên mới thăng cấp đến truyền thuyết không lâu nên thú cưng còn chưa đến được bồi dưỡng tới đỉnh phong nhất.

Tuy nhiên dù là như thế, đội hình xa hoa này cũng làm cho một đám sử thi, truyền kỳ cùng thành viên của tà giáo linh hồn ở đây hít sâu một hơi. Bọn họ đâu từng nhìn thấy trận thế này ở chỗ nhân loại nào khác.

Với đội hình này, nếu như đế quốc còn chưa diệt vong, e rằng chỉ dựa vào một mình Kỷ Nguyên cũng có thể rung chuyển được.

Trong số mười con thú cưng, phần lớn là mãnh thú hung dữ như hổ, sư tử, voi, gấu, rồng, mãng, trâu, tước, ... con gì cần có đều có với thuộc tính khác nhau.

Nhưng mà, đối mặt với thế như này, Lộ Nhiên chỉ nhàn nhạt dùng bàn tay vỗ vỗ miệng, ngáp một cái.

"Tôi cho anh thời gian cường hóa."

"Lấy ra trận thế mạnh nhất của anh khiêu chiến với tôi xem nào." Lộ Nhiên tùy ý mở miệng khiến Kỷ Nguyên giận dữ, mọi người cũng không ngờ Lộ Nhiên lại kiêu ngạo như thế.

Kỷ Nguyên rống to một tiếng, thân hình lập tức phát sinh biến hóa cực lớn. Lần lượt các con thú cưng đều hóa thành từng quả cầu ánh sáng nhanh chóng tan biến vào trong thân thể gã! ! !

Được những quả cầu ánh sáng này bao bọc, thân thể Kỷ Nguyên phát sinh dị biến, hình thể dần dần tăng gấp bội! ! !

"Là kỹ năng ngự thú của Kỷ Nguyên... Vũ Trang Thần Thú."

Một vị Ngự Thú Trai sử thi, cũng là trưởng bối của Kỷ Nguyên có đôi mắt lõ trũng sâu sáng lên, chậm rãi mở miệng.

"Kỹ năng này có thể được gọi là kỹ năng ngự thú cấp thần của cậu ấy. Tiểu Nguyên thuở nhỏ có thể chất đặc biệt, tự mang huyết mạch vạn năng, có thể dung hợp hoàn hảo cùng máu của bách thú, hiệu quả khi sử dụng kỹ năng ngự thú hợp thể có thể phát huy ra uy lực càng lớn hơn con lai nhân tộc mấy lần!"

Trong chốc lát, Kỷ Nguyên chuyển từ áo đen đơn bạc trước đó thành tư thế áo giáp võ trang đầy đủ, ánh mắt như là mãnh thú.

Những thú cưng này có con hợp thể cùng gã, có con biến thành binh khí, có con biến thành áo giáp.

Lúc này, lồng ngực của Kỷ Nguyên rộng lớn như voi, bắp thịt cuồn cuộn tràn đầy lực lượng vô tận; phần lưng thì hở ra như gấu, mang lại cho gã sự vững vàng và kiên cường vô cùng. Mà hai cánh tay của gã thì phảng phất như tay của sư tử hổ báo, đường cong cơ bắp rõ ràng, mái tóc trở nên bá khí.

Đầu của gã dung hợp đặc điểm của rồng cùng mãng, sừng rồng trùng thiên hình xăm, mãng xà quay quanh giữa trán, lộ ra uy nghiêm mà thần bí. Một đôi mắt rồng sáng ngời có thần, phảng phất có thể nhìn rõ tất cả hư ảo trên thế gian.

Giờ này khắc này, trong tay phải của gã cũng nắm chặt một thanh trường thương có vảy và lông rồng tước, sắc bén vô song, giống như có thể xé nứt tất cả trở ngại.

Khôi giáp của gã thì giống như được xương cá voi cùng da trâu tỉ mỉ chế tạo thành, kiên cố nặng nề. Kỷ Nguyên tiến về phía trước một bước, đuôi rồng đong đưa, cánh sét hư ảo tự sinh ra, mang theo gió bão sấm sét, rung động lòng người.

Lúc này, sức chiến đấu của Kỷ Nguyên... đủ để dễ dàng nghiền nát bất kỳ truyền thuyết hạ vị nào, ngay cả truyền thuyết trung vị bình thường cũng phải tránh đi phong mang.

"Cậu... chết... chắc... rồi!" Sau khi hoàn thành vũ trang, thanh âm của Kỷ Nguyên vang vọng như tiếng cá voi kêu, gã mở miệng lập tức dẫn lên không gian xung quanh cộng hưởng, để thời không chấn động.

Ầm! ! !

Trong một chớp mắt tiếp theo, Kỷ Nguyên giẫm lên mặt đất, nắm lấy trường thương đâm về phía Lộ Nhiên. Giờ khắc này, không gian phảng phất như bị đâm thành mảnh vỡ, bí cảnh của Tử Vong Thần Giáo ở gần đó ầm ầm vang lên như động đất, và có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào.

"Cẩn thận!" Trạng thái này của Kỷ Nguyên có thể quả thực khiến giáo chủ linh hồn vô cùng rung động, không ngờ ngự thú sư vậy mà có thể mạnh đến mức này.

Ông vốn cho rằng cần nhờ con đường linh hồn mới có thể đột phá giới hạn của nhân tộc, thế nhưng lần này sau khi kết thúc bế quan, ông không ngờ bên ngoài lại có ngự thú sư đã bước vào cảnh giới này. Mặc dù bọn họ hiện tại là địch nhân, nhưng giáo chủ linh hồn cũng không khỏi bội phục ngời tên là Kỷ Nguyên này.

Tuy nhiên... hiện tại... điều càng cần... quan tâm là...

Thời không phảng phất như đứng yên, tư duy của giáo chủ linh hồn dường như cũng trở nên chậm lại. Ông chỉ nhìn thấy trước mắt có một vệt sáng lướt qua, đồng tử đã bắt đầu cảm thấy đau nhói.

Ông vốn cho rằng dư ba đòn tấn công của Kỷ Nguyên tổn thương đến mình, nhưng khi ông kịp phản ứng lại mới phát hiện cảnh tượng cực kì chấn động.

Không chỉ mình ông bị rung động mà nhóm ngự thú sư của cả hai trận doanh đều không thể tưởng tượng nổi khi nhìn thấy hình tượng trước mắt.

Bình Luận (0)
Comment