Sau đó không lâu.
Thỏ ngọc cùng ếch vàng run lẩy bẩy bị Vua Đột Tử lôi xuống, mặt lộ vẻ nịnh nọt nhìn Lộ Nhiên.
"Chủ nhân, gọi chúng tôi có gì phân phó."
Hai bọn chúng giống tù phạm bị Vua Đột Tử áp giải ở phía trước.
"Không có gì, chỉ là bồi dưỡng một vị chiến tướng mới, dự định để các cậu giúp tôi kiểm tra xem thực lực của nó như thế nào thôi."
Đối diện bọn chúng là Lộ Nhiên ngồi trên vương tọa. Thuận theo ngón tay Lộ Nhiên chỉ, Huyền Quy lơ lửng ở bên cạnh Lộ Nhiên hít sâu một hơi, nhìn về phía con cóc cùng con thỏ có cảm giác không mạnh lắm này.
"Tôi là đại nguyên soái hải quân của đế quốc Ngự Thú." Huyền Quy tự giới thiệu.
"A? ? ?" Ếch vàng và thỏ ngọc nhìn Huyền Quy bay ra, chỉ cảm thấy lực lượng của tên này thần bí khó lường, nhìn cực kì khó đối phó.
Hơn nữa thân phận... Nhìn thật là hươu.
Ếch vàng vội mở miệng: "Thực lực của tiểu nhân thấp, chắc hẳn không phải là đối thủ của vị Quy nguyên soái này."
"Không sao, trước đó không phải Hoa Lục Đạo đã thi triển ấn ký Luân Hồi cho các cậu rồi à, không chết được đâu." Lộ Nhiên tùy ý nói.
Thỏ ngọc cùng ếch vàng bắt đầu đau dạ dày.
Gần vua như gần cọp a. . .
Động một chút lại có họa sát thân, bọn chúng gần đây đã làm sai điều gì sao?
Bên cạnh, thỏ ngọc đã sắp khóc đến nơi rồi, nó không muốn chuyển sinh đâu á.
"Đến cùng có làm hay không?"
Cuối cùng, hai con hàng này vẫn không thể nào làm trái lại quyết định của Lộ Nhiên, cùng nhau làm đối thủ giao chiến với Huyền Quy.
Mà vì xác định xem chiến lực thực sự của của Huyền Quy như thế nào, ngoại trừ Vua Đột Tử ở đây, Hà Tổng, Quạ Bóng Tối, Bé Mây, Lục Hoa, Số 18... cũng đều bị Lộ Nhiên kêu gọi trở về từ các địa phương khác nhau để quan chiến.
Trong hoàng cung, đài diễn võ.
"Yên tâm, tôi không để các cậu bồi luyện vô ích đâu."
"Cho dù các cậu thua, tôi cũng sẽ thưởng cho mỗi cậu một tài nguyên cấp sử thi."
Lộ Nhiên vô cùng tiến bộ nói, khiến cho thỏ ngọc cùng ếch vàng trên lôi đài nuốt nước miếng.
Ngủ say ở Nguyệt Cung lâu như vậy, bọn chúng quả thực thiếu tài nguyên.
Nghe thấy Lộ Nhiên nói thua vẫn có phần thưởng, tâm trạng của hai bọn chúng hơi khá hơn một chút.
Tuy nhiên, đối mặt với điều kiện mà Lộ Nhiên đưa ra, Hà Tổng và mấy con thú cưng khác lại rơi vào trầm tư.
"Chủ nhân, xấu xa." Số 18 chỉ cảm thấy xấu xa quá, Lộ Nhiên thật sự xấu xa. . .
Bởi vì. . .
Khi trận chiến kéo ra màn che, ếch vàng và thỏ ngọc đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị đánh để thu tài nguyên vừa mới phóng thích kỹ năng tấn công Huyền Quy mang tính thăm dò thì lại thấy con rùa đen này căn bản không cho chúng nó cơ hội thua cuộc chiến này!
"Tôi nhận thua! ! !"
Đối mặt với con cóc vàng đang ngưng tụ tiền và đồng xu để ném vào mình và con thỏ ngọc đang ngưng tụ chày đá như muốn nghiền nát mình như một loại thảo mộc, Huyền Quy lập tức định hình năng lượng, ngưng tụ ra một lá cờ trắng và vẫy nó.
"Tôi thua!"
"Các cậu thắng."
Ếch vàng, thỏ ngọc: ? ?
"Cái gì đồ chơi? ? ?" Đại não của hai bọn chúng đứng máy.
Con mẹ nó bọn chúng còn không có đánh đâu.
Huyền Quy nắm bắt thời cơ nhận thua rất tốt, vừa vặn sau khi ếch vàng cùng thỏ ngọc buông đòn tấn công.
Đối mặt với động tác nhận thua đầy bất ngờ của Huyền Quy, ếch vàng cùng thỏ ngọc đều sốc.
Tuy nhiên kỹ năng thăm dò của bọn chúng đã chuẩn xác đánh trúng Huyền Quy.
Ông.
Chính là bởi vì hai kỹ năng này mà chỉ trong nháy mắt, quy tắc nào đó của thế giới này phảng phất như bị chạm tới.
Trọng lực đột nhiên tăng gấp đôi, một lực lượng vô hình đang điên cuồng đè xuống mỗi một tấc không gian, màu trời trong khoảnh khắc trở nên nặng nề vô cùng, như bị mây đen thật dày bao bọc, mang đến cho người ta cảm giác đè nén khó thở.
"Rống! ! !"
Vua Đột Tử mẫn cảm nhất với sự thay đổi của trọng lực, biến hóa này mặc dù không phải nhằm vào nó, nhưng Vua Đột Tử đang ăn dưa lại có phát hiện kinh người, biên độ biến hóa trọng lực trên lôi đài dường như đã vượt xa mức độ kiểm soát trọng lực của nó.
Ầm.
Không gian u ám mà nặng nề, không khí trở nên dày đặc khó lưu chuyển. Kỹ năng tấn công đến dưới tác dụng của trọng lực bắt đầu rơi xuống đất dưới tác dụng của trọng lực, ầm một tiếg rơi xuống đất đánh tới lôi đài.
Mà ếch vàng cùng thỏ ngọc bị coi như bên công kích cũng bị một loại thiên uy đè ép trong nháy mắt nằm trên đất.
Uỳnh uỳnh uỳnh.
Không gian đang run rẩy, bầu trời dường như thật sự sụp xuống. Sự trấn áp của trọng lực do sự thay đổi không gian này gây ra là điều mà ếch vàng cùng thỏ ngọc khó có thể lý giải được.
"Két két két! ! !" Dưới áp lực không gian, ếch vàng điên cuồng bộc phát năng lượng để ngăn cản áp lực, ngọc thỏ ở bên cạnh cũng làm như thế, muốn một lần nữa đứng lên.
Tuy nhiên bọn chúng phản ứng càng kịch liệt, thế giới phản phệ lại càng mạnh.
"Tấn công Huyền Quy, xử lý nó chắc hẳn áp lực sẽ biến mất." Lúc này, thanh âm của Lộ Nhiên lại vang lên trong tai ếch vàng cùng thỏ ngọc.
Đối mặt với giọng nói của vương, bọn chúng theo bản năng tin phục. Huyền Quy nói ra 'Tôi nhận thua' bị bọn chúng coi là trò đùa, dù sao Lộ Nhiên chủ trì trận đấu, một bên làm sao có thể tuỳ tiện nhận thua.
Tám thành là vì trêu đùa bọn chúng.
Dù cho thừa nhận áp lực thực lớn, ếch vàng cùng thỏ ngọc vẫn triển khai đợt tấn công tiếp theo.
"Két! ! !" Ếch vàng run run rẩy rẩy hé miệng, mượn nhờ áp lực không gian, nó áp súc năng lượng, thoáng cái phun ra một thanh kiếm vàng trăm rèn, đâm về phía Huyền Quy.
Mà cả người thỏ ngọc thì bài tiết ra mùi thảo dược không biết tên, bắt đầu khuếch tán khí tức trên lôi đài không phân địch ta. không ai biết hút mùi đó vào thì thân thể sẽ có thay đổi gì.
Đáng tiếc, ngay khi hai sinh vật tấn công đợt thứ hai, thế giới phản phệ cũng sinh ra cường hóa theo số lần tấn công gia tăng.
Ếch vàng cùng thỏ ngọc căn bản không biết lại xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy một làn gió thời gian thổi qua, thời gian mà bọn chúng dựa vào giấc ngủ sâu tránh né giờ khắc này dường như lại xoay một vòng, một lần nữa rơi xuống trên người bọn chúng.
Trong một nháy mắt, tuổi thọ của ếch vàng cùng thỏ ngọc bắt đầu trôi qua một cách nhanh chóng, khiến hai thần thú truyền thuyết vẫn đang nằm trên mặt đất đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Mà trong cả quá trình này, Huyền Quy đều trầm mặc, nói một câu tôi nhận thua xong cũng không có động tác thứ hai.