Tuyến thời gian quay lại.
"Các cậu là ai, tại sao chưa thấy bao giờ?" Lúc Lộ Nhiên cưỡi Bé Mây bay về phía Chung Sơn tìm kiếm Chúc Long, một con Côn Bằng bay qua, hỏi thăm Lộ Nhiên.
Ảo cảnh trùng điệp với những gì trước đó đã xảy ra.
"Côn Bằng, tôi đã từng nghe nói về cậu."Lộ Nhiên.
"Chúng tôi tới đây từ một nơi đặc biết, cậu không biết cũng là bình thường."
Côn Bằng 'A' một tiếng, nói: "Các cậu đi đâu, theo phương hướng này. . . Chẳng lẽ các cậu cũng muốn tìm đến nương tựa vào Chúc Long à?"
"Cậu cũng vậy à?"
"Không sai!" Côn Bằng nói ra bản thân muốn đi bái sư, sau đó cao hứng bừng bừng nói với Lộ Nhiên: "Chúng ta thật là có duyên, tôi thấy thực lực của huynh đài không tầm thường, không bằng chúng ta kết bái huynh đệ ở đây, cùng đi bái phỏng đại thần Chúc Long đi. Đến đây, đây là rượu ngon đặc sản ở quê tôi."
Két.
Côn Bằng vừa mới nói xong, thân thể đã bị cắt thành hai nửa, Lộ Nhiên lẩm bẩm nói:
"Đang lo đi bái phỏng Chúc Long không có lễ gặp mặt, tự nhiên lại đưa tới cửa."
"Không biết Chúc Long có thích ăn cá nướng hay gà nướng không."
Nói xong, cá côn bằng chỉ kịp nói hai câu đã bị Lộ Nhiên chém đầu, nấu thành món ăn, chết không nhắm mắt.
Trên đường.
Ngọn núi thần lớn ở nơi nào đó đột nhiên sáng chói, giống như có dị bảo xuất thế.
"Hôm nay vận khí thật tốt, vừa có con mồi, lại nhặt được bảo vật!" Lộ Nhiên cảm khái.
"Tên nhóc này cũng không phải người tốt á đại nhân! ! Còn chưa tới khảo nghiệm dị bảo mà cậu ta đã xử lý đối thủ cạnh tranh rồi! !" Ông lão Sơn Hồn hô to, hai tên tham gia khảo hạch này đều không là đồ tốt.
Sơn Hồn vừa dứt lời, bên ngoài, cá côn bằng cùng Lộ Nhiên đều thoát ra khỏi ảo cảnh, ký ức trải nghiệm trong ảo cảnh vừa rồi cũng hiện lên trong đầu bọn hắn.
"Tôi, tôi. . ." Côn Bằng vừa nghĩ tới mình xử lý Lộ Nhiên trong ảo cảnh, trong nháy mắt mồ hôi chảy ướt lưng. Nếu quả thật gặp phải tình huống đó, mình sẽ làm như vậy sao? Côn Bằng nghĩ nghĩ, mình thật đúng là sẽ làm vậy.
Nhưng mấu chốt là, nó cũng không đánh nổi Lộ Nhiên á.
Côn Bằng vừa chột dạ nhìn Lộ Nhiên, vừa lo lắng nhìn Sơn Hồn, rất sợ những chuyện mình làm trong ảo cảnh không cách nào thông qua khảo hạch.
Về phần Lộ Nhiên cũng rơi vào trầm tư.
Hắn nhìn thoáng qua Lục Hoa đứng bên cạnh, nói: "Cậu không bị kéo vào ảo cảnh sao?"
"Không." Lục Hoa bình tĩnh nói, có thể là Chúc Long lo lắng lực lượng của nó sẽ phá hư không gian khảo hạch, cho nên cũng không động tay động chân với nó.
"Cậu làm gì rồi, vừa rồi năng lượng ác trên người cậu sắp tràn cả ra đấy."
"Ừm. . . ?" Mí mắt Lộ Nhiên nhảy lên, cái đồ chơi gì, năng lượng ác á? Hắn có thể có ý nghĩ buồn nôn gì được, hắn chỉ muốn mang cho Chúc Long lễ gặp mặt thôi mà.
Vậy cũng là ác à? Oan uổng quá.
"Côn Bằng các hạ, cậu có thể rời đi rồi." Lúc này, Sơn Hồn nói với Côn Bằng đã chảy mồ hôi ướt lưng: "Các hạ còn cần tiếp tục tu hành mới được, khi nào trí tuệ tâm hồn có thể khống chế ý chí dục vọng thì lại đến tiếp nhận khảo hạch."
"Tôi hiểu rồi, cảm tạ đại thần chỉ điểm." Cá côn bằng sợ Lộ Nhiên biết những gì nó vừa trải qua trong ảo cảnh nên không ở lại lâu, đầy bụi đất bay đi.
Lộ Nhiên thấy thế có chút lo lắng, nhưng lại cảm thấy mình không có vấn đề gì.
"Thật không muốn cho cậu ta thông qua mà." Đối với biểu hiện của Lộ Nhiên, dưới tình huống bình thường, Chúc Long sẽ không cho thông qua khảo hạch, bởi vì bên trong ảo cảnh, nó cảm giác được ác niệm trên người Lộ Nhiên còn nhiều hơn ác niệm trên người Côn Bằng.
Nó đều sẽ lựa chọn tru sát loại sinh linh này.
Tuy nhiên trong cõi u minh, giác quan thứ sáu của Chúc Long đã báo với nó rằng tốt nhất đừng đào thải Lộ Nhiên, như vậy sẽ có chỗ tốt cho nó.
Chính là bởi vì loại cảm giác này, Chúc Long mới lựa chọn che giấu lương tâm, dự định nhìn cửa ải tiếp theo như thế nào.
"Chúc mừng cậu lại thông qua khảo hạch 'Tâm'." Sơn Hồn nói với Lộ Nhiên.
"Thế mà cũng thông qua à?" Lộ Nhiên gãi đầu một cái, mặc dù không biết rõ tiêu chuẩn thông quan khảo hạch, thế nhưng đối phương đã tuyên bố thông qua thì dĩ nhiên là rất tốt.
Hắn phán đoán. . .
Khảo nghiệm này có thể liên quan đến hiếu tâm, trung tâm.
Mình ở trong ảo cảnh theo bản năng dự định cầm nồi sắt hầm cá côn bằng, xiên que sắt nướng Côn Bằng để hiếu kính Chúc Long, gia tăng độ hảo cảm, tấm lòng hiếu kính này được Chúc Long tán thành.
"Không hổ là mình." Lộ Nhiên vỗ vỗ bờ vai của mình.
Có thể trong lúc vô thức làm ra lựa chọn tốt nhất. . . Nguy hiểm thật.
"Cửa ải cuối cùng, khảo nghiệm ý trong thân tâm ý." Sơn Hồn nói: "Tiếp theo vẫn là ảo cảnh khảo nghiệm!"
Nói xong, Lộ Nhiên lại bị túm vào không gian ảo cảnh.
"Hi vọng lần này có thể có một kết quả khảo hạch ra dáng." Chúc Long nhìn Lộ Nhiên lại rơi vào trong ảo cảnh.
"Này, cái gọi là khảo nghiệm tâm hẳn là khảo nghiệm tâm linh thiện ác phải không?"
"Mà ải ý này thì là ý niệm cùng tư tưởng." Lục Hoa không để ý đến Lộ Nhiên rơi vào ảo cảnh, quay sang hỏi Sơn Hồn.
Sơn Hồn nhìn về phía vị Hoa Thần vừa rồi bộc phát ra chiến lực cực cao này, lập tức gật đầu nói: "Khảo nghiệm này tập trung vào mối quan hệ giữa con người, xã hội và tự nhiên, muốn nhìn xem người tham gia khảo hạch lấy ánh mắt như thế nào nhìn thế giới này."
"Nội dung là Lam Tinh bị sinh mệnh cường đại từ bên ngoài xâm lấn, người tham gia khảo hạch đến tột cùng sẽ biến thành chó săn cho kẻ xâm nhập, hay là sẽ lựa chọn chống lại đến cùng, giải cứu quê hương, hay là trốn tránh hiện thực, trực tiếp chạy trốn. . ."
Sơn Hồn rất tò mò về kết quả của khảo hạch này, dù sao đại nhân Chúc Long đã nói, nhân tộc này cũng hẳn là người ngoại lai, vậy nên sẽ không có lòng cảm mến Lam Tinh.
"Ồ." Hoa Lục Đạo trầm mặc, có dự cảm xấu.
Không gian ảo cảnh khảo hạch.
Lộ Nhiên trở thành con người có thực lực nhỏ bé ở vùng đất Lam Tinh thời viễn cổ.
Do Chúc Long gia tốc, chẳng bao lâu sau Lam Tinh đã gặp phải văn minh ở tinh cầu khác xâm lấn, vận mệnh của Lộ Nhiên cũng trở nên bi thảm.
Ngay khi Sơn Hồn cùng Chúc Long đang chú ý xem Lộ Nhiên có trở thành chó săn cho văn minh ở tinh cầu khác quay lại hãm hại Lam Tinh, hay sẽ kéo dài hơi tàn trốn tránh, chỉ thấy vậy mà Lộ Nhiên dũng cảm đứng lên, dẫn đầu chống cự văn minh ở tinh cầu khác.