Sau khi lời nguyền được giải trừ, Lộ Nhiên hoạt động thân thể một chút, cũng không biết Chúc Long như vậy là dễ nói chuyện, hay là không dễ nói chuyện.
"Tôi đã biết." Lộ Nhiên tiếc nuối nói.
Chúc Long không muốn đi theo, Lộ Nhiên cũng không cách nào ép buộc. Hắn hiểu được ý nghĩ của Chúc Long, Chúc Long nghĩ 'từ giờ trở đi sẽ thay đổi', nếu như đã biết được tương lai, vậy thì đi tìm ra phương pháp giải quyết chứ không muốn trực tiếp đi theo Lộ Nhiên tiến về tương lai, từ bỏ thời không này.
[Dị thú vương xứng đáng được ca tụng, đáng tiếc, nơi này cũng không phải 'thời không quá khứ', mà là một thế giới giả, đã định sẵn không cách nào cứu vớt và kéo dài, cho dù cố gắng thế nào, chọn nhầm phương hướng cũng là uổng phí. ] Lục Hoa cũng nhìn ra ý nghĩ của Chúc Long.
Mặc dù cho rằng Chúc Long rất vĩ đại và có tâm tính vốn có của một cường giả, nhưng có một số việc dù thế nào cũng không thể thay đổi.
Trong bí cảnh đột phá không thể tiết lộ tin tức liên quan đến thành phố Vô Hạn, nhóm Lộ Nhiên cũng không cách nào nói rõ.
Thấy Chúc Long đã hạ quyết tâm, Lộ Nhiên dứt khoát thay đổi sách lược.
"Tôi tôn trọng sự lựa chọn của đại thần Chúc Long."
"Nhưng nếu đại thần Chúc Long đã không thể tự mình theo tôi tiến về tương lai, vậy có thể cho tôi mượn một phần lực lượng hay không?"
"Để trao đổi, chúng tôi sẽ giúp ngài tìm kiếm nguyên nhân tinh hạch của Lam Tinh vỡ vụn trong tuyến thời gian đó, cũng coi như trợ giúp đại thần Chúc Long một chút sức lực."
Chúc Long nhìn về phía Lộ Nhiên, nói: "Cậu muốn mượn nhờ lực lượng của tôi kiểu gì?"
Lộ Nhiên nhìn về phía tượng thần của Chúc Long ở bên ngoài: "Không biết có thể tặng cho tôi tượng thần của ngài không?"
Bên cạnh, Lục Hoa lần nữa hiểu ra dụng ý của Lộ Nhiên.
Đi theo Lộ Nhiên lâu như vậy, nó hiểu Lộ Nhiên rất rõ.
Đã không cách nào thuyết phục Chúc Long hiện tại, vậy thì trước hết lui một bước.
Ôm tượng thần của Chúc Long đi, cứ như vậy, sau khi trở về, Số 18 có thể thông qua tượng thần đem triệu hoán ra anh linh Chúc Long.
Đến lúc đó lấy thêm 'quyền hạn phục sinh' hấp dẫn anh linh Chúc Long, hiển nhiên có xác suất thành công lớn hơn hiện tại trực tiếp trao đổi với Chúc Long còn sống.
Hơn nữa, trực tiếp phục sinh chủ thần Chúc Long, nếu như sau khi Chúc Long phục sinh lại đổi ý, vậy thì chẳng khác nào Lộ Nhiên phục sinh một sinh vật cường đại không thể khống chế rồi.
Nhưng nếu như lấy lực lượng khống chế anh linh Chúc Long trước, bồi dưỡng sự ăn ý cùng Chúc Long, chờ đến khi Hoa Lục Đạo đột phá đến chủ thần rồi mới phục sinh, đến lúc đó sẽ có điều kiện giao lưu bình đẳng cùng Chúc Long.
Bởi vậy, việc cấp bách không phải là thuyết phục Chúc Long, mà là lấy được hạch!
Lộ Nhiên hiển nhiên cũng không có ý định lãng phí quá nhiều thời gian để thuyết phục Chúc Long mà dự định cầm được tượng thần là thành công rồi.
"Có thể." Chúc Long khẽ gật đầu, chỉ là một cái tượng thần, nó không thể nào cự tuyệt.
"Để trao đổi, các cậu hãy nói tất cả chuyện tương lai một cách rõ ràng cho tôi." Chúc Long nói ra điều kiện của mình.
"Được!"
Rất nhanh, Lộ Nhiên cùng Chúc Long đã thỏa thuận xong xuôi.
Chúc Long cho mượn một phần lực lượng, trợ giúp thời không tương lai;
Mà Lộ Nhiên phải nói cho Chúc Long những gì mình biết, trợ giúp Chúc Long cứu vớt thời điểm hiện tại.
"Tương lai..."
"Rất khó nói." Lộ Nhiên thở dài.
Sương đen đã thôn phệ gần như toàn bộ văn minh trong vũ trụ.
Vũ trụ chỉ còn lại một góc tinh vực nhỏ thế giới Lam Tinh, thế giới Tinh Nguyệt vẫn là tịnh thổ.
Ngay cả sinh vật mạnh nhất trên cấp siêu thần là cấp vũ trụ khi đối mặt với thảm họa cũng chỉ có thể lựa chọn trốn tránh.
"Sương đen thôn phệ văn minh sao..."
Dù Chúc Long đã là cấp chủ thần cũng cảm thấy mình nhỏ bé.
Dù sao trong miêu tả của Lộ Nhiên, Rồng Sáng Tạo Thế Giới đâu chỉ cường đại hơn cấp chủ thần mấy lần, trước mặt cấp vũ trụ, cấp siêu thần đơn giản chỉ như là con sâu cái kiến.
Tuy nhiên, dù biết được thảm họa đáng sợ nhưng Chúc Long vẫn không thay đổi ý nghĩ.
Đối với sương đen, Chúc Long hiện tại là không có biện pháp gì, cho nên, nó hiện tại cũng chỉ có thể lui lại cầu thứ khác, mang theo Lộ Nhiên cùng đi tìm kiếm hạch tâm của Lam Tinh thử xem, giải quyết tai hoạ ngầm của Lam Tinh trong tương lai đã rồi tính sau.
"Đại thần Chúc Long, trước ngài đã nói Kiến Mộc là một cái truyền tống trận đặc biệt, dường như liên thông với trời sao bên ngoài đúng không?"
"Đúng vậy." Chúc Long khống chế cuồng phong, mang theo nhóm Lộ Nhiên tiến về di tích Kiến Mộc.
"Lần thứ nhất nhìn thấy Kiến Mộc, tôi còn đang nghi ngờ sao nó lại khô héo, hiện tại có lẽ tôi đã hiểu rồi."
"Có thể là nó liên thông với trời sao bên ngoài đã bị sương đen trong miệng cậu thôn phệ, cho nên nó cũng vì vậy mà bị khô héo."
Không bao lâu sau, nhóm Lộ Nhiên đã tới không gian di tích có Kiến Mộc.
Đi vào tiểu thế giới rách nát này, Lộ Nhiên cảm thấy thổn thức.
Kiến Mộc cao lớn hùng vĩ ngày xưa đã không còn tồn tại mà khô héo chỉ còn lại hài cốt thê lương mà rách nát.
Một phần gốc rễ của nó trần trụi ở bên ngoài, không có chút sinh cơ nào, giống như là cô nhi bị thời gian vứt bỏ, bất lực mà cô độc.
"Cậu chắc chắn hạch tâm của Lam Tinh ở ngay chỗ này à?"
Chúc Long nhìn cảnh tượng bi thảm này, làm thế nào cũng không liên hệ được với hạch tâm của Lam Tinh.
"Không chắc chắn. Nhưng đáng để tìm một phen." Lộ Nhiên vươn tay, ngay sau đó định hình năng lượng, một thanh xẻng Lạc Dương xuất hiện.
"Tôi đề nghị thuận theo rễ của Kiến Mộc đào xuyên qua di tích này."
"Thần thụ như Kiến Mộc nếu không hấp thu đầy đủ dinh dưỡng, không có khả năng sinh trưởng thần dị như vậy, bộ rễ của nó có lẽ kết nối với vật gì đặc biệt."
"Nói không chừng chính là tinh hạch!"
Chúc Long lần nữa trầm tư, cảm thấy đào móc Thần Mộc cổ xưa như vậy cũng không tốt lắm, tuy nhiên Lộ Nhiên đã đi bắt đầu chuyển động, vừa nghĩ tới tinh hạch liên quan đến vận mệnh của Lam Tinh trong tương lai, Chúc Long cũng chỉ có thể xắn tay tham gia vào đội ngũ đào móc.
Quá trình đào này dài đằng đẵng.
Bởi vì rễ của Kiến Mộc dường như rất sâu, lại chằng chịt phức tạp, hơn nữa mặt đất có rễ của Kiến Mộc vô cùng cứng rắn.
Đến cuối cùng, ngay cả Lục Hoa cũng không thể chui xuống lòng đất được, nếu không có Chúc Long ở một bên trợ giúp, chỉ dựa vào nhóm Lộ Nhiên thì không biết phải tốn bao nhiêu công sức.