Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 136 - Chương 136: Dụ Diêm Vương Tinh

Chương 136: Dụ Diêm Vương Tinh Chương 136: Dụ Diêm Vương Tinh

Lúc này, Bọ Cạp Đuôi Rồng đang chiến đấu với năm người, trang phục trên đều có huy hiệu ngôi sao 6 cánh, đại biểu cho thân phận của bọn họ. Lộ Nhiên nhìn lại sau đó hơi trầm ngâm, không phải là bởi vì tiêu chí, mà là vì một đứa nhỏ ngốc trong số đó không phải là Diêm Vương Tinh đấy sao?

Cậu ta lúc này đang chỉ huy Đại Bàng Sét trên bầu trời, không ngừng dùng điện giật đánh xuống con Bọ Cạp Đuôi Rồng này, nhưng con bò cạp này dường như miễn dịch sấm sét, Tia Chớp Vàng căn bản không cách nào phá vỡ.

"Cút! ! !" Bọ Cạp Đuôi Rồng khàn giọng tránh ra khỏi tia chớp, ánh mắt hung tàn.

"Bà mẹ nó!" Diêm Vương Tinh của công hội Quần Tinh chửi ầm lên, con bò cạp này là sao vậy.

Thực lực của bốn người khác còn không bằng Diêm Vương Tinh, thú cưng của bọn họ cũng không làm thành bao nhiêu tổn thương với Bọ Cạp Đuôi Rồng.

Hơn nữa, bởi vì e ngại lực lượng của Bọ Cạp Đuôi Rồng nên bọn họ không dám tiến lên quá gần.

Mà Bọ Cạp Đuôi Rồng cũng bởi vì lo lắng hơn trăm người vây xem xung quanh nên vẫn luôn không dám coi thường hành động thiếu suy nghĩ, một mực lấy bị động phòng thủ làm chủ, sợ mình chủ động tấn công rồi những người xung quanh sẽ tranh thủ tấn công nó.

Hai bên cứ giằng co như vậy.

"Diêm Vương Tinh, cậu có làm được hay không? Dứt khoát từ bỏ là được rồi, mọi người cùng nhau xông lên, đánh hội đồng chết nó, ai trúng được một kích cuối cùng thì cứ dựa vào may mắn đi." Trong đám người, hình như có những ngự thú sư của công hội khác đang kêu gọi Diêm Vương Tinh đầu hàng.

Diêm Vương Tinh không để ý đến đối phương.

"Con bò cạp này thật là lợi hại!" Bên này, Lộ Dịch đứng một bên nói: "Đại Bàng Sét của Diêm Vương Tinh chính là bảng Thần Sủng thứ hai, chiến lực nói không chừng có thể là người mạnh nhất trong số người mới rồi, vậy mà không ngờ vẫn không phá được phòng ngự của nó như vậy."

"Tuy rằng không phải hệ rồng, thế nhưng con Bọ Cạp Đuôi Rồng dầu gì cũng có một chút huyết mạch rồng, sinh vật Long tộc có phòng ngự vật lý và khả năng chống lại năng lượng cũng rất mạnh." Lộ Băng nói.

"Hiện tại may mắn con Bọ Cạp Đuôi Rồng này có chút sợ hãi nên chưa phản công lại, nếu không chỉ nhìn riêng cái đuôi nhọn đầy nọc độc của nó thôi đã đủ để công hội Quần Tinh ăn cả bát hành rồi."

Mọi người cũng phát hiện này con Bọ Cạp Đuôi Rồng này khó chơi. Sinh vật cấp 11 chủng tộc thống lĩnh sơ cấp, ở trong thung lũng Thiên Nham chỉ có người mới vào được thì nó đã được coi là một con BOSS rất mạnh, e rằng chỉ có thể dựa vào hơn mười người đồng thời mài máu thì mới có khả năng từ từ giết chết nó.

Nhưng đó là tình huống mà Diêm Vương Tinh không muốn gặp phải nhất. Cậu là người đầu tiên phát hiện ra nó, vì sao phải chia sẻ, nhường cho người khác chứ!

Hiện tại, tất cả mọi người chỉ đang e ngại danh tiếng của công hội Quần Tinh nên mới không tranh đoạt với Diêm Vương Tinh thôi. Nhưng theo thời gian trôi qua càng lâu, Diêm Vương Tinh sẽ cảm thấy xấu hổ, bản thân thì không đánh lại, cũng không chịu nhường cho người khác, vậy thì chính là kẻ ích kỉ.

Ngay khi Diêm Vương Tinh đang đau đầu, đột nhiên, cậu nhận được một tin nhắn.

Người Qua Đường: [Người anh em, nhìn cậu giống như gặp phải phiền toái nhỉ? Không đánh lại con bò cạp này à?]

Nếu như là người khác, giờ phút này Diêm Vương Tinh không thèm để ý đâu, nhưng người này lại là Người Qua Đường đã đẩy cậu xuống khỏi vị trí đầu bảng trên bảng Thần Sủng, vậy thì lại khác rồi.

Cậu ta nhanh chóng quét mắt ra xung quanh, quả nhiên phát hiện Lộ Nhiên đang đứng ở gần đó xem cuộc vui.

Diêm Vương Tinh không đổi sắc mặt trả lời: [Ngự thú sư của công hội chúng tôi đang đến đây rồi, chúng tôi sẽ mài chết nó, không cần cậu quan tâm. ]

Nếu như ngự thú sư thực tập của cả công hội cũng không xử được con Bọ Cạp Đuôi Rồng này. . . Vậy. . . Vậy thì lại nói tiếp.

Người Qua Đường: [Người anh em, cậu không ổn rồi, chỉ là một con thống lĩnh sơ cấp cũng không tự xử lý được, vậy mà còn muốn đánh với tôi? ]

Diêm Vương Tinh bị chọc tức rồi. Con chó này cứ đứng đấy mà châm chọc cậu ta đi, con BOSS này hơn 1 cấp và một chủng tộc lớn đấy.

Diêm Vương Tinh: [Cậu có ý gì, cậu có thể đánh thắng được à? ? ? ]

Người Qua Đường: [Có thể thử xem, chúng ta không phải có một ước hẹn sao, nếu như tôi thắng cậu, cậu sẽ cho tôi một Quả Thức Tỉnh hệ sét, hiện tại đổi hình thức ước hẹn thì sao? Nếu như một mình tôi có thể giết được con Bọ Cạp Đuôi Rồng, phải chăng cũng có nghĩa là tôi mạnh hơn cậu? ]

[Đến lúc đó, cậu cho tôi trái cây hệ sét, hơn nữa tôi còn muốn tài nguyên mà con Bọ Cạp Đuôi Rồng này rơi ra. Tóm lại sau khi xong việc cậu đừng chạy theo làm phiền tôi là được. ]

Diêm Vương Tinh: [Móa... ]

Cậu ta chưa bao giờ thấy tên nào vô liêm sỉ như thế!

Diêm Vương Tinh tức đến mức bật cười, Lộ Nhiên mang theo một con Chó Đồng Tuyết chủng tộc siêu phàm trung cấp mà còn nghĩ đến chuyện một mình đấu với sinh vật có huyết mạch rồng thuộc chủng tộc thống lĩnh sơ cấp? ?

Diêm Vương Tinh nghiến răng: [Được thôi, cậu ra tay đi, tôi cũng muốn nhìn xem cậu có thể đánh nổi hay không. ]

Đến lúc đó Lộ Nhiên đột nhiên ra tay nhưng không đánh lại thì mặt mũi của cậu ta cũng được vớt vát một chút.

Lúc này, nhìn thấy đứa nhỏ ngốc Diêm Vương Tinh này thật sự đồng ý, Lộ Nhiên sững sờ.

Hắn chỉ thử hỏi thăm một chút thôi, vậy mà cậu ta chấp nhận thật à?

Sau một giây, hắn lộ ra nụ cười huênh hoang.

Hay lắm, xem ra lần này... buôn bán có lời rồi.

Nếu như Diêm Vương Tinh là người trong cuộc đều đồng ý rồi, vậy thì hắn tranh quái cũng không thấy áp lực nữa. Nếu là những công hội khác đang đánh BOSS thì hắn không tiện đoạt mất, nhưng Diêm Vương Tinh. . . lại là chuyện khác.

Lực phòng ngự của con Bọ Cạp Đuôi Rồng này. . . đúng thật là kinh người. Nhưng Lộ Nhiên có cảm giác, lực công kích của nhóm Diêm Vương Tinh quá yếu.

Uy lực những đòn tấn công của Tia Chớp Vàng làm hắn cảm giác không bằng 2,3 phần 10 Bạo Phong Trảm.

Cũng đúng, dẫu sao một bên chỉ là kỹ năng bình thường, mà một bên khác lại lấy cái giá là răng Hà Tổng rơi đầy đất để thi triển. . . người mới nghiêm chỉnh nào dám chơi như vậy.

"Ngụy trang một chút đi." Tuy nhiên, nhìn thấy xung quanh nhiều người như vậy, Lộ Nhiên cảm giác lập tức xông ra thì hơi phiền phức, hắn cũng không muốn trở thành người có tiếng tăm ở thành phố Vô Hạn. Hắn sợ nhất là sau này đi trên đường liên tục bị quấy rối đấy. Hắn trầm tư một chút rồi lôi từ trong ba lô ra một cái khẩu trang thông khí màu đen, đeo lên trên mặt, có thể che được chút nào hay chút ấy.

"Ơ, cậu em Lộ Nhiên, cậu làm gì thế?" Lúc này, Lộ Băng vừa đúng lúc phát hiện ra Lộ Nhiên đang đeo khẩu trang, thế là hỏi hắn với giọng điệu nghi ngờ.

Bình Luận (0)
Comment