"Vô dụng thôi." Thấy thế, huyễn ảnh Lộ Nhiên lắc đầu, nói: "Cho dù có Khế Ước Thủ Hộ giúp bộc phát, với thực lực của bọn chúng bây giờ cũng không có khả năng chiến thắng huy Rồng Sáng Tạo Thế Giới do mình chỉ huy..."
"Trước mắt Rồng Sáng Tạo Thế Giới còn có trên 30% thể năng, mà mọi người đã không còn lại bao nhiêu thể năng."
Trên thực tế cũng đúng là như thế, Lộ Nhiên hiến tế bản thân, mỗi một con thú cưng đều có thể cảm nhận được trong cơ thể có lực lượng tuôn ra từ tầng sâu hơn. Biểu cảm của Vua Đột Tử, Bé Mây và Quạ Bóng Tối đều trở nên vô cùng bạo ngược, thế nhưng lực lượng trên người chúng nó so sánh với lực lượng của Rồng Sáng Tạo Thế Giới vẫn là tiểu vu gặp đại vu.
"Khế Ước Thủ Hộ, hạch tâm ở chỗ ngự thú sư 'thật sự tử vong', thú cưng tin tưởng ngự thú sư 'thật sự tử vong' thì cảm xúc bộc phát ra mới có thể để cho thú cưng phát huy ra sức mạnh siêu việt cực hạn càng khủng bố hơn. Thế nhưng cậu học được kỹ năng Kẻ Chết Thay, để lại đường lui cho mình, cho dù tận lực che giấu tổ hợp kỹ năng này nhưng thú cưng cũng không phải kẻ ngu."
"Chỉ cần bọn chúng ý thức được cậu không chết thì cậu sẽ không chết, căn bản không cách nào bộc phát ra lực lượng càng mạnh hơn, trừ phi cậu thật sự có can đảm hi sinh chính mình, như vậy còn có một tia hi vọng." Huyễn ảnh Lộ Nhiên thần bí nhẹ nhàng điểm một cái lên màn ảnh, từng con thú cưng của Lộ Nhiên chỉ bạo ngược được một lát, chẳng bao lâu sau đã ý thức được Lộ Nhiên không chết, còn có thể phục sinh, vì vậy không khỏi nhẹ nhàng thở ra, biên độ gia tăng lực lượng cũng giảm xuống rất nhiều.
Nhưng mà.
Điều khiến huyễn ảnh thần bí sững sờ chính là, một con thú cưng trong nhóm Lộ Nhiên đã dung hợp làm một thể cùng Kiếm Vực Vô Hạn, kéo trí thông minh đến thấp nhất. Hà Tổng nhìn Vua Đột Tử, nhìn Quạ Bóng Tối, nhìn Hoa Lục Đạo cũng giống như kiếm, căn bản không bị ảnh hưởng.
Nó chỉ thấy được kiếm nhân gười Lộ Nhiên bị gãy mất.
"Ách ô..."
Con ngươi của Hà Tổng trở nên bạo ngược, con ngươi xanh thẳm xuất hiện tơ máu vô tận, nhìn Lộ Nhiên hiến tế bản thân để truyền lại lực lượng cho chúng nó, đại não nó nóng bỏng tới cực điểm.
'Chuyện bất ngờ' xuất hiện.
Có một con thú cưng thật sự ngốc nghếch.
Hà Tổng gào thét, thân hình của nó trở nên mơ hồ, khí lãng màu trắng kinh khủng bay lên xung quanh nó. Các con thú cưng còn lại đều giật mình nhìn Hà Tổng, chỉ thấy Kiếm Vực Vô Hạn ầm vang khuếch tán, dù thân thể của Hà Tổng đã bị lực lượng cường đại tàn phá sắp sụp đổ nhưng lực lượng vẫn còn liên tục tăng lên! ! !
Thôi Diễn Kỹ Năng: Kiếm Vô Hạn (lợi dụng Kiếm Vực Vô Hạn, nhìn cả thành phố Vô Hạn thành một thanh kiếm. )
"Ách ô! ! !"
Tiến độ 98%... 99%... 100%! !
Trong một chớp mắt này, kiếm quang sáng chói, tràn ngập toàn bộ bí cảnh cuối cùng. Một cái chớp mắt này, Hà Tổng phảng phất như chủ nhân của vũ trụ, lực lượng vô tận phá bỏ tất cả gông cùm xiềng xích của kỹ năng, để nó khôi phục trạng thái bình thường. Hà Tổng nghiêng đầu, miệng ngậm Kiếm Vô Hạn, một vệt sáng xoay chiều rơi dưới, thời không phảng phất ngưng kết, vô số vệt trắng lấp lánh xuất hiện trên thân thể Rồng Sáng Tạo Thế Giới, xuất hiện tổn thương gần như không thể đảo ngược!
Chít chít chít.
Thân thể to lớn của nó ầm vang chia ra thành vô số mảnh vỡ thế giới.
Toàn bộ bí cảnh cuối cùng, hoàn toàn yên tĩnh.
Huyễn ảnh Lộ Nhiên khẽ giật mình, cảm nhận thấy bị cướp đoạt đi một bộ phận quyền hạn nhưng cũng không ngăn cản. Hắn cũng không ngờ con chó này thật sự thành công mượn nhờ lực lượng của thành phố Vô Hạn, biểu cảm có chút khó tin.
"A... Ha ha." Một lát sau, hắn cười lên một tiếng đồng thời lắc đầu.
Cùng lúc đó.
Thân ảnh của Lộ Nhiên thông qua hiến tế phân thân linh hồn bên trong không gian ngự thú làm kẻ chết thay, một lần nữa suy yếu phục sinh trên thân thể Vua Đột Tử, mà Hà Tổng vừa mới giận dữ phân thây Rồng Sáng Tạo Thế Giới, thân thể sắp tan ra thành từng mảnh nhìn thấy Lộ Nhiên lại xuất hiện, con mắt lập tức khôi phục thanh tịnh và cơ trí, cả khuôn mặt đều là vẻ mờ mịt.
Lão Lộ, anh không chết à?
"Đậu móa, tôi chết cái con khỉ mốc ấy." Lộ Nhiên vừa phục sinh đang thở phì phò, lòng vẫn còn sợ hãi nhìn Rồng Sáng Tạo Thế Giới đã vỡ ra rồi hít sâu. Lúc này, nhóm Lục Hoa lập tức dùng lực lượng còn sót lại đi chữa trị cho Hà Tổng, duy trì mạng chó đang bị quá tải của Hà Tổng.
Lộ Nhiên liếc mắt nhìn chằm chằm Hà Tổng, khóe miệng lộ ra nụ cười, nhưng mà...
"Chưa chết sao?"
"Mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng chết chưa? Như vậy được tính là thông quan không?" Lộ Nhiên nhìn về phía thi thể Rồng Sáng Tạo Thế Giới, khẩn trương vô cùng, sợ huyễn ảnh này lại lần nữa phục hồi như cũ. Chủ yếu là Lộ Nhiên từ đầu đến cuối không nghe thấy bất kỳ nhắc nhở thông quan nào.
Một giây, hai giây, ba giây...
Bộp bộp bộp bộp...
Mặc dù không có nhắc nhở thông quan, nhưng ngay sau đó, một tràng tiếng vỗ tay xuất hiện ở trong tai Lộ Nhiên, khiến hắn nghiêng đầu sang chỗ khác.
Theo nhóm Lộ Nhiên nhìn lại, chỉ thấy huyễn ảnh Lộ Nhiên một mực ở phía sau màn điều khiển bí cảnh cuối cùng đi ra từ trong không gian thần bí, mỉm cười nhìn về phía Lộ Nhiên chân chính.
Nhìn thấy huyễn ảnh Lộ Nhiên này, chính Lộ Nhiên cũng rơi vào trầm mặc.
"Anh là ai?"
"Ý chí của thành phố Vô Hạn, rất xin lỗi đã hóa thành bộ dáng của cậu trong tương lai, nhưng mà tôi không có hình thể, cũng nên có một hình tượng chứ nhỉ." Ý chí của thành phố Vô Hạn mỉm cười.
"Thì ra chính là anh." Lộ Nhiên đối mặt với ý chí thành phố Vô Hạn không biết nên có gì cho phải.
"Nếu anh đã xuất hiện, vậy thì tôi được coi là thông quan bí cảnh cuối cùng rồi nhỉ." Hắn thở hắt ra, yếu ớt nói.
"Đúng thế." Ý chí của thành phố Vô Hạn khẽ gật đầu, nói: "Thật ra bản ý của tôi cũng không ngờ cậu có thể thông quan, nhưng mà con chó này lại nằm ngoài dự liệu của tôi." Nói rồi nhìn về phía Hà Tổng.
"Mặc dù huyết mạch bình thường, nhưng đã có tư chất thông hướng cấp vũ trụ."
Lộ Nhiên lắc đầu nói: "Cho nên, hiện tại tôi có thể biết được bí mật của thành phố Vô Hạn chưa?"
"Chắc hẳn là cậu cũng có suy đoán rồi nhỉ?" Ý chí của thành phố Vô Hạn nói: "Không bằng cậu nói ra suy đoán của mình xem sao."
Ý chí của thành phố Vô Hạn nhìn về phía nhóm Lộ Nhiên, nhẹ nhàng vung lên, vết thương của Lộ Nhiên cùng toàn bộ thú cưng lập tức được khôi phục.
Lộ Nhiên nói: "Tâm mệt mỏi, không đoán, vẫn là anh nói đi."