Mà lúc này, bốn người ở thôn Lộ Gia nhìn thấy con chó ngậm kiếm cũng đều khiếp sợ.
Bà mẹ nó, thật đúng là đại lão à?
Hơn nữa còn là kiểu đại lão trâu bò đến mức khó có thể tưởng tượng nổi ấy.
Lộ (cùng phiên âm /lù/ trong đường đi). . . Người Qua Đường, sớm nên nghĩ tới mới phải!
"Lộ Nhiên... Người Qua Đường, ông trời ơi !" Lộ Đinh Đinh kinh ngạc.
"Thật không ngờ Lộ..." Tiểu Ngũ ngơ ngẩn cả người.
Đừng đùa bọn họ thế chứ.
Vừa rồi bọn họ còn nói muốn dẫn Lộ Nhiên thăng cấp, nếu như Lộ Nhiên là Người Qua Đường, vậy thì những lời đó chẳng phải rất vô nghĩa à.
Người nào ở thành phố Vô Hạn số 3 mà chẳng biết Người Qua Đường là một người mới rất mạnh và vô cùng thần bí.
"Nhìn lầm rồi." Lộ Nghệ sa mạc lời.
Lộ Băng ở bên cạnh cũng trầm ngâm. Ai có thể nghĩ đến tùy tiện gặp một đồng hương vậy mà lại là một người trâu bò như vậy.
Tóm lại, hiện tại mọi người rốt cuộc đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra rồi. Diêm Vương Tinh không xử được, Người Qua Đường hình như muốn lên thử!
Cậu ấy có thể làm được sao?
Các ngự thú sư đến từ các thế lực khác cũng ngừng thở.
Mà lúc này, hơi thở lăng lệ ác liệt của Hà Tổng đã tản ra xung quanh.
Làm cho Bọ Cạp Đuôi Rồng chủng tộc thống lĩnh sơ cấp như lâm đại địch. Nó lập tức quay về phía Hà Tổng, cảm giác sinh vật này càng có uy hiếp hơn những sinh vật khác.
"Nha! ! !" Nó gào thét để đe dọa.
Nhưng Hà Tổng chẳng thèm ngó tới, luồng gió bao trùm toàn thân bắt đầu tăng tốc độ tụ tập về phía Kiếm Gió ở trước mõm nó.
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy một luồng năng lượng kinh người đang không ngừng áp súc ở trong mõm Hà Tổng.
Ông...
Trong chốc lát, Kiếm Gió giống như gió bão rung rung mãnh liệt, hơn nữa còn đang cấp tốc chuyển hóa thành băng lam, biến thành một thanh kiếm bão tuyết!
Trong nháy mắt khi kiếm thành hình, Hà Tổng mặc dù không phải hệ băng nhưng hơi thở trên người nó toả ra lại ngay lập tức làm cho mặt đất ở xung quanh bị đông lại một tầng băng sương.
Gió rét thổi tới.
"Nha! ! !" Giờ phút này, Bọ Cạp Đuôi Rồng cảm nhận được hơi thở càng ngày càng nguy hiểm, nó rốt cuộc quyết định chủ động công kích. Cái đuôi hất lên, từng chiếc cây châm đá cực lớn màu tím sẫm lập tức bắn về phía Hà Tổng.
"Sau khi né tránh thì sử dụng Bạo Phong Trảm." Lộ Nhiên ra lệnh.
Hắn và Hà Tổng vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra làm cho mọi người hóng chuyện ở xung quanh như ông sư không sờ thấy tóc.
Nhưng sau một giây, những người vây xem đồng loạt trừng to mắt.
Vù vù
Chỉ thấy Hà Tổng nhảy dựng lên. Nó nhảy đến không trung, lập tức phá vỡ những cây châm đá đang bắn ra, nhuộm mặt đất thành một vùng màu xám, cùng lúc đó, ở giữa không trung, Hà Tổng bộc phát ra khí thế càng kinh khủng hơn.
Chỉ mấy giây ngắn ngủi, Bọ Cạp Đuôi Rồng đã cảm giác như mình vừa bị đẩy vào trong cơn bão tuyết, rét lạnh vô cùng. Thân thể nó cứng ngắc, lắc lư qua lại, trong miệng phát ra tiếng kêu sợ hãi. Nó khó khăn tạo ra một vách đá hình bán nguyệt để bảo vệ mình.
"Bọ Cạp Đuôi Rồng đang sợ kìa!" Có người ngạc nhiên thốt lên.
Nó đang sợ cái gì vậy?
Mọi người lập tức có câu trả lời.
Bên trên bầu trời.
Khi Hà Tổng hất đầu lên, kiếm khí băng lam vô cùng chói mắt, dài khoảng 10 mét ầm ầm hình thành.
Luồng kiếm khí này xuất hiện làm cho các ngự thú sư ở đây cảm thấy nhiệt độ chợt hạ thấp xuống mấy độ, cảm nhận được ý lạnh mãnh liệt, còn đáng sợ hơn chính là uy lực của luồng kiếm khí này... Ngay khi nó vừa hình thành đã giống như sao băng rơi xuống, chỉ thẳng vào Bò Cạp Đuôi Rồng Xích Nham. Ánh kiếm kinh người gần như lập tức cắn nuốt vách đá mà Bọ Cạp Đuôi Rồng tạo ra, nghiền nát vách đá thành đá vỡ bay tán loạn. Ngay sau đó, trong khi Bọ Cạp Đuôi Rồng hoảng sợ, kiếm khí khủng bố vô cùng phủ xuống người nó!
Ầm!
Tiếng vang cực lớn làm cho biểu cảm của Diêm Vương Tinh thay đổi.
Giờ phút này, Bò Cạp Đuôi Rồng Xích Nham chỉ cảm thấy có vô số mũi băng nhọn, lưỡi đao gió đang đâm vào người mình. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi vài giây, thân thể cứng rắn của nó đã không chịu nổi uy lực của kiếm khí và bắt đầu chia năm xẻ bảy, hơn nữa vết rách còn bị đông cứng thành từng tầng sương giá.
Ầm ầm.
Kiếm khí liên tục nghiền ép. Khi mọi người kịp phản ứng lại, Husky đã rơi xuống đất, ngậm chặt miệng, Kiếm Gió trong miệng nó cũng đã tiêu tán. Sau khi tung ra một chiêu, nó quay người rời đi.
Thay vào đó, trên mặt đất xuất hiện một vết nứt dài mười mét. Về phần Bọ Cạp Đuôi Rồng đã sớm không còn thấy bóng dáng, dường như đã bị chặt thành đất mịn!
Cảnh tượng này làm cho mọi người có mặt tại hiện trường yên lặng rất lâu.
Bên cạnh, Diêm Vương Tinh và Đại Bàng Vàng của cậu ta đã trợn trừng mắt đến mức muốn rớt xuống đất, dường như có đồ vật gì đó kẹt ở trong cổ họng bọn họ, để cho bọn họ không cách nào nói chuyện.
"Đùa, đùa gì vậy! Như vậy là xong rồi hả? !" Trong lòng cậu đang điên cuồng gào thét.
Từ đầu đến cuối, mọi chuyện xảy ra cực nhanh. Lộ Nhiên và thú cưng của hắn xuất ra một chiêu, trong nháy mắt BOSS cấp thống lĩnh lập tức tan biến!
Khiến cho mọi người đều không kịp phản ứng.
Làm sao lại như thế, làm sao có thể!
Lần đầu nhìn thấy con chó ngậm kiếm, nhóm người này đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh rồi.
Vừa rồi chiêu đó... Là chuyện gì xảy ra? !
Một vài ngự thú sư có chỗ dựa cũng có ánh mắt không tồi, đều nhìn ra độ nông sâu của một chiêu kia. Nhưng nguyên nhân chính là như vậy nên bọn họ mới càng chấn động.
Nếu như đoán không sai thì đó là lưu chuyển năng lượng, định hình năng lượng, áp súc năng lượng, giải phóng năng lượng ra ngoài... Tứ kỹ năng lớn cao cấp trùng điệp, kết hợp thành một chiêu hoàn mỹ."
Một người mới làm sao có thể nắm giữ kỹ năng như vậy?
Mà lúc này, Lộ Nhiên không để ý người khác nghĩ như thế nào, mặt hắn không cảm xúc, đang nghe hệ thống thông báo.