"Đừng ngủ nữa, dậy dọn dẹp một chút, lát nữa chúng ta sẽ quay về thành phố Lục Hải."
Lộ Nhiên khá lo lắng về tình hình ở thành phố Lục Hải.
Kim Lăng là đô thị lớn, lực lượng vũ trang cường đại, rủi ro an ninh thấp, nhưng bên Lục Hải lại không giống vậy.
"Nhóc ăn cái này trước đi."
Lộ Nhiên lấy ra Quả Thức Tỉnh Thuộc Tính hệ sét mới lấy được từ chỗ Diêm Vương Tinh rồi ném cho Vua Đột Tử.
"Oa ca?"
Vua Đột Tử nhìn chằm chằm vào trái cây màu lam này, hai mắt tỏa sáng, từ trong đó cảm nhận được khí tức mê người.
Phải biết rằng, nó là động vật chung thành với chủ nghĩa ăn thịt đấy.
Hoa quả có thể làm cho nó cảm thấy hứng thú cũng không nhiều.
"Oa ca!" Vua Đột Tử đầu tiên là cám ơn Lộ Nhiên tặng cho nó thức ăn, sau đó, giống như một cơn gió lốc, nó xoay người chén một miếng quả lớn.
Chỉ trong một cái nháy mắt, trái cây này đã không còn một nửa.
Nó lại tăng tốc lướt một vòng, trái cây lập tức hoàn toàn biến mất.
[Ôi no quá, tôi muốn miễn cưỡng đột tử. ] Sau khi ăn xong, Vua Đột Tử như một tên mập nằm sấp trên sàn nhà, cảm giác thật thư giãn.
Tuy nhiên một giây sau, nó chợt trừng to mắt.
Sột xoạt lách cách.
Có dòng điện thức tỉnh màu xanh trắng đột nhiên từ trên người nó phóng ra kịch liệt, dọa Vua Đột Tử nhảy dựng, khiến nó xém chút nữa cho là mình thật sự đột tử đến nơi rồi.
"Đừng sợ." Lộ Nhiên vừa quan sát tình huống của nó, vừa lấy điện thoại di động ra.
Lúc này, rên nền ánh điện trắng xanh, Vua Đột Tử lộ ra tràn đầy sức sống, giống như một con Cự Long mini tắm gội trong sấm sét, chẳng qua nếu như nó không biểu hiện ra vẻ kinh hoảng như vậy thì tốt hơn.
Bên kia, Lộ Nhiên đã gọi điện cho cấp trên Triệu Sâm của Tiểu Bạch Long.
"Lộ Nhiên à?" Triệu Sâm với giọng điệu hơi mỏi mệt nghe điện thoại. Thời điểm này khẳng định ông đang bận rộn nhiều việc, tuy nhiên phát hiện người gọi điện thoại người là Lộ Nhiên, ông lập tức ấn nghe.
"Chú Triệu, tôi mới từ thành phố Vô Hạn trở về, hiện tại tình huống ở các nơi như thế nào rồi?"
"A a, cậu không cần lo lắng, hiện tại tuy rằng các nơi đều có động vật hoang dã tiến hóa biến dị, nhưng biên độ tiến hóa khác nhau. Biên độ tiến hóa của động vật hoang dã ở gần thành phố kém xa những mãnh thú ở vùng núi hoang rừng vắng. Những mãnh thú kia trong thời gian ngắn không tạo được uy hiếp cho thành phố, động vật hoang dã gần thành phố sẽ được chính quyền các nơi khống chế cục diện."
"Tình huống ở thành phố Lục Hải bây giờ như thế nào?"
"Thành phố Lục Hải... tình hình cũng không khác những thành phố khác bao nhiêu đâu."
"Bên đó đã báo cáo với trụ sở ngự thú Kim Lăng là đã phát hiện bốn sinh vật có biên độ tiến hóa biến dị không nhỏ. Có thể là vì tư chất của chúng nó, cũng có khả năng là có kỳ ngộ khác, tóm lại thực lực vượt xa những sinh vật tiến hóa khác."
"Không ai biết quy luật năng lượng tự nhiên phun ra như thế nào. Không chỉ động vật đang tiến hóa mà thực vật cũng vậy. Thực vật thì tiến hóa thành các loại tài nguyên, trong đó không thiếu tài nguyên hiếm có, sinh vật ăn những tài nguyên này, hoặc sinh vật được tắm trong năng lượng tự nhiên với số lượng lớn, ngay từ đầu biên độ tiến hóa là vô cùng lớn, tương ứng với thú cưng vượt qua cấp 10!"
"Bốn sinh vật tôi vừa nói đến dường như đã vượt qua cấp 10."
"Nhưng mà cậu yên tâm, lực lượng vũ trang của thành phố Lục Hải đang tích cực giám sát 4 con hung thú kia, phòng ngừa chúng nó nổi điên. cho dù biên độ tiến hóa lớn hơn nữa, cũng không thể đỡ được súng đạn."
"Đương nhiên... Có một vài hung thú ở giữa phố xá sầm uất... nên dường như hơi khó xử lý."
"Là loại hung thú gì?" Lộ Nhiên hỏi.
Triệu Sâm trả lời: "Để tôi xem nào... Có một con mèo hoang đã tiến hóa đến kích thước bằng một con hổ, nó còn tổ chức thành một nhóm mèo hoang siêu phàm khác dưới trướng nó, số lượng hơn 10 con. Chúng nó chiếm cứ một chợ hải sản, dường như rất khó xử lý. Phải biết rằng bên trong còn có chủ quán, gần đó cũng có mật độ người dân cực lớn."
"Có người hình như phát hiện ra dóng dáng một con Cự Quy cực lớn ở trong hồ Thanh Ngô, tuy nhiên chỉ nhô lên phơi nắng rồi lại lặn vào trong hồ."
"Trong thành phố thạm chí có một đàn quạ đông nghịt bay ngang quá, con quạ đầu đàn có thể đã thức tỉnh thuộc tính bóng tối, thân hình đã có thể so với một con đại bàng."
"Còn có ở công viên Hồng Diệp của Lục Hải, có người phát hiện một con dế mèn cực lớn, lớn cỡ một người, trực tiếp cắn nuốt hết cây xanh trên đường, thậm chí còn tập kích những thú cưng của ngự thú sư khác, tiếp đó bay vào trong núi."
"Bốn sinh vật này trước mắt dường như bốn con có biên độ tiến hóa lớn nhất thành phố Lục Hải..."
"Đợi, đợi chút đã! !" Lộ Nhiên nghe Triệu Sâm nói xong, vẻ mặt lộ ra khác thường. Móa, sao hắn lại có cảm giác bốn con hung thú đứng đầu mà ông ấy nói tới đều là thú cưng mà hắn quen biết thế nhỉ.
"Chú Triệu, chú có thể liên hệ với chính quyền ở Lục Hải không? Chú mau chóng liên hệ càng sớm càng tốt, bảo bọn họ đừng xảy ra xung đột với những sinh vật này, cũng đừng để chúng nó làm người khác bị thương. Bây giờ tôi sẽ lập tức quay về Lục Hải, tôi muốn thử giải quyết thỏa đáng 4 con thú biến dị này."
"Chắc ở Lục Hải không có ngự thú sư đời thứ 1,2, 3 đâu nhỉ? Giải quyết bằng súng ống sẽ rất dễ gây ra ngộ thương, nhất là ở trong khu vực thành phố."
"Cậu á? ? ?"
Khóe miệng Lộ Nhiên nhếch lên, nói: "Chú Triệu xem thường tôi à?"
Nếu như là những thành phố khác thì Lộ Nhiên không dám tỏ ra chắc chắn như vậy, nhưng đây là Lục Hải!
"Nào dám!" Triệu Sâm đổ mồ hôi.