Khu vực này vừa rồi ... bùng nổ năng lượng tự nhiên hệ băng phải không? Không chỉ để cho một cây trà biến dị mà còn làm cho cả con chim sẻ tiến hóa biến dị.
Khôi phục linh khí sơ kỳ, quả nhiên khắp nơi đều có kỳ ngộ!
"Hí... iiiiii" Lúc này, rắn Xích Liên hỏi thăm Lộ Nhiên rốt cuộc là có ý gì, nể, nể cái con khỉ mốc ấy! Da mặt dày thật!
Mà con Sẻ Băng hình như cũng không chào mừng người mới xuất hiện này.
Đối mặt với ánh mắt cảnh giác của hai con hung thú, Lộ Nhiên mỉm cười:
"Trước không nói đến cây trà này, tôi muốn tìm chính là hai nhóc đấy. Các nhóc có hứng thú hợp tác cùng tôi làm một vụ lớn không?"
"Với chỉ số thông minh của các nhóc bây giờ có lẽ có thể hiểu thế giới đã xảy ra biến hóa không nhỏ đúng không?"
"Riêng thành phố Lục Hải này đã có diện mạo hoàn toàn mới, loại bảo vật như này sau này sẽ càng ngày càng nhiều, chẳng lẽ các nhóc đều muốn đi tranh đoạt từng thứ à? Tuy rằng các nhóc hiện tại biến dị với biên độ không nhỏ, nhưng vẫn luôn có những động vật càng mạnh hơn, đến lúc đó các nhóc sẽ không thể tránh được kết cục trở thành mồi nhậu của chúng nó."
"Thần phục anh, làm cấp dưới của anh đi! Chúng ta cùng nhau quản lý tất cả thế giới động vật ở Lục Hải, đến lúc đó, loại bảo vật này muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!" Lộ Nhiên mở ra cánh tay và mời chào.
Nhưng, bất kể rắn Xích Liên hay là Sẻ Băng đều nhìn Lộ Nhiên với ánh mắt như nhìn kẻ đần.
Tuy rằng chỉ số thông minh tăng lên không ít, nhưng trong từ điển của của chủng tộc chúng nó không có hai chữ 'thần phục', hay có khái niệm cùng mưu đồ việc lớn.
Theo chúng nó thấy thì Lộ Nhiên đang muốn cướp bảo vật mà thôi!
Lộ Nhiên thấy thế, khóe miệng co quắp, thật không có ý nghĩa.
Động vật đã quen biết và hoàn toàn chưa quen biết là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau.
"Thật đúng là..."
Lộ Nhiên thấy thế thì lạnh lùng mở miệng. Đã như vậy, trước hết chào hỏi chúng nó một cách 'thân thiện' đã nhỉ!
Lộ Nhiên nhìn về phía Hà Tổng, mà Hà Tổng lúc này cũng dùng ánh mắt sắc bén liếc về phía rắn Xích Liên và Sẻ Băng. . .
Rắn Xích Liên và Sẻ Băng sững sờ.
"Gâu!" Sau một giây, Hà Tổng ngậm Kiếm Gió trong miệng, chạy như điên xông về phía hai con hung thú đang trừng to mắt.
Ngay sau đó, trên núi nhỏ dâng lên một trận gió lớn, đồng thời còn truyền đến tiếng kêu kinh hoảng của rắn Xích Liên và Sẻ Băng, gà bay chó sủa. . .
Ban đêm.
Lộ Nhiên trèo non lội suối, hoàn toàn làm xong sơ bộ công việc. Hắn đã 'thân thiện' nói chuyện với mỗi một sinh vật biến dị cao cấp ở Lục Hải.
Hồ Thanh Ngô.
Lộ Nhiên đã bắt bọn nó cùng tụ tập ở nơi đây, bắt đầu phân lô bán nền.
"Từ giờ trở đi, các nhóc hãy phối hợp với anh để bảo vệ giới động vật của thành phố Lục Hải được ổn định, đây là chuyện đôi bên cùng có lợi.
Lộ Nhiên nhìn mấy sinh vật trước mắt, nói: "Đừng trưng ra bộ mặt đau khổ như thế nữa."
"Để anh đặt tên lại cho các cưng nhé."
Lộ Nhiên nhìn về phía con rùa già định cư ở hồ Thanh Ngô, nói: "Hiện tại, ông bạn sẽ có tên là Huyền Quy, chịu trách nhiệm về an ninh ở khu vực hồ Thanh Ngô. Thành phố Lục Hải chỉ có khu vực hồ này là có nhiều sinh vật ở trong nước nhất, hải dương bên đó chúng ta không thể trêu vào, tạm thời nước giếng không phạm sông nước."
Con rùa già nhìn mấy con hung thú biến dị xung quanh rồi hít một hơi thật sâu, thật không muốn dây dưa cùng Lộ Nhiên mà.
"Dế mèn, nhóc sẽ tên là Trùng Vương, tranh thủ thống nhất giới côn trùng ở Lục Hải đi, có cơ hội thì ra tay với tộc kiến, tộc ong trước, hai tộc này quan trọng nhất."
Đêm hôm khuya khoắt lại bị Lộ Nhiên gọi trở về, lúc này dế mèn Trùng Vương rất khó chịu, nhưng vẫn khẽ gật đầu.
"Quạ đen, tên của nhóc là Quạ Bóng Tối, sau này nhóc chính là bá chủ trên bầu trời Lục Hải. Dưới màn đêm phải nhờ cả vào các đàn em của nhóc thay anh giám sát nhất cử nhất động của Lục Hải đấy."
"Chủ nhân sáng suốt!" Quạ đen rất hài lòng với cái tên mới của mình.
"Con rắn kia, tên của nhóc sẽ là Rắn Lửa, nhóc sẽ làm kiểm lâm ở khu vực núi Thúy, không cho phép sinh vật biến dị vào thành phố, nhớ kỹ tuyệt đối đừng gây ra hỏa hoạn trong rừng núi, nếu không anh sẽ làm món rắn nướng đấy."
"Hí... iiiiii. . ." Rắn Xích Liên điên cuồng gật đầu. Trên thân nó chỗ nào cũng thấy vết thương loang lổ. Nó cảm giác mình lên phải thuyền giặc rồi, sau này sẽ không bao giờ đi tìm bảo vật nữa.
Rất hiển nhiên con rắn này lúc trước đã bị Hà Tổng chào hỏi một trận.
"Còn chim sẻ, tên của nhóc là Chim Băng, cây trà kia trước khi có kế hoạch cấy ghép thì nhóc sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ nó nhé." Lộ Nhiên nói.
"Mặt khác, ở khu vực của nhóc anh thấy có khá nhiều heo rừng, nếu có heo rừng định tấn công khu vực nông thôn thì nhóc sẽ chịu trách nhiệm ra tay giải quyết."
Cái cây trà kia mặc dù mới chỉ là loại cao cấp, nhưng Lộ Nhiên cảm giác rất có tiềm năng kinh doanh.
Nâng cao tinh thần? Giảm bớt mệt nhọc? Loại thuốc bổ này có thị trường tiêu thụ rất lớn, cho dù để bản thân dùng cũng rất không tệ.
"Chíp. . ." Chim Băng cảm giác khá tệ, tuy nhiên bị chào hỏi một trận rồi, nó đành kiên trì nghe kế hoạch của Lộ Nhiên hoàn hoàn chỉnh chỉnh.
Mọi người cùng nhau tập hợp thành một đội đi thống trị Lục Hải, đúng thật là có cảm giác an toàn hơn tự xông pha một mình nhiều.
"Một tai, tên của nhóc là Một Tai, sau này nhóc sẽ dẫn dắt nhóm mèo hoang chịu trách nhiệm bảo vệ thành phố." Lộ Nhiên lộ ra biểu cảm chờ mong nói với Một Tai, nhưng vừa dứt lời, mặt của Một Tai lạp tức cứng đờ lại.
"Meo! ! !" Nó không ưng cái tên này, vì sao chỉ có tên của nó mới không chính thống như vậy?
"Còn nhóc nữa, đừng vui mừng quá sớm!" Lộ Nhiên nói với Vua Đột Tử đang trộm lười ở bên cạnh.
Vua Đột Tử: ? ?
Vua Đột Tử sững sờ, liên quan gì đến tôi chứ?
"Trong một khoảng thời tiếp theo, nhóc cũng phải tham gia với bọn họ. Giai đoạn đầu nhóc ở bên cạnh anh, giai đoạn sau thì tự do hành động, cùng nhau duy trì bảo vệ thành phố Lục Hải. tên nhóc sẽ là Rồng Sét."
Vua Đột Tử lập tức nhăn nhó nhìn những động vật biến dị to lớn ở xung quanh. Nó cảm giác bất kỳ con nào trong chúng nó cũng có thể dễ dàng bóp chết mình.
Hợp tác cùng hành động với chúng nó. . .