"Đây không phải là Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo Phương Lan sao? !"
"Người bên cạnh cô là ai, bạn trai sao? ! Đệt, có người có thể bắt được trái tim của một cô gái hiếm thấy như vậy à ?"
Trước mắt, ở công viên Hồng Diệp có không ít người, ngự thú sư là sinh viên đại học của Lục Hải cũng khá nhiều.
Bọn họ đều là tổ chức thành từng đoàn thể ra ngoài bắt động vật biến dị. Dẫu sao hỗ trợ bảo vệ trật tự còn có chuyện tốt là lấy được tín chỉ, vừa thỏa mãn tinh thần chính nghĩa của bọn họ, lại giải quyết được vấn đề nỗi lo về việc học tập, một mũi tên trúng hai con chim.
"Đây không phải là Lộ Nhiên sao? Cậu ấy là người đã giành được danh hiệu Trùng Vương trong cuộc thi đấu côn trùng mua trước ở công viên Hồng Diệp đấy!"
Đương nhiên, trong công viên Hồng Diệp không phải không có ai nhận ra Lộ Nhiên. Thật ra Lộ Nhiên cũng là nhân vật có tiếng tăm, tuy nhiên danh tiếng của hắn hông bắt nguồn từ thân phận Người Qua Đường mà đến từ thân phận người đấu côn trùng mạnh nhất.
Còn về quan hệ chị em của Phương Lan và Lộ Nhiên biết càng chỉ có lác đác vài người biết được.
"Thật sự là Lộ Nhiên, cậu ấy cũng trở thành ngự thú sư à? Nhưng mà cũng bình thường! Tôi cứ tưởng là cậu ấy sẽ ký khế ước với một con dế cơ, dẫu sao kỹ thuật chọi dế của cậu áy quả thật rất cao siêu, kết quả vậy mà lại khế ước với con thằn lằn?!"
Có ông chú cũng tham gia đấu côn trùng nhìn thấy Vua Đột Tử ở sau lưng Lộ Nhiên thì ngạc nhiên nói.
Trong một tuần này, đa phần Lộ Nhiên đều hoạt động mạnh ở những khu vực hoang dã thưa thớt dân cư, cho nên dù đã thu phục được một đống. Những người biết được thân phận Vua Lục Hải của hắn cũng chỉ có cảnh sát La Thượng và những ngự thú sư khác của chính phủ thôi.
Còn những ngự thú sư trong dân gian thì chưa đủ trình để tiếp xúc đến những thông tin ở cấp độ đó, cũng không viết được nước ở Lục Hải sâu nhường nào.
"Hai người chúng ta có vẻ như vẫn rất nổi tiếng nha. Cậu giữ bí mật về thân phận trong công việc cũng rất tốt." Phương Lan cười, khe khẽ nói với Lộ Nhiên.
"Đây chẳng phải là thao tác bình thường sao? Chị có dám chắc bản thân không gặp phải rắc rối gì khi để lộ thân phận nhanh như vậy không?" Lộ Nhiên hỏi.
"Đừng nói nữa, mỗi ngày đều có 10 bạn học xin được dẫn dắt, phiền chết đi được. Những chuyện vớ vẩn linh tinh khác càng nhiều hơn, ăn một bữa cơm ở thành phố Vô Hạn thôi mà cũng bị người làm phiền. ." Phương Lan không nói nên lời.
Vẫn là Lộ Nhiên tỉnh táo, quang minh chính đại trước ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người cướp BOSS, nhưng không ai nhớ được khuôn mặt của hắn, chẳng khác nào thật sự chỉ là một người qua đường.
Hiện tại Phương Lan hối hận chết đi được, tại sao lúc đó mình lại ngốc nghếch đi nhuộm thành màu tím bắt mắt này chứ.
"Ha ha." Lộ Nhiên cười một cái, nói: "Những bạn học của tôi chưa bao giờ quấy rối..."
"Lộ Nhiên, cậu là Lộ Nhiên phải không? !"
"Rốt cuộc tìm được cậu rồi!" Lộ Nhiên còn chưa dứt lời, một thiếu niên mặc quần đùi ở phía sau chạy tới, vừa chạy vừa gọi í ới. Nghe thấy thanh âm, Lộ Nhiên và Phương Lan cũng quay đầu lại.
"Ài, tôi nhắn tin cho cậu nhiều như vậy mà chẳng thấy cậu trả lời câu nào, sao cậu không trả lời tin nhắn của tôi? Thì ra là đang hẹn hò... Khốn kiếp, Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo." Thiếu niên mặc quần đùi chạy tới gần, sau khi nhìn thấy Lộ Nhiên và Phương Lan thì lập tức kinh ngạc.
"Dương Hi Suất?" Lộ Nhiên nhìn thấy cậu ta thì nghệt mặt ra. Đây là bạn học cùng lớp ở trường cấp 3 của hắn...
Nửa tháng trước, cậu ta cũng đã trở thành ngự thú sư.
Lúc trước còn từng nhắn tin khoe khoang ở trong nhóm lớp.
Lộ Nhiên còn biết được một thân phận khác của cậu ta, chính là cháu của một ông lão đã thua hắn trong cuộc thi đấu côn trùng.
Nghe Dương Hi Suất hỏi, Lộ Nhiên chợt nhớ tới tên này ngày nào cũng nhắn tin quấy rầy mình, hỏi xem hắn đã trở thành ngự thú sư chưa, cậu ta muốn thay ông mình so đấu với hắn một phen...
Lộ Nhiên đương nhiên là không thèm để ý đến tên này rồi... Thật không ngờ, hôm nay lại trùng hợp gặp phải ở hiện thực.
Mới vừa rồi hắn còn đang nói với Phương Lan là chưa bao giờ bị bạn học quấy rối, kết quả vừa ra khỏi miệng thì gặp phải tên này, tại sao lại xui xẻo như vậy!
"Cậu... Các cậu quen nhau sao?"Dương Hi Suất kinh ngạc nhìn Lộ Nhiên và Phương Lan đi cùng một chỗ, Phương Lan chính là nhân vật nổi danh ở thành phố Lục Hải, đã được lên báo mấy lần!
Được vinh danh là ngự thú sư đời thứ 4 mạnh nhất thành phố Lục Hải.
Một đóa hoa của Lục Hải.
Mặc dù là một đóa hoa có độc.
Lộ Nhiên không ngờ lại quen biết nữ thần này à?
"Phương Lan là đàn chị của chúng ta, cùng một trường học, quen biết có gì kỳ lạ sao?" Lộ Nhiên nói: "Cậu cần gì?"
Dương Hi Suất nhanh chóng liếc về phía Vua Đột Tử đi theo sau chân Lộ Nhiên.
Vua Đột Tử cũng nhìn cậu ta với dự cảm không làn.
"Đối chiến ngự thú a, còn có thể làm gì nữa!" Dương Hi Suất nói: "Cậu bồi dưỡng con thằn lằn này không có tệ nha, cái đầu cũng không nhỏ. Nó là giống gì sao đẹp thế?"
"Nhưng mà trong lòng cậu không kiên định nha, không ngờ lại không ký khế ước với hệ côn trùng. Cậu nhìn tôi đi, cuối cùng không chỉ khế ước với côn trùng mà còn bằng vào nó vượt qua được bí cảnh thử thách tân thủ!"
"Dế mèn chiến sĩ chủng tộc siêu phàm trung cấp, lợi hại không?"
Dương Hi Suất vênh váo đắc ý, tuy nhiên trong lòng vẫn thấy chột dạ, bởi vì cậu ta có thể qua cửa là vì sử dụng mánh khóe.
Sau khi thời đại Ngự Thú mở ra, chính quyền của nước Hạ bắt đầu bán một loại tài nguyên gọi là 'Cỏ Thối', vò nát loại cỏ này bôi lên trên người có thể làm cho phần lớn sinh vật siêu phàm cảm thấy chán ghét và tránh xa, do đó giảm xuống xác suất bị tập kích bên trong bí cảnh sinh vật siêu phàm.
Có thể nói, sau khi đưa ra loại Cỏ Thối này, số lượng ngự thú sư mới dựa vào mánh khóe để sống qua 24 tiếng đồng hồ trong thử thách tân thủ đã tăng lên trên phạm vi lớn.
Dương Hi Suất chính là nhóm người đầu tiên được lợi khi mua sắm Cỏ Thối này.
Cũng chính bởi vì có tài nguyên này, cộng thêm kinh nghiệm chọi dế trên vài chục năm mới giúp cậu kiên định lựa chọn côn trùng làm thú cưng của mình.
Kết quả cậu ta cũng khá may mắn, vốn dĩ phần lớn dế mèn chỉ là chủng tộc siêu phàm sơ cấp, nhưng sau khi ký khế ước với cậu, con dế mèn này đã đạt đến chủng tộc siêu phàm trung cấp. Không những thế, bọn họ còn tiến vào một bí cảnh có thể phát huy Cỏ Thối một cách hoàn mỹ, có thể nói là thuận buồm xuôi gió.