Ngay khi Vua Đột Tử đang muốn rên rỉ kêu đau, chỉ nghe 'Chi' một tiếng thét thảm thiết, những cái chân của con dế mèn hệ kim ở trên không như đánh phải thứ gì đó quá cứng rắn, làm cho chính nó đau muốn chết.
'Phù' phản lực đẩy lui con dế mèn hệ kim, chấn động đến mức da đầu nó run lên, đầu óc choáng váng, đồng thời khiến nó trở nên hung bạo.
Vua Đột Tử sững sờ.
Dương Hi Suất thì càng trừng to mắt.
"Khá lắm, căn bản không thể phá vỡ à?" Thấy thế, những người qua đường vây xem bắt đầu thảo luận về chuyện này: "Lực lượng phòng ngự của con rắn mối kia mạnh thật."
"Đối phương dùng năng lượng hệ kim bao phủ lên chân rồi tấn công có thể dễ dàng cắt được cả tảng đá, thế mà thậm chí không thể làm rách lớp da của con thằn lằn này."
"Bạn của Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo quả nhiên cũng là một ngự thú sư lợi hại a."
"Không thể nào!" Các kiểu âm thanh xì xào lọt vào tai, Dương Hi Suất không cách nào tiếp nhận, tiếp tục nói: "Cắn nó đi!"
Vào lúc này, Vua Đột Tử rốt cuộc kịp phản ứng lại, trên người nó bắt đầu có dòng điện lưu chuyển. Đáng tiếc nó mới chỉ bao phủ cơ bản, vẫn chưa kịp đắp nặn áo giáp thì con dế mèn chiến sĩ đã lần nữa hung ác tấn công, lại một lần nữa dọa cho Vua Đột Tử phát khiếp.
Trong nháy mắt khi va chạm vào năng lượng sấm sét bao vây toàn thân Vua Đột Tử, thân thể của con dế mèn chiến sĩ lập tức tê rần, xuất hiện khói đen, toàn thân run rẩy ngã xuống.
Lúc này, Vua Đột Tử nhìn thấy con dế mèn chiến sĩ rơi ở bên cạnh mình thì lại một lần nghệt mặt ra.
A?
Chuyện gì xảy ra, tốc độ công kích của đối phương thật nhanh.
Nó còn chưa kịp đắp nặn xong áo giáp sấm sét, mới chỉ để cho năng lượng hệ sét bao vây toàn thân, tại sao đối phương lại... tại sao lại ngã xuống rồi?
Vua Đột Tử nhìn con dế mèn chiến sĩ ở bên cạnh và lâm vào trầm tư, không biết có nên tiếp tục đắp nặn áo giáp gai sét nữa không.
"Oa ca. (tôi còn chưa hoàn toàn phát động kỹ năng phòng ngự mà, làm sao cậu lại ngã xuống rồi? ) "
Vua Đột Tử rất kinh ngạc, uổng công nó còn tưởng con dế mèn chiến sĩ này mạnh lắm cơ, kết quả chỉ có vậy thôi, ngay cả phòng ngự cơ bản của nó cũng không phá được!
"Xem ra kết thúc rồi." Lộ Nhiên nói: "Chỉ là tê liệt chút xíu thôi, không có gì đáng lo, đưa nó về nghỉ ngơi một chút là tốt rồi. Tôi đi đây nhé."
Một cuộc chiến đấu vô cùng đơn giản đã hạ màn, Phương Lan ở bên cạnh không khỏi cảm thán,"Lực phòng ngự của nó thật mạnh nha."
"Nó thật sự rất có thiên phú về phương diện này. Lúc vừa mới thức tỉnh, lực phòng ngự của vảy trên người nó đã có thể so với Heo Rừng hơn nó mấy cấp dùng lực lượng hệ nham thạch bao phủ toàn thân. Hiện tại ấy à..." Lộ Nhiên cười, tiếp tục cùng rời đi với Phương Lan. Vua Đột Tử do dự một chút rồi lập tức đi theo.
Bây giờ Vua Đột Tử đã thăng liền mấy cấp, lúc này còn nhờ phúc của Hà Tổng, ăn một đống Tâm Trùng gia tăng độ cứng của vảy, lực phòng ngự của vảy đã sớm mạnh đến mức khó tin.
Nếu như mở ra áo giáp gai sét, Lộ Nhiên đoán rằng cho dù nó đứng nguyên tại chỗ không đánh lại cũng có thể bắn ngược tổn thương đánh bại một đống sinh vật hoang dã sinh cấp 10.
Đương nhiên, Lộ Nhiên cũng nhìn ra khuyết điểm của nó. Phản ứng của nó vẫn còn hơi chậm, không ngờ không thể lập tức mở ra áo giáp. Đây là tai hại khi không có kỹ năng lưu chuyển năng lượng, cũng có liên quan đến việc lúc trước nó một mực duy trì áo giáp gai sét mà không mở ra hay thu hồi nhiều lần. Xem ra còn phải để cho Hà Tổng tiếp tục chọc nó, chọc kiểu không để cho Vua Đột Tử sớm chuẩn bị từ trước ấy.
Mà giờ khắc này, Vua Đột Tử thì đang nghĩ hay là mình đừng hủy bỏ áo giáp gai sét nữa... Thời khắc nguy hiểm lại không kịp mở ra thì chết! Sau này cho dù là lúc đi ngủ cũng phải bao phủ một lớp áo giáp thật dày mới yên tâm ngủ ngon được!
Lộ Nhiên và Phương Lan cùng nhau rời đi.
Nhưng mà Dương Hi Suất vẫn đứng nguyên tại chỗ, mặt nghệt ra.
Con dế mèn chiến sĩ của cậu... Thậm chí ngay cả phòng ngự của đối phương cũng không phá nổi! ! ! Vậy mà thậm chí còn bị dòng điên làm bị thương đến choáng luôn! ! !
Tại sao có thể như vậy! ! !
Cảm nhận được mọi người đứng xem ở xung quanh đang chỉ chỉ trỏ trỏ, trước mắt Dương Hi Suất tối sầm lại. Tại sao Lộ Nhiên lại mạnh như vậy a! !
Giải quyết xong Dương Hi Suất, sau đó Lộ Nhiên bắt đầu đưa Phương Lan đi làm chính sự.
Mất khoảng một buổi sáng cộng thêm nửa buổi chiều, hắn đã đưa Phương Lan đi quen thuộc một lượt khu sinh thái hệ độc ở Lục Hải.
Trong suốt hành trình, Phương Lan đều tỏ ra rất hưng phấn.
Cho đến gần tối, khi công việc trong ngày cuối cùng cũng kết thúc, một con quạ đen đáp xuống một cái cây trong rừng và nhìn Lộ Nhiên, Phương Lan và Vua Đột Tử.
"Chủ nhân, tôi đến rồi!"
"A, đây là con quạ đen mà cậu đã nói đến đấy à!" Phương Lan nhìn thấy nó thì hết sức kinh ngạc.
Nói chung, quạ đen không biết nói chuyện, không giống như loài vẹt có thể học tập và bắt chước ngôn ngữ của nhân loại.
Con quạ này của thành phố Lục Hải không biết có phải trong quá trình tiến hóa đã bị bệnh nặng gì hay không mà lại tiến hóa ra một cái mỏ thối biết nói tiếng người làm cho Lộ Nhiên cũng rất bất đắc dĩ.
"Đúng vậy."
"Quạ Bóng Tối, tới đây có thể anh sẽ rời khỏi Lục Hải vài ngày, mấy ngày nay các nhóc hãy nghe lời cô ấy, tiếp tục bảo vệ và quản lý anh ninh ở Lục Hải nhé."
Lộ Nhiên sắp đi khiêu chiến bí cảnh cấp địa ngục để kiếm Tính Chất Đặc Biệt cho Hà Tổng. Trước khi đi, hắn phải sắp xếp một chút.
"Cạc cạc!"
Lộ Nhiên thở dài, nói: "Còn có tên nhóc này cũng giao cho các nhóc đấy, hãy rèn luyện nó thật tốt giúp anh!"
Nói rồi, Lộ Nhiên đá Vua Đột Tử một cước, cho nó cho Quạ Bóng Tối.
Dự định bắt đầu để cho Vua Đột Tử hòa mình vào thiên nhiên để rèn luyện, hi vọng nó có thể thoát thai hoán cốt.
"Rồng Sét..."Quạ Bóng Tối nhìn thấy Vua Đột Tử, đôi mắt hơi híp lại. Chiến tướng Rồng Sét vẫn luôn đi theo chủ nhân cuối cùng cũng rời núi sao?
"Oa ca..." Vua Đột Tử trầm ngâm, biết rõ ngày hôm nay sớm muộn gì cũng sẽ đến.
Hi vọng chính mình còn có thể sống đến lúc gặp lại Lộ Nhiên và Hà Tổng...