Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 172 - Chương 172: Chê Thú Nghèo

Chương 172: Chê thú nghèo Chương 172: Chê thú nghèo

"Hà Tổng, nhanh khôi phục nhé. Chờ nhóc khôi phục tinh lực rồi anh sẽ đưa nhóc ngươi đi dung hợp Tính Chất Đặc Biệt! Lần này có thể được gọi là một lần 'tiến hóa nhỏ', nhóc có thể nghịch thiên cải mệnh, siêu việt Thần Thú hay không, đây là bước đầu tiên cũng là một bước mấu chốt nhất đấy! !"

Thú cưng ở cấp 30 sẽ tiến hóa một lần, nhưng mỗi 10 cấp dung hợp một lần Tính Chất Đặc Biệt và thức tỉnh thuộc tính cũng có thể gọi là 'tiến hóa nhỏ'. Dẫu sao cũng có xác suất gia tăng đẳng cấp chủng tộc như vậy.

Tiến hóa!

Hà Tổng dùng ánh mắt bình tĩnh và chân chó vỗ vỗ lên người Lộ Nhiên, ý bảo Lộ Nhiên yên tâm.

Hà Tổng sẽ không để anh thất vọng!

Trong từ điển của nó không có hai chữ thất bại.

"Nhóc còn bày đặt ra vẻ." Nói rồi, Lộ Nhiên cầm Trà Băng Mật lên, tự mình uống một ngụm: "Nhóc không khẩn trương nhưng anh căng thẳng, anh phải uống một ngụm Trà Băng Mật 82 năm để an ủi mới được..."

Hai giờ sau, Hà Tổng ăn uống no đủ và nghỉ ngơi ở trong thẻ khế ước trong chốc lát, sau đó rất nhanh đã khôi phục lại tinh thần.

Lúc này, Lộ Nhiên đã đi đến quảng trường truyền tống tìm kiếm tiến sĩ Cố.

Cố Thanh Y: [ Tôi ở cột đá thứ ba. ]

Quảng trường truyền tống có mấy cột trụ đá lớn, Lộ Nhiên đi đến vị trí chỉ định, thế nhưng vẫn không phát hiện Cố Thanh Y.

Cho đến khi có một bàn tay đặt ở trên vai Lộ Nhiên, Lộ Nhiên đột nhiên quay lại.

"Tiến sĩ Cố?" Lộ Nhiên nhìn thấy có người lặng yên không một tiếng động đi đến bên cạnh mình. Cảm giác đầu tiên của hắn là ngửi thấy một mùi thơm ngát quanh quẩn, tiếp đó liền thấy mái tóc dài màu nâu vàng dưới khuôn mặt tinh xảo của Cố Thanh Y.

"Chị vẫn luôn ở đây sao? Tại sao tôi lại không phát hiện ra chị?" Lộ Nhiên thắc mắc. Hắn vừa rồi rõ ràng đã tìm kiếm rất cẩn thận...

"Tôi đeo một loại trang bị giảm xuống cảm giác tồn tại, chỉ cần không nói chuyện cùng người khác, không trở thành tiêu điểm thì có thể hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống đến thấp nhất."Cố Thanh Y mỉm cười nói.

Lộ Nhiên vừa định hỏi là trang bị gì, cho tôi mua một cái được không. Nhưng nghĩ đến khoản nợ của bản thân ngày càng cao như núi, hắn đành từ bỏ ý đinh, đợi sau này có tiền rồi hẵng tính.

"Chuẩn bị xong chưa? Chúng ta đi thôi." Nói rồi, Cố Thanh Y nhìn về phía một chiếc cổng truyền tống trong số rất nhiều cổng truyền tống ở đây nói: "Tôi dẫn cậu đi 'Đảo Yên Tĩnh', đây là một cái bí cảnh công cộng không hạn chế đẳng cấp, sinh vật bên trong phổ biến từ cấp 20- cấp 40."

"Vâng." Lộ Nhiên gật đầu.

Rất nhanh, trải qua một phen truyền tống, hai người đã tới bí cảnh Đảo Yên Tĩnh. Sau khi đi vào, Cố Thanh Y đi ở phía trước nói: "Bí cảnh này cũng gần giống với thung lũng Thiên Nham, bởi vì bên trong không có tài nguyên hiếm có gì, cho nên không có nhiều người tiến vào lắm. Nhưng qua một khoảng thời gian nữa, nơi đây sẽ chật kín người."

"Dẫu sao nơi đây không hạn chế đẳng cấp, nơi này sẽ có rất nhiều ngự thú sư cấp cao mang theo ngự thú sư cấp thấp tới ma luyện kỹ thuật chiến đấu, sinh vật ở bí cảnh Đảo Yên Tĩnh là điển hình của tràn đầy ý chí chiến đấu nhưng lại nghèo rớt mồng tơi."Cố Thanh Y cười.

Lộ Nhiên giật giật khóe miệng, thật đúng là thú nghèo cũng bị ngự thú sư khinh.

Nơi hai người truyền tống đến hình như ở biên giới một hòn đảo, đi vào trong là rừng rậm bạt ngàn, nhìn ra bên ngoài thì là biển khơi mênh mông bát ngát.

Trên bờ cát, Cố Thanh Y suy nghĩ một chút nói: "Cho nó dung hợp Tính Chất Đặc Biệt ở ngay chỗ này đi."

Lộ Nhiên không nói hai lời, ngón tay kẹp lấy chiếc thẻ màu đen lập tức triệu hoán Hà Tổng ra ngoài.

Bên trong trận pháp, Hà Tổng khoan thai bước ra.

"Bồi dưỡng càng ngày càng không tệ."Cố Thanh Y nhìn Husky thân dài hơn hai mét, dáng người ưu mỹ, có bốn chân cường tráng cảm giác tràn đầy lực lượng thì khẽ gật đầu.

Phối hợp với bộ lông dày đặc đen trắng đan xen cùng với con ngươi băng lam thâm sâu, thấy thế nào cũng rất tuấn tú.

Lộ Nhiên rất biết chọn thú cưng. Con thứ nhất chọn Husky trong thế giới loài chó cũng gọi là được đẹp trai, con thứ hai chọn Thằn Lằn Ưng Mắt Đỏ chấp hết các con khác trong giới thằn lằn.

"Bộp." Lộ Nhiên vỗ tay một cái, Hà Tổng không giả vờ nữa, nó lè lưỡi ra, lộ ra khuôn mặt tươi cười, ánh mắt khôi phục lại vẻ thanh tịnh, nhìn Cố Thanh Y và xí xớn chào hỏi.

"Gâu gâu."

Cố Thanh Y mỉm cười, sau đó quay đầu nói với Lộ Nhiên: "Cậu nói đến 'vũ khí bản mệnh' dung hợp răng của nó đã chuẩn bị xong chưa?"

Chính vì ý tưởng tu luyện kỳ lạ của Lộ Nhiên và thực tế là đã lâu không ai sử dụng Tính Chất Đặc Biệt Khống Chế Vũ Khí để bồi dưỡng thú cưng, cho nên lần này Lộ Nhiên mới có thể hấp dẫn được sự chú ý của tiến sĩ tiến hóa học Cố Thanh Y này, làm cho cô muốn tự mình đến quan sát quá trình tiến hóa.

"Đã chuẩn bị xong rồi." Lộ Nhiên vươn tay ra, một giây sau, Đại Kiếm Băng Không xuất hiện trong tay hắn.

Sau khi hắn lấy ra thì nhẹ nhàng quăng đi, Hà Tổng lập tức há miệng, sau đó, Đại Kiếm Băng Không khôi phục hình dạng vốn có, biến thành một thanh kiếm lớn vô song, tản mát ra một luồng gió mãnh liệt!

Chó lớn phối hợp với kiếm lớn.

Ánh kiếm màu băng lam càng nâng lên khí chất của Hà Tổng.

"Ồ..." Cố Thanh Y nhìn thấy thanh đại kiếm khoa trương này không khỏi nói: "Đây là vũ khí do ai rèn ra?"

"Cao thủ Lâm ở tiệm rèn."

"Ồ, là ông ấy à."Cố Thanh Y gật đầu.

"Lực công kích của thanh kiếm này có lẽ đạt đến top đầu trong số vũ khí hiếm, tuy nhiên hình như có một tác dụng phụ, chính là để duy trì trạng thái này cần tiêu hao thể lực của nó đúng không?"

"Đúng vậy." Lộ Nhiên nói: "Tiến sĩ Cố, tôi bắt đầu cho nó dung hợp nhé, nếu không sẽ lãng phí quá nhiều thể lực."

"Được." Cố Thanh Y khẽ gật đầu, cực kỳ nghiêm túc quan sát Hà Tổng.

Mà Lộ Nhiên lại lấy ra Tinh Thể Đặc Biệt to bằng lòng bài tay.

Bình Luận (0)
Comment