Cố Thanh Y và Huỳnh coi như là đã nhìn ra tên Lộ Nhiên này rất lạc quan.
Vừa mới đã trải qua chuyện như vậy còn có thể nói giỡn.
Không nói đến ngự thú sư có đẳng cấp cao nhất bây giờ mới là cấp 5.
Mà ngự thú sư có tồn tại cấp truyền thuyết hay không còn là một chuyện khác.
Nhưng cho dù tồn tại thì ngự thú sư như thế nào mới được gọi là cấp truyền thuyết chứ? Ký khế ước với một đống sinh vật chủng tộc truyền thuyết sao?
"Đừng ảo tưởng sức mạnh nữa!"
Cố Thanh Y nói: "Trước tiên hãy chuẩn bị cho giai đoạn đột phá bí cảnh tân thủ đi đã."
"Độ khó của bí cảnh đột phá là ngẫu nhiên, lúc nào khó thì còn khó hơn cả cấp địa ngục, nhưng gặp lúc dễ thì từ từ nhắm hai mắt còn qua được. . ."
"Căn bản không cách nào nắm bắt được quy luật của nhiệm vụ đột sẽ phá gặp phải."
"Lúc nào cậu không có chuyện gì để làm thì có thể ôn tập một chút lịch sử của đế quốc Ngự Thú, tuyệt đại đa số bí cảnh đột phá cấp thấp cũng đều tiến hành ở thế giới ngự thú có đế quốc Ngự Thú."
"Đúng đấy." Quản lý Huỳnh nói: "Lúc trước nói đến tứ đại thần rồng sáng thế cấp truyền thuyết cũng đến từ cái thế giới đó. Tuy nhiên, cho dù đối với ngự thú sư trong cùng thế giới, loại chuyện đó cũng vẻn vẹn chỉ là truyền thuyết, cho nên mẹ của cậu nhắn lại... tìm đến một bộ phận thân thể của Rồng Tử Vong không dễ dàng đâu nha."
"Vậy sao?" Lộ Nhiên sững sờ.
Được rồi...
Đế quốc Ngự Thú... Lộ Nhiên cũng nhiều lần nhìn thấy cái tên này được giới thiệu trong bối cảnh của các bí cảnh khác nhau.
Hẳn là một quốc gia cổ đại phong kiến và lấy nền văn minh ngự thú làm chủ.
Vì bí cảnh đột phá là hình chiếu của một phần văn minh nhân loại, cho nên chắc chắn sẽ có những người có đẳng cấp cao hơn nhiều so với những người vượt ải, cũng có khả năng chính là phần khó mà tiến sĩ Cố và mọi người nhắc đến.
Nếu có thể dựa được vào bọn họ thì nói không chừng có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ đột phá.
Nhưng nếu như kết thù cùng bọn họ, khả năng sẽ ngỏm củ tỏi tại chỗ, bị chết nhanh hơn bất kỳ ai.
Ngoài ra, không chỉ có hình chiếu nhân loại mà có khả năng còn có hình chiếu sinh vật siêu phàm.
Nghĩ tới đây, Lộ Nhiên lâm vào trầm tư, cảm giác có chút phiền phức.
Nếu như là bí cảnh hạn chế đẳng cấp nhất định, bất kể ngự thú sư tiến vào, hay là sinh mệnh, trong bí cảnh đều là đẳng cấp nhất định thì hắn cảm thấy mình và Hà Tổng còn rất có ưu thế.
Nhưng nếu như là một cái hình chiếu thế giới tương đối nguyên vẹn, vậy thì phụ thuộc rất nhiều vào may mắn.
"Cũng không cần quá lo lắng." Cố Thanh Y thấy Lộ Nhiên trầm tư thì an ủi: "Đa số trường hợp vẫn là rất dễ dàng, chỉ có rất ít trường hợp xuất hiện vấn đề hiếm thấy."
"Vâng!" Lộ Nhiên khẽ gật đầu. Đi một bước tính một bước vậy, bất kể như thế nào vẫn phải tiến vào đó.
Cùng ngày, Cố Thanh Y rời khỏi thành phố Lục Hải.
Sau khi tìm được bảo tiêu cho Lộ Nhiên, cô khá yên tâm rời đi.
Mang theo video và một đống thẻ kỹ năng, Cố Thanh Y dự định đi gặp một người mà trước mắt chính là ngự thú sư mạnh nhất nước Hạ.
Cũng là hội trưởng của liên minh ngự thú nước Hạ.
Đồng thời, đó cũng là tồn tại rất lợi hại, là người duy nhất trở thành ngự thú sư khi đã lớn tuổi và có đẳng cấp cao nhất trong những ngự thú sư đời đầu.
Lộ Nhiên chịu giao cho chính phủ loại tài nguyên quan trọng như vậy, cô cũng phải giúp Lộ Nhiên tranh thủ được nhiều quyền lợi hơn mới được.
"Không ngờ, tùy tiện nhặt được một thiên tài lại có chỗ dựa phức tạp như thế." Lúc Cố Thanh Y rời khỏi Lục Hải, cô thầm cảm thán một câu.
Tuy nhiên, Lộ Nhiên đã là người của cô rồi, những thành viên hạch tâm khác đừng mơ giành được cậu ta.
Cho dù là việc Lộ Nhiên thăm dò cách tiến hóa vũ khí, hay là truy cầu tiến hóa hệ rồng, cũng hoặc là bây giờ bị buộc chung với hệ linh hồn, đều làm cho Lộ Nhiên trở nên rất chói mắt và tràn đầy tính chất bất ngờ. Trong số các ngự thú sư đời thứ 4, Cố Thanh Y cảm giác Lộ Nhiên là người mình nhất thấy được nhất.
"Tôi cũng đi đây."
Sau khi Lộ Nhiên tiễn tiến sĩ Cố, quản lý Huỳnh cũng rời đi.
Nó nói bản thân sẽ ở lại Lục Hải, tìm một cơ hội mở cửa hàng và dặn Lộ Nhiên không có việc gì đừng đi tìm nó, nó sẽ một mực chú ý giữ an toàn cho Lộ Nhiên.
"Thiệt là, còn tưởng sẽ có một vệ sĩ kè kè bên cạnh nữa chứ. . ." Lộ Nhiên tiếc nuối.
Cứ ở luôn trong nhà mình không được sao... lại còn mở tiệm gì nữa? Hắn cũng đâu phải không nuôi nổi... Thật đúng là không nuôi nổi.
Sau khi cả hai đều rời đi, Lộ Nhiên nằm một mình ở trên ghế dài, hơi thở dài.
Tuy nhiên rất nhanh, Lộ Nhiên lại khôi phục trạng thái tràn đầy năng lượng. Hắn nhìn về phía Hà Tổng và Vua Đột Tử ở bên cạnh, nói: "Hai nhóc giỏi lắm!"
Rốt cuộc có thể buông lỏng, Lộ Nhiên mới nhớ tới lúc trước khi Bá Tước Đỏ giả trang thành sát thủ, Hà Tổng và Vua Đột Tử dũng mãnh phi thường.
Lộ Nhiên không hề ngạc nhiên khi thấy Hà Tổng chịu liều mạng vì mình.
Nhưng mà tên nhóc Vua Đột Tử này bình thường sợ chết như vậy, không ngờ nó cũng không chạy trốn mà theo chân Hà Tổng cùng nhau liều mạng, nói thật, Lộ Nhiên vô cùng cảm động.
Tuy rằng rất không hài lòng vì chúng nó không nghe theo mệnh lệnh của mình, nhưng mà Lộ Nhiên lúc này lại cảm giác còn vui mừng hơn khi nhận được thẻ kỹ năng linh hồn mà mình vẫn luôn thèm thuồng.
Điều làm cho một ngự thú sư vui vẻ nhất có lẽ chính là được thú cưng thật sự quan tâm mình.
"Vua Đột Tử, anh không nhìn lầm nhóc rồi."
"Vì lần này nhóc đã liều mạng vì anh như vậy, anh quyết định chờ sau này nhóc đột tử thật thì anh nhất định sẽ dùng thẻ kỹ năng này phục sinh nhóc. . ."
Vua Đột Tử: ? ? ?
"Rống! ! !"
Vua Đột Tử lui về phía sau một bước đồng thời điên cuồng lắc đầu, nó tuyệt đối sẽ không đột tử đâu!
Không nên như vậy nghĩ á!
Mẹ bảo chúng ta đi tìm Rồng Tử Vong, không phải muốn tôi trở thành Rồng Tử Vong mà!
"Gâu!" Hà Tổng chỉ quan tâm xem lúc nào có thể làm gỏi Hấp Huyết Quỷ.
Ghi thù rồi nha...
Cho dù là cùng một phe, nhưng nếu đã dám trêu đùa bọn họ như vậy, nó chắc chắn sẽ chém bay đối phương.