"Không có ai sao?"
Triệu Sâm dứt lời nhưng mãi vẫn không thấy ai lên tiếng, ông không khỏi lắc đầu.
Người tuổi trẻ bây giờ...
Tuy rằng trong lòng có ý nghĩ, nhưng lại không có ai dám chủ động đứng ra, cũng không cự tuyệt.
Nếu đã như vậy, xem ra vẫn phải gọi tên theo danh sách rồi!
"Vậy để tôi gọi tên nhé!"
Lão cáo già Triệu Sâm mỉm cười, dự định gọi một trong số mấy cao thủ này ra để 'khai đao'.
Ánh mắt của những người này hình như đều đặt ở trên người con thằn lằn của Lộ Nhiên.
Triệu Sâm mặc dù không biết thực lực của con thằn lằn nhà Lộ Nhiên như thế nào... Nhưng đã là con thú cưng dự bị của người đứng đầu trên bảng Thần Sủng thì tiềm chất làm sao có thể kém được!"
Vậy thì hãy để cho những thanh niên này biết rõ thực lực giữa mình và cao thủ chân chính cách nhau bao xa đi.
"Người đầu tiên, Lữ Đằng." Triệu Sâm nhìn cái tên thứ hai trên danh sách, vừa rồi trong phòng họp đều là cái tên này được hô lên.
Cái gì mà 'anh Đằng của tôi nhất định sẽ đạt được thành tích tốt, không uổng công hiệp hội bồi dưỡng!'
Lại còn 'anh Đằng của tôi có tư chất quán quân. ' Vân vân và mây mây.
Súng bắn chim đầu đàn!
Nếu như nhân viên chăn nuôi mãnh thú Lữ Đằng biết suy nghĩ của ông khẳng định sẽ hô to 'đại nhân oan uổng quá, đó đều là lời của mấy tên chó săn, không liên quan đến thảo dân'.
"A a, có mặt." Lữ Đằng bị điểm mặt chỉ tên đành phải bước ra khỏi hàng.
"Chọn một đối thủ đi. Cứ yên tâm chiến đấu, thú cưng của tôi dung hợp 'Tính Chất Đặc Biệt loại chữa trị', chữa trị mấy trận đấu nhỏ như này cũng không thành vấn đề."
Triệu Sâm mở miệng nói. Tuy rằng ông đã sớm giải nghệ, nhưng dù gì cũng là ngự thú sư đời đầu, dựa vào các mối quan hệ cũng kiếm được một đống Tính Chất Đặc Biệt hiếm có, trong đó, vì chuyển tới hậu cần nên ông đã lấy Tính Chất Đặc Biệt loại chữa trị làm chủ.
Nói rồi, ông chủ động lấy thẻ khế ước ra kẹp trong tay và triệu hoán một con sơn dương trắng. Đây là thú cưng mà một người bạn cũ của ông tặng ông, thiên phú của nó rất mạnh, dựa vào Lá Thức Tỉnh đã thức tỉnh đến chủng tộc siêu phàm cao cấp.
Sau khi sơn dương trắng ra ngoài thì lơ mơ buồn ngủ.
"Hệ chữa trị!" Nghe Triệu Sâm nói như vậy, đôi mắt của những ngự thú sư đời thứ 4 này lập tức tỏa sáng. Quản lý trưởng Triệu Sâm quả nhiên không đơn giản, Tính Chất Đặc Biệt loại chữa trị là hàng rất hiếm đó!
"Vậy thì tôi chọn nó." Lữ Đằng đi ra khỏi đám người và nhìn về phía Vua Đột Tử.
Tuy rằng trong số những động vật để bồi luyện ở đây, nhìn từ bên ngoài cảm thấy Vua Đột Tử rất đáng gờm, không dễ động vào, nhưng mà Lữ Đằng là một sinh viên tốt nghiệp khoa động vật học lại vừa đúng hiểu rõ đã đặc tính của loại sinh vật như Thằn Lằn Ưng Mắt Đỏ này.
Đừng thấy vẻ ngoài của bọn nó khí phách như vậy, nhưng dục vọng chiến đấu lại không cao, tính cách nhát gan... Hơn nữa, Lữ Đằng cũng muốn mở mang kiến thức xem Lộ Nhiên không có ở đây thì thú cưng lợi hại nhường nào...
Tuy rằng không thể hiện ra ngoài, nhưng bản thân từ một nhân viên chăn nuôi mãnh thú nhanh chóng thay đổi thành thiên tài siêu cấp trong lĩnh vực ngự thú khiến cho Lữ Đằng vẫn thầm có chút kiêu ngạo. Sư tử... không phải bất kỳ người nào cũng có thể có thể tùy tiện ký khế ước được!
Sớm muộn gì anh ta cũng sẽ trở thành người ưu tú nhất!
"A! Chọn nó? Cạc cạc! Muốn chết!"
Ngay lúc này, Quạ Bóng Tối kinh ngạc mở miệng.
"Từ lúc nãy đã để ý rồi, sao con quạ đen này lại nói chuyện được như thế nhỉ!" Không ít người trong nhóm ngự thú sư đời thứ 4 đều thấy khó hiểu.
"Loài sao, loài quạ, loài vẹt hay rất nhiều loài chim khác đều có thể học tiếng người. Bây giờ đã tiến hóa siêu phàm rồi, có thể nói cũng là chuyện thường." Những ngự thú sư thường xuyên giao tiếp cùng động vật, vì vậy trong nhóm vẫn có người có vốn kiến thức sâu rộng.
Khi mọi người đang thảo luận, Quạ Bóng Tối nhìn về phía Vua Đột Tử và truyền đạt lại: "Oa ca Ba ca."
Ý là đối phương lựa chọn cậu làm đối thủ, đại tướng Rồng Sét, cho đối phương biết thế nào là lễ độ đi!
"Rống..." Vua Đột Tử tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng thì đang rầu thúi ruột, ài, lại phải chiến đấu...
Tuy nhiên nếu như đây là nhiệm vụ mà Lộ Nhiên giao lại còn liên quan đến khẩu phần lương thực của mình trong tương lai, Vua Đột Tử cũng chỉ có thể bước từng bước một lên phía trước, dùng ánh mắt bễ nghễ nhìn về phía đối phương. Ý của nó là tôi không dễ bắt nạt đâu, những người đằng sau đừng chọn tôi nữa!
"Con quạ đen này là một cực phẩm." Triệu Sâm liếc mắt về phía Quạ Bóng Tối. Thảo nào Lộ Nhiên nói lúc hắn không có ở đây cũng có thể giao lưu với những động vật biến dị này. Lộ Nhiên bồi dưỡng ra con quạ đen này thật là tốt a.
Cho dù ở các đô thị lớn khẳng định cũng có một đống hiệp hội ngự thú muốn tranh đoạt nó, dẫu sao hiện tại các nơi đều thiếu phiên dịch viên nhất! Thành phố Lục Hải vậy mà có hẳn hai phiên dịch viên!
Chỉ chốc lát sau, Lữ Đằng cùng với Vua Đột Tử đã đi đến giữa sân vận động và đứng đối mặt nhau.
Các ngự thú sư vây xem ở xung quanh đều ôm tâm trạng chờ mong.
Mà cách đó không xa, cô Hoa mà Triệu Sâm nhắc đến cũng chuẩn bị ghi lại tình hình chiến đấu. Trên mặt cô mang theo nụ cười, trong lòng thì âm thầm nói: "Đây là con thằn lằn đã thức tỉnh hệ sét mà lúc trước 'Người Qua Đường' mang theo người đó sao? Đã phát triển lớn đến như vậy rồi cơ à."
Người này chính là Bút Hạ Sinh Hoa, chính là chị Hoa đã tìm được Chăn Heo, đồng nghiệp của Tiểu Bạch Long.
Triệu Sâm bị điều từ Kim Lăng đến Lục Hải nhậm chức, một hiệp hội ngự thú lớn như vậy dĩ nhiên không thể chỉ có mỗi mình ông. Ông khẳng định phải mang tới một vài thành viên, trong đó, chị Hoa là một trong số đó, là nhân viên cũ từ Thượng Hải theo ông tới Kim Lăng, lần này dĩ nhiên cũng được đưa đến Lục Hải.
sau khi Biết được chuyện luân chuyển vị trí công tác, Bút Hạ Sinh Hoa cũng không có ý kiến gì. Cô là một trong số ít người biết đến thân phận thật của Người Qua Đường là Lộ Nhiên, vì vậy dĩ nhiên cô biết rõ chỗ tốt của lần chuyển công tác này.
"Mấy tên nhóc này khẳng định còn chưa biết đây chỉ là thú cưng mà Lộ Nhiên chưa ký khế ước, át chủ bài chân chính của cậu ta chính là Chó Ngậm Kiếm... Nếu như bọn họ biết một ngự thú sư đời thứ 4 khác ở thành phố Lục Hải chính là Người Qua Đường, không biết bọn họ sẽ có biểu cảm như thế nào." Chị Hoa xấu bụng thầm nghĩ.