"Nhất Lãng, cậu thấy thế nào?" Trong số các ngự thú sư đời thứ 4, một sinh viên nữ hỏi Lỗ Nhất Lãng đeo kính mắt ở bên cạnh. So sánh với Lữ Đằng, anh ta ký khế ước với Border Collie hệ tinh thần nên khiêm tốn hơn không ít.
"Tôi không có nhận xét gì, nhưng Border Collie trong thẻ khế ước nói rằng nó không hề muốn chiến đấu cùng kẻ này..." Lỗ Nhất Lãng đẩy kính mắt.
"Nó thông minh hơn tôi, tôi tin nó, đến lúc đó đổi sang đối thủ khác."
Thời điểm này, Lữ Đằng đã đâm lao thì phải theo lao thôi. Nhưng khó chịu nhất, hành hạ nhất chính là ngay khi anh ta cho rằng con thằn lằn ở đối diện chuẩn bị điên cuồng tấn công thì không ngờ đối phương lại... bất động!
Có ý gì...
Như vậy là muốn bọn họ chủ động tiến công à? ? ?
Cho dù thuộc tính công kích của Thằn Lằn Ưng Mắt Đỏ không mạnh, nhưng nhóc như vậy là quá thành thật rồi đấy!
Tuy nhiên, đấy là do anh ta không hiểu được lý niệm chiến đấu của Vua Đột Tử thôi... Chủ động tấn công sẽ chỉ càng lộ ra nhược điểm, toàn tâm toàn ý tập trung phòng ngự công kích của địch nhân mới có khả năng đứng ở thế bất bại!
"Rống! !"
Vua Đột Tử vẫn bảo trì thái độ phòng ngự như trước.
"Chết tiệt, Vuốt Lửa!"
Lữ Đằng cảm nhận được vô số ánh mắt ở xung quanh, rốt cuộc anh ta không kiên trì nổi nữa mà tiếp tục để cho Sư Tử Lửa phát động công kích. Một lần này, bốn chân của Sư Tử Lửa đều dấy lên ngọn lửa, ánh sáng màu đỏ bao trùm móng vuốt sắc bén. Nó đánh tới Vua Đột Tử, dự định dùng lực công kích của ngọn lửa phối hợp với móng vuốt sắc bén để gây sát thương cho Vua Đột Tử! ! !
"Rống! ! !"
Sư Tử Lửa ngay lập tức tiến đến gần, một chưởng cào vào người Vua Đột Tử. . . Càng nói đúng ra là cào vào trên áo giáp gai sét. Điện với lửa đan vào nhau ầm ầm bùng nổ, Sư Tử Lửa chỉ cảm thấy bàn chân đau đớn kịch liệt, ngay sau đó có dòng điện kinh khủng truyền đến trên thân thể nó và bắt đầu lưu chuyển.
Sét đánh điện giật.
Sau một giây, điện quang trên người Sư Tử Lửa lập lòe, ngay sau đó, miệng nó phun ra khói đen, những sợi lông trên người đều dựng đứng cả lên, khuôn mặt ngơ ngác, run rẩy ngã xuống. . .
Mà Vua Đột Tử. . . Vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, không di chuyển lấy một bước, không tấn công lấy một chiêu!
"Thật đáng tiếc a, vẫn kém một chút. . ." Quạ Bóng Tối cạc cạc cười quái dị.
"Tốt rồi, tiếp theo đi. Lữ Đằng đúng không, lần sau đối phó với đối thủ hệ sét thì không nên tùy tiện tấn công cận thân như vậy."Triệu Sâm mở miệng nói.
Quả nhiên, tuy rằng Lữ Đằng cũng có tư chất không tệ, nhưng ở trước mặt quái vật như Lộ Nhiên, anh ta vẫn chưa đủ nhìn.
Về việc bồi dưỡng thú cưng, hai bên căn bản không phải cùng một cấp bậc.
"Tôi. . ." Lữ Đằng có nỗi khổ không nói nên lời. Kẻ địch không động, anh ta có thể làm sao! Thể lực của Sư Tử Lửa căn bản không đủ để nhiều lần giải phóng ngọn lửa.
"Lực phòng ngự mạnh thật." Lúc này, Triệu Sâm nhìn về phía Vua Đột Tử và tỏ ra kinh ngạc.
Nói rồi, để tiết kiệm thời gian, ông nói: "Tốt rồi, kế tiếp, Lỗ Nhất Lãng, đối thủ vẫn là thú cưng của Lộ Nhiên đi, các cậu cứ thỏa thích tấn công nó."
Mọi người kinh sợ: ! ! !
Đệt, thế này thì đánh cmn như thế nào được? Có khác nào một con BOSS vô địch đâu chứ. Bọn họ dùng ánh mắt ngốc trệ nhìn Vua Đột Tử.
"Quản lý trưởng sáng suốt!" Mà lúc này, Quạ Bóng Tối nghe thấy nó và 5 tên còn lại có thể đứng ngoài hóng gió thì lập tức vui vẻ giải thích ý của Triệu Sâm cho nhóm Một Tai, Vua Đột Tử nghe.
Nghe vậy, Vua Đột Tử tưởng là mình được ra sau cánh gà rồi, trên đầu chợt bay lên một dấu chấm hỏi rất lớn.
Vì sao, vì sao lại là nó! Thật tình nó không biết là vì Lộ Nhiên đã nháy trước với Triệu Sâm để ông cố ý 'quan tâm' nó một chút.
Năng lượng va chạm với năng lượng bởi vì đặc điểm của năng lượng khác biệt nên sẽ sinh ra phản ứng khác biệt, như hỏa diễm và sấm sét gây ra bùng nổ, loại bùng nổ này sẽ để cho việc định hình áo giáp sấm sét trở nên bất ổn.
Mỗi ngày đối mặt với hơn mười loại thuộc tính khác nhau, hơn một tháng trôi qua, Vua Đột Tử hoặc nhiều hoặc ít đã có thể rèn luyện cho áo giáp gai sét trở nên càng vững chắc hơn, càng kiên cố hơn, có kinh nghiệm phòng ngự các thuộc tính khác nhau. Vì rèn luyện thú cưng, Lộ Nhiên xem ra cũng là dụng tâm lương khổ. . .
Lúc Vua Đột Tử 'đại chiến' quần hùng.
Không ai chú ý tới trên đỉnh sân vận động có hai người vẫn luôn quan sát cuộc chiến.
"Chị không đi huấn luyện sao? Nghe nói quản lý trưởng từ Kim Lăng này mang đến không ít tài nguyên."
Lộ Nhiên ngồi trên chỗ cao, tay ôm mặt và cảm thấy buồn ngủ khi xem Vua Đột Tử chiến đấu.
Mà Phương Lan đứng phía sau hắn thì lắc đầu nói: "Cảm giác hiệu suất huấn luyện này thật thấp. So với thống nhất luyện tập, tôi càng ưa thích tự học, hoặc là có danh sư một chọi một chỉ đạo."
"Cho nên..." Lộ Nhiên cười.
"Tôi nghĩ kỹ rồi, đến lúc đó ta cũng phải tiến vào bí cảnh đột phá, tranh thủ để đến lúc diễn ra cuộc thi đấu tân sinh viên, tôi đã là ngự thú sư cấp 1 rồi." Phương Lan quyết định.
Tuy rằng trong cuộc thi đấu cấp toàn quốc như vậy, có thể xếp trong top 1000 đã là đáng tự hào lắm rồi.
Muốn tiến vào trước 1000 thì đoán chừng cần phải trở thành ngự thú sư cấp 1 mới có hi vọng.
Nhưng mà Phương Lan vẫn quyết định xông lên thứ hạng cao hơn, ví dụ như trước 100, thậm chí trước 50. Lúc này, chênh lệch giữa thực tập và cấp 1 sẽ thể hiện ra rõ ràng.
"Cũng không biết có thể tiến vào cùng một bí cảnh không..." Lộ Nhiên nói.
Hắn không lo lắng cho an toàn của Phương Lan, đẳng cấp của ngự thú sư càng cao tiến vào bí cảnh đột phá sẽ có nguy hiểm càng lớn, theo ghi chép thì độ khó của bí cảnh đột phá tân thủ cũng không làm cho người ta tuyệt vọng như vậy.