Đôi khi, muốn hoàn thành nhiệm vụ ở bí cảnh đột phá, ngoại trừ cố gắng của bản thân thì dựa thế cũng rất quan trọng.
Tựa như mấy người Lộ Nhiên ở trong bí cảnh đột phá này, cho dù ngay từ đầu thành phố Vô Hạn không sắp xếp cho bọn họ thân phận học việc ở quán rượu thì bọn họ cũng phải tự tìm một nơi để bái sư học nghệ.
Đặt vào những nhiệm vụ khác, bí cảnh đột phá cũng giống như một thế giới chân thật, mỗi sinh mệnh đều có suy nghĩ riêng. Một vài ngự thú sư có vẻ ngoài xinh đẹp có thể dựa vào bán nhan sắc của mình để dựa hơi của cường giả, từ đó cũng có khả năng nhanh chóng tích lũy nền tảng.
Điều quan trọng là cấp độ tự do cực cao.
Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, Lộ Nhiên lúc này chẳng phải cũng đang bán 'tiềm lực và thiên phú' của mình để dụ dỗ những người trong bí cảnh tới đầu tư đó sao.
"Được rồi, cậu tiếp tục cắt đi." Ánh mắt của chưởng quầy Thiển rất tốt, sau khi đầu tư một tháng nhất định sẽ là nước dội lá khoai.
Bởi vì nửa tháng sau, cái thế giới này sẽ biến mất, ngược lại cũng sẽ không còn quan trọng nữa...
"Vâng." Lộ Nhiên tiếp tục vùi đầu vào cắt hoa quả.
Thời gian dần trôi qua, đại tiệc náo nhiệt đã sắp kết thúc, các tân khách đã được ăn món ngon, được nhìn chiến đấu, trước khi ăn cơm xong cũng đều được thưởng thức hoa quả ướp lạnh tâm hồn, hôm nay là một ngày cực kỳ thoải mái.
Đại tiệc chúc mừng thành chủ Ninh Xuyên đột phá đã kết thúc, một đoàn người của Sương Nguyệt Lâu cũng bắt đầu dẹp đường về tiệm.
Trải qua một sự kiện nhỏ như vậy, trước mắt, cách thời gian Hiệp hội thợ săn sành ăn tổ chức buổi đánh giá đầu bếp đặc biệt cũng chỉ còn lại 1 tuần.
Nhóm Lộ Nhiên đã không còn nhiều thời gian để gia tăng kỹ năng nấu nướng nữa rồi. Vì có thể qua cửa và nhận được phần thưởng tốt hơn, mấy người thậm chí còn thức đêm tăng ca rèn luyện.
Đêm hôm đó, Lộ Nhiên đã nhận được một quyển sách có hình ảnh từ chưởng quầy Thiển.
Chính là bí tịch tu luyện Đao Pháp Đúng Mực.
Cái gọi là Đao Pháp Đúng Mực cũng không phải là chiêu thức mà càng giống là một loại phương pháp tu luyện thông qua tư thế đặc biệt để mở ra não vực, rèn luyện cơ bắp, gia tăng khả năng kiểm soát não vực.
Lộ Nhiên nhìn động tác khác thường của hình người nhỏ trên sách và lâm vào trầm tư, tại sao giống như học sinh tiểu học tập thể dục theo đài vậy . . .
"Vù vù 〜" "Vù vù 〜〜 "
Mấy ngày tiếp theo, vì trợ giúp Lộ Nhiên rèn luyện Đao Pháp Đúng Mực, cũng vì giúp cho Lộ Nhiên hiểu rõ thêm về nguyên liệu nấu ăn, Sương Nguyệt Lâu đưa tới nguyên liệu nấu ăn đã không chỉ là rau quả giá rẻ nữa.
Các loại thịt cao cấp, thậm chí loại thịt hiếm, ngoài ra còn không ít mãnh thú vừa mới chết không lâu cũng bắt đầu được đưa tới cho Lộ Nhiên rèn luyện đao pháp.
Chưởng quầy Thiển vốn tưởng rằng quá trình này sẽ lãng phí rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, nhưng có lẽ là bởi vì tổ tiên của Lộ Nhiên là thợ săn nên không ít lần làm đồ tể, cho nên Lộ Nhiên cũng có thiên phú rất mạnh trên phương diện này. Hắn không lãng phí bao nhiêu nguyên liệu mà đã nhanh chóng tiến vào bước đầu.
Mấy ngày nay, nội dung huấn luyện của Lộ Nhiên và Hà Tổng lại gia tăng thêm luyện tập Đao Pháp Đúng Mực. Mỗi sáng sớm rời giường, bọn họ đều phải tập vài lượt thể dục theo đài.
Trong quá trình huấn luyện buồn tẻ cũng có vài việc nhỏ xen vào, ví như con trai của thành chủ một ngày đó đã tự mình tới cửa. Không biết anh ta đã thăm dò được từ chỗ nào chuyện Lộ Nhiên sẽ chỉ học ở Sương Nguyệt Lâu nửa tháng rồi sẽ đi tham gia đánh giá đầu bếp đặc biệt.
Vì vậy anh ta muốn mời Lộ Nhiên, sau khi kết thúc khảo hạch có thể gia nhập phủ thành chủ Ninh Xuyên hay không.
Bây giờ, thành chủ Ninh Xuyên đã đột phá cấp 5, thú cưng vượt qua cấp 50, cũng coi là cường giả một phương, trong nhà mời đầu bếp đặc biệt nắm giữ trù ý cũng không vấn đề gì.
Đối mặt với lời mời nhiệt tình này, Lộ Nhiên cũng không muốn để cho đối phương mất mặt, chỉ có thể nói lập lờ nước đôi, vừa không chấp nhận mà cũng không cự tuyệt, khéo đưa đẩy.
"Thành chủ Ninh Xuyên hào phóng quá! Tuy nhiên sau khi thông qua đánh giá đầu bếp đặc biệt, tôi còn muốn đi đến thánh địa của đầu bếp là thung lũng Rồng để cảm nhận Long Uy của Thánh Long hộ quốc, nhìn xem bản thân có thiên phú trở thành đầu bếp Rồng hay không."
"Đây cũng là nguyên nhân lúc trước tôi đã chọn lấy Quả Thanh Linh gia tăng ngộ tính... Nếu như có thể thuận lợi trở về, tôi sẽ xem xét lời mời của các ngài."
"Thì ra là thế thì ra là thế!" Con trai của thành chủ Ninh Xuyên lập tức hiểu ra.
Ngày hôm sau, phủ thành chủ liền lại đưa tới ba Quả Thanh Linh, hy vọng có thể trợ giúp được Lộ Nhiên.
"..." Lộ Nhiên trầm ngâm. Quả nhiên, mặc kệ ở nơi đâu vẫn có thật nhiều người tốt, nhưng Lộ Nhiên cũng chỉ có thể nói, đầu tư vào đối tượng này sẽ có mạo hiểm rất lớn, đề nghị cẩn thận á...
Trừ phi thành phố Vô Hạn xuất hiện vấn đề gì đó, hệ thống bị tê liệt, nếu không chỉ cần vừa hết thời gian, hắn nhất định sẽ bị truyền tống đi. Lần này... đầu tư của phủ thành chủ chỉ có thể coi là bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở về.
Bảy ngày sau khi đại tiệc kết thúc.
Để đi đến Hiệp hội thợ săn sành ăn của tỉnh Thương Lan, nhóm Lộ Nhiên đang chuẩn bị lên đường.
Chưởng quầy Thiển tự mình ra tiễn bọn họ. Cô rất khó phán đoán được tương lai của sáu người này.
"Đi thôi đi thôi !" Chưởng quầy Thiển với dáng người uyển chuyển cười nói: "Hi vọng đến lúc đó có thể nghe được thư báo tin tốt từ mọi người.
"Chưởng quầy Thiển, nửa tháng này thật sự rất cảm ơn cô đã giúp đỡ chúng tôi."Trước khi đi, Lộ Nhiên nói.
"Lấy tiền làm việc mà thôi, mọi người đóng học phí, Sương Nguyệt Lâu tự nhiên phải hoàn thành trách nhiệm."
Trong sáu người, ngoại trừ Lộ Nhiên, năm người khác đều chưa thể an tâm, trước mắt vẫn chưa thể đảm bảo chắc chắn có thể vượt qua.
Bọn họ cũng tạm biệt chưởng quầy Thiển, ai cũng biết lần này rời đi khả năng sẽ không trở về nữa.
"Đi thôi." Sáu người cưỡi Thiên Lý Câu đi thuê rồi liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu xuất phát đến trung tâm của tỉnh Thương Lan.