Sau một hồi thí nghiệm, Lộ Nhiên phát hiện Kiếm Ý Bão Tuyết và Viêm Linh không cách nào kết hợp lại với nhau, nhiều nhất chỉ có thể luân phiên sử dụng lúc lạnh lúc nóng biến thành kiếm ý cảm lạnh.
Ngược lại là năng lực hệ gió của bản thân Hà Tổng lại rất phù hợp. Dù không thử nghiệm trong nhà trọ nhưng Lộ Nhiên vẫn biết đạo lý 'lửa mượn gió thổi'. Cho nên, rất nhiều ngự thú sư ở Lam Tinh đều lựa chọn thuộc tính phụ dựa trên sự kết hợp này.
Như lửa + gió, sét + nước, thổ + nham thạch... kết hợp như vậy sẽ giúp gia tăng độ phù hợp giữa các tính chất được cao hơn.
Cũng có một vài người 'thông minh' lựa chọn lửa + nước, băng + lửa, kết quả cũng không được tốt lắm.
"Quả nhiên, Viêm Linh lúc này có lẽ chỉ là trạng thái cơ bản nhất, Viêm Ti Chấn sớm đã dựa trên cơ sở này tiến hành bồi dưỡng không biết bao nhiêu lần." Trên đường trở về, Lộ Nhiên đã ghé vào cửa hàng sách bên đường để mua hai quyển sách về đế vương Viêm Ti Chấn.
Sau khi đọc một lèo, hắn quả thực đã phát hiện ra manh mối. Có quyển sách ghi lại nội dung là đế vương Viêm Ti Chấn có thể khống chế những ngọn lửa có màu sắc khác nhau, mỗi một loại lửa hình như lại có hiệu quả không hề giống nhau.
Điểm này làm cho Lộ Nhiên rất nhanh nghĩ đến chuyện này cũng giống như thú cưng hệ sét có thể thông qua hấp thu Tính Chất Đặc Biệt Tia Chớp Vàng, Tia Chớp Đỏ để giúp năng lượng sấm sét của biến dị. Ngự thú sư nắm giữ Viêm Linh phải chăng cũng có thể sử dụng phương pháp cùng loại để cho Viêm Linh biến dị, từ đó để cho năng lượng của ngọn lửa Viêm Linh bình thường biến hóa thành ngọn lửa đặc biệt?
Theo cách này, có thể coi đó như một con đường bồi dưỡng Viêm Linh.
Cộc! Cộc!
Ở trong phòng, Lộ Nhiên đang tập trung đọc sách, còn Hà Tổng thì tò mò chơi đùa với Viêm Linh.
Lúc này, ngoài phòng vang lên tiếng gõ cửa, thì ra là Da Rắn và mấy người còn lại biết tin Lộ Nhiên và Bạch Linh đã thông qua khảo hạch nên đến đây chúc mừng.
Lộ Nhiên đã tiếp nhận lời chúc mừng của đối phương, nhưng sau đó, mấy người bọn họ sẽ hoàn toàn chia tay, cho dù còn có cơ hội gặp nhau thì đó cũng là ở thành phố Vô Hạn.
Hai ngày sau, Lộ Nhiên nhận được thông báo của hiệp hội Thương Lan, có một con Đại Bàng Rồng có đẳng cấp hơn cấp 30 ẩn chứa huyết mạch rồng đã đáp xuống thành Thương Lan.
Đây là thú cưng mà bộ tộc thủ hộ thung lũng Rồng chuyên môn bồi dưỡng. Bây giờ nó tới đây nghĩa là Lộ Nhiên đã được xét duyệt thông qua. Hắn sắp đi đến thung lũng Rồng để tiềm tu một khoảng thời gian, quãng đường này sẽ do con Đại Bàng Rồng này hộ tống.
Nói cách khác, Lộ Nhiên sẽ cưỡi nó bay qua đó.
Hai ngày này, thật ra Lộ Nhiên cũng không nhàn rỗi. Sau khi thông qua khảo hạch, mỗi ngày đều có người tới thăm hắn. Khi biết được tỉnh Thương Lan xuất hiện một thiên tài nấu ăn như vậy, người dân ở đây sao có thể không đến làm thân được, mà muốn làm thân thì dĩ nhiên phải mang theo lễ vật.
Lộ Nhiên cũng hiểu rõ ý đồ của bọn họ. Nếu như là thế giới chân thật, Lộ Nhiên sẽ thấy ngại khi nhận quà của mọi người như vậy. Sinh ra trong một gia đình khá giả có điều kiện kinh tế tốt, không phải lo chuyện ăn mặc nên Lộ Nhiên đã có thói quen không thích nợ nhân tình. Nhưng đây chỉ là thế giới hình chiếu, không lấy thì sẽ biến mất, cho nên trong hai ngày này, được biếu cái gì Lộ Nhiên đều nhận hết.
"Anh trai đại bàng, chúng ta đi thôi."
Bên ngoài thành Thương Lan có một con Đại Bàng Rồng khổng lồ đẹp đẽ với bộ lông vũ màu đỏ. Lộ Nhiên đang ngồi trên nó và mở miệng thúc giục nó xuất phát đến thung lũng Rồng. Nó kêu 'chíp' một tiếng thật to, hai cánh vỗ xuống tạo ra những cơn gió lớn quét qua rồi phóng thẳng lên trời. May mà Lộ Nhiên từng có kinh nghiệm cưỡi Hà Tổng sử dụng Cánh Gió, nếu không để thích nghi được với thú cưng phi hành thật đúng là không đơn giản như vậy.
"Tỉnh Thương Lan, hẹn gặp lại." Nằm ở trên lưng Đại Bàng Sét và ngắm nhìn trời xanh mây trắng, Lộ Nhiên ngáp một cái.
Đây là bí cảnh đột phá đầu tiên của hắn nên hắn sẽ nhớ kỹ nơi này.
Đại lục Tinh Nguyệt, đế quốc Ngự Thú, thánh vực Rồng Lửa.
Vì kỷ niệm công lao to lớn của đế vương Viêm Ti Chấn, cũng vì sắp xếp cho mấy thú cưng chiến đấu còn sống của đế vương Viêm Ti Chấn, đế quốc đã chia ra một khu vực lãnh thổ quốc gia để tạo thành địa bàn cho những thánh thú hộ quốc này.
Thánh vực Rồng Lửa chính là lãnh thổ của một Vua Rồng Lửa. là thú cưng chiến đấu biểu tượng của Viêm Ti Chấn.
Mà con Vua Rồng Lửa này quanh năm nghỉ lại và ngủ say ở trong một thung lũng, vì vậy thung lũng này còn được gọi là thung lũng Rồng.
Tộc Thánh Đà đã từng là bộ tộc chuyên bồi dưỡng và chăm sóc thú cưng cho quân đoàn của Viêm Ti Chấn. Bây giờ bọn họ vẫn làm nghề cũ của mình, đó là hầu hạ Vua Rồng Lửa, tuy rằng Vua Rồng Lửa đã lâu rồi không xuất hiện, nhưng bọn vẫn ở lại bảo vệ thánh vực Rồng Lửa.
Bây giờ, thánh vực Rồng Lửa cũng coi là so sánh gần phía trước lớn vực, tổng hợp thực lực so với hành tỉnh Thương Lan nhỏ như vậy tỉnh mạnh lớn không biết bao nhiêu, ngày hôm nay, liên tiếp có đông đảo khắc hình rồng, từ bốn phương tám hướng bay trở về thánh vực Rồng Lửa.
Sau khi mấy trăm tỉnh kết thúc khảo hạch thợ săn biệt, thợ săn sành ăn lựa chọn đến thung lũng Rồng tu luyện không chỉ có mỗi Lộ Nhiên.
Đại Bàng Rồng hạ cánh, Lộ Nhiên bị đưa đến một chỗ chân núi, lúc này, một người đàn ông mặc bộ quần áo dân tộc màu đỏ đi ra. Người đàn ông này huýt sáo một tiếng gọi con Đại Bàng Rồng quay về, sau đó nhìn về phía Lộ Nhiên.
"Từ tỉnh Thương Lan tới à? Tiếp đến cậu sẽ có thời gian một tháng ở bên ngoài thung lũng Rồng rèn luyện kỹ thuật nấu nướng. Một tháng sau, tôi sẽ sắp xếp đưa cậu rời khỏi đây, cho dù là quay về tỉnh Thương Lan cũng được mà đi đến Ngự Đế Thành của không sao, chỉ cần là trong phạm vi đế quốc đều có thể lựa chọn."
"Từ nơi này cậu đi thẳng lên phía trước chính là thung lũng Rồng ở phía xa kia. Càng gần thung lũng Rồng thì Long Uy sẽ càng ngày càng mạnh. Bên trong đó cũng không có hung thú gì, cho nên cậu không cần lo lắng vấn đề về an toàn. Nếu đi về phía sau lưng sẽ đến một tòa thành trấn, cậu cần muốn mua thứ gì có thể đến chỗ đó tìm xem."
"Cảm ơn." Đối phương nói xong lập tức trực tiếp cưỡi Đại Bàng Rồng rời khỏi, để lại Lộ Nhiên vẫn đang ngẩn người.