Lộ Nhiên trầm tư, thật ra hắn vẫn có xu hướng muốn chiến đấu một mình hơn, dẫu sao hắn có mặt dây chuyền Hươu Thần mà lại không muốn để lộ ra.
Đây là lý do vì sao hắn cứ chần chừ do dự trước những lời mời của Tiểu Bạch Long.
Nếu như gia nhập chính phủ hoặc là gia nhập công hội thì nhất định sẽ xuất hiện những lúc thân bất do kỷ, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!
Thay vì để đến lúc đó phiền phức không Sinh Khương, thà rằng ngay từ đầu từ đi một mình.
Cho nên, mình dùng mặt dây chuyền Hươu Thần chiến đấu một mình liệu có hiệu suất hơn tổ đội với những người khác không nhỉ?
Nếu như có thể, giai đoạn đầu cứ đánh lẻ đi đã.
Đợi đến lúc mặt dây chuyền Hươu Thần không mang đến ưu thế lớn, hơn nữa những bí cảnh phó bản sau này khó giải quyết thì cân nhắc đến gia nhập tổ chức cũng không tệ. Lúc đó, mình cũng đã có thực lực nhất định rồi. Không, đến lúc đó có khi hắn còn có thể tự thành lập một team thậm chí là công hội của mình rồi. Chỉ có thể tìm những người hắn tin tưởng thôi!
"Các anh đang nói chuyện cái gì vậy?" Đột nhiên, Tiểu Linh lại xuất hiện và nói: "Tôi đã liên lạc được với người của Dược Các rồi, bên đó sẽ lập tức phái người tới đây."
Lộ Nhiên nhìn về phía Tiểu Bạch Long nói: "Tôi còn muốn suy nghĩ thêm, cám ơn anh."
"Suy nghĩ cẩn thận nhé." Tiểu Bạch Long gật đầu.
"Bên Dược Các nói như thế nào?" Tiếp theo, anh quay sang hỏi Tiểu Linh.
Tiểu Linh nói: "Đối phương sẽ mang trái cây hệ gió ra để trao đổi, ngoài ra, tôi đã mặc cả cho Người Qua Đường thêm được 700 tinh tệ."
"Cảm ơn." Lộ Nhiên nói.
"Không có gì đâu." Tiểu Linh cười dịu dàng nói: "Sau này năng đến chỗ tôi tiêu tiền là được."
Vì vẫn là thực tập sinh... nên cô cần thật nhiều đơn hàng được đánh giá cao để được chuyển lên chính thức!
"Vâng... Đúng rồi, cho tôi một cốc này đi." Lúc này, Lộ Nhiên chỉ vào 'trà Minh Thần' trên menu và order.
Một bình trà mất 50 tinh tệ, ngang với giá của phần tình báo kia. Đó đã là đồ uống rẻ nhất ở nơi đây rồi.
Trà Minh Thần được sản xuất từ bí cảnh cấp 2 ở hẻm núi Vọng Phong, là bí cảnh ngự thú sư thực tập không đi được.
Lộ Nhiên chủ yếu bị công hiệu của nước trà hấp dẫn, có thể giảm bớt mệt nhọc, làm tinh thần minh mẫn và loại bỏ một số bệnh nhẹ trong cơ thể.
Tuy rằng đã được cường hóa, thể chất của hắn được tăng cường không ít, nhưng mà ở trong bí cảnh bôn ba một ngày không ngủ, hiện tại hắn cảm thấy không chống đỡ được nữa.
Hi vọng chén trà này có thể giúp cho hắn kiên trì được lâu hơn một chút.
Mặt khác, dạo gần đây trường học tổ chức lớp học thêm cho hộc sinh lớp 12 nên cũng khá bận, đã rất lâu rồi hắn chưa được ngủ một giấc ngon.
"Ok." Tiểu Linh nghe vậy thì lập tức đi chuẩn bị trà.
"Thật là xa xỉ, nhưng mà vẫn còn trẻ, hưởng thụ một chút cũng tốt." Lãng Lý Tiểu Bạch Long nói.
"Tôi mời khách, anh cũng uống vài chén nhé." Lộ Nhiên nói.
"Chờ mỗi câu này của cậu thôi đấy." Tiểu Bạch Long cười ha ha.
Lộ Nhiên nhún vai, đó là vì từ chối anh đấy.
Rất nhanh, một bình trà đã được bưng ra. Lộ Nhiên lập tức rót cho Lãng Lý Tiểu Bạch Long một chén, coi như là cảm ơn anh ta đã giúp đỡ.
Về phần Tiểu Linh, có quy định là nhân viên không được nhận khách hàng mời trong quán nên thôi.
Hai người vừa uống trà, vừa chờ đợi người của công hội Dược Các. Như Tiểu Linh đã nói, người của đối phương đến rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã nghe thấy bên ngoài có một tiếng chim hót, một thanh niên mặc áo dược sĩ, cưỡi trên một con hùng ưng đỗ xuống bên ngoài quán cà phê.
Người tới mặc áo dược sĩ có hoa văn vàng và nền trắng.
Đại bàng mà thanh niên cưỡi cao 3,4 mét và có thể dễ dàng cõng một người trên lưng.
Con đại bàng khổng lồ có bộ lông màu nâu vàng khắp người, đôi mắt sắc lạnh và dáng vẻ oai phong lẫm liệt.
"Tôi là chấp sự 'Sinh Khương' của công hội Dược Các."
Sau khi đáp xuống trước quán cà phê, người này lập tức thu hồi thú cưng loại ưng lại.
Lúc này, mấy người Tiểu Linh và Lộ Nhiên nghe thấy động tĩnh cũng đã đi ra bên ngoài.
Nhìn thấy đám người Lộ Nhiên, chấp sự của công hội Dược Các tự giới thiệu mình.
"Ngầu thật." Tuy rằng con chim ưng lớn màu vàng đã được thu hồi, nhưng nhóm Tiểu Bạch Long đều thấy được cảnh đó.
Tiểu Bạch Long cảm thán, mãnh cầm thật ngầu quá.
"Đúng vậy." Lộ Nhiên cũng gật đầu.
Tuy rằng Lộ Nhiên không nhìn ra đẳng cấp của con chim ưng lớn màu vàng đó, nhưng hắn cảm thấy đẳng cấp của con thú cưng đó nhất định vượt qua cấp 10 rồi, nói không chừng còn vượt qua cả cấp 20 luôn ấy.
Không biết so với máy bay chiến đấu thì bên nào mạnh hơn.
Người này hẳn không phải là thú sư đời thứ 4 như Tiểu Bạch Long, Tiểu Linh và hắn mà từ một năm trước đã trở thành ngự thú sư ngự thú sư đời thứ 3 rồi.
Dẫu sao ở nước Hạ, người bình thường muốn tiếp xúc với sinh vật loại ưng có lẽ có chút khó khăn. Chắc hẳn con chim ưng này không phải thú cưng đầu tiên mà được ký khế ước sau đó.
Ừ... con thứ hai, hắn muốn có một con thú cưng mà những người bình thường đều không lấy được!
"Xin chào, tôi là Phong Vũ Phiêu Linh của quán cà phê Hầu Gái Tai Mèo." Tiểu Linh lập tức đứng ra chào hỏi.
Cho dù là Tiểu Linh hay là Sinh Khương này thật ra nhìn cũng chỉ như một sinh viên thôi. Điều này làm cho Lộ Nhiên nhớ lại từ lúc hắn đi đến thành phố Vô Hạn, những ngự thú sư mà hắn nhìn thấy dường như không có ai là người cao tuổi, cơ bản đều là thanh niên và trung niên từ 18 đến 40 tuổi.
"Vừa rồi là chúng ta liên hệ, đây là cậu bạn người mới mà tôi đã nói đến, Người Qua Đường." Phong Vũ Phiêu Linh giới thiệu Lộ Nhiên với đối phương. Còn Tiểu Bạch Long thì cô lại không giới thiệu, căn bản cũng chẳng liên quan gì đến tên này.