Có Kiếm Ý Bão Tuyết gia trì dưới, lần này Hà Tổng áp súc gió bão gấp mười lần trở nên vô cùng kinh khủng, thậm chí còn dẫn đến thay đổi khí tượng trong một phạm vi nhỏ ở mức độ nhất định.
Giờ phút này, tim Vua Đột Tử đập điên cuồng tăng tốc, tâm điện không ngừng báo động trước, lý trí nói cho nó biết, nếu nhận một kích này, cho dù không chết chắc chắn cũng sẽ không dễ chịu.
"Rống! ! !"
Vua Đột Tử lui ra phía sau một bước, ý bảo Hà Tổng chờ chút.
Nhưng bầu không khí đã đẩy lên đến đỉnh điểm, Hà Tổng làm sao có thể dừng tay. Ngay khi Vua Đột Tử cho rằng Hà Tổng sẽ tung ra một luồng Kiếm Khí Bão Tuyết mạnh mẽ, đột nhiên lại xuất hiện biến cố!
Hà Tổng chỉ hé miệng, không ngờ Đại Kiếm Băng Không lại tự động lơ lửng giữa không trung, tự điều chỉnh phương hướng. Gió bão mãnh liệt quấn lấy gió, mũi kiếm chỉ thẳng vào thân thể nó!
Vua Đột Tử: ? ? ?
Ngự kiếm!
Ầm!
Trước vẻ mặt kinh hoảng của Vua Đột Tử, Đại Kiếm Băng Không hóa thành một luồng ánh sáng băng, ngay lập tức phóng tới.
Lực lượng gió bão gấp mười lần thúc đẩy và quấn quanh, ban cho Đại Kiếm Băng Không lực xuyên thấu và lực phá hoại không gì sánh kịp.
Giáp thuẫn lần nữa lập tức tan vỡ, mũi kiếm đâm vào lớp vảy của Vua Đột Tử, đẩy cả người nó lùi về phía xa. Không ngừng có âm thanh 'tạch tạch tạch' vang lên, lớp vảy không ngừng tan vỡ, cảm giác đau đớn và rét lạnh thấu xương khiến cho Vua Đột Tử tỉnh táo lại.
Nó muốn lập tức thông qua 'Tim Bá Chủ' hấp thu đến tổn thương khổng lồ để chuyển hóa thành lực lượng bùng nổ, nhưng Kiếm Ý Bão Tuyết lăng lệ ác liệt giờ phút này đã để cho toàn thân nó tràn ngập trong sương lạnh, ngay cả vận hành năng lượng cũng cực kỳ tốn sức.
Tinh thần bỗng hoảng hốt, sau đó Vua Đột Tử phát hiện ra vậy mà bản thân đã bị đẩy ra xa hơn 10 mét, đập vào mấy cái cây rồi ngã xuống trong đống đổ nát. Cho dù có thể phản kích nhưng không có thủ đoạn công kích thích hợp thì trong trường hợp này nó cũng không tìm được đối tượng phản kích.
Có thể nói, Đại Kiếm Băng Không vừa rồi xuyên thấu qua Vua Đột Tử và đẩy nó đi giống như thanh gươm của Damocles* treo cao trên đầu Vua Đột Tử và có thể rơi xuống headshot bất cứ lúc nào.
*Thanh gươm của Damocles là msột thuật ngữ thường được người phương Tây sử dụng để chỉ một hiểm nguy hoặc một phán quyết đang cận kề.
Thấy thế, Vua Đột Tử trừng to mắt, lập tức giơ hai tay lên cao, làm ra động tác đầu hàng.
Trong lòng Vua Đột Tử vốn dĩ còn đang tự cao tự đại, giờ phút này lập tức bị đánh về nguyên hình.
Hà Tổng tha mạng!
"Chuyện này. . ."
Thế cục nhanh chóng xoay chuyển khiến cho quản lý Huỳnh đang xem cuộc chiến say sưa ngon lành đột nhiên sững sờ.
Quản lý Huỳnh vốn đang rất chờ mong vào biểu hiện của Vua Đột Tử. Dẫu sao theo nó nghĩ, hai Tính Chất Đặc Biệt của Vua Đột Tử có thể coi là một tổ hợp hoàn mỹ, nhưng mà lúc này, nhìn thấy Hà Tổng mới chỉ dung hợp một Tính Chất Đặc Biệt, đồng thời đẳng cấp còn thấp hơn Vua Đột Tử không cần tốn nhiều sức lại có thể nghiền ép Vua Đột Tử, nó lập tức ngây người.
"Định hình ý cảnh, điều khiển năng lượng phóng ra ngoài, áp súc năng lượng gấp mười lần... con chó này quả thực là không thể tin nổi. Khả năng điều khiển năng lượng của nó đã đến trình độ này rồi sao? Rất nhiều thú cưng của ngự thú sư đời thứ ba cũng không đạt tới trình độ như nó!" Quản lý Huỳnh không khỏi giật mình.
Đây là tổ hợp kỹ năng khó tin quỷ quái gì vậy chứ!
Vua Đột Tử căn bản không có cơ hội thở dốc!
"Vậy à?" Lộ Nhiên cười ha ha, nói: "Hà Tổng vẫn còn nương tay rồi đấy. Nó đã có thể áp súc năng lượng đến giai đoạn thứ hai, còn có thể tiến thêm một bước áp súc kỹ năng, tuy nhiên áp lực sẽ khá lớn, nhưng có lẽ có thể lập tức đánh cho Vua Đột Tử gần chết!"
Hơn nữa, vừa rồi Đại Kiếm Băng Không rõ ràng có thể tiếp tục xuyên qua thân thể Vua Đột Tử và xuyên thấu trái tim. Nhưng ở thời khắc mấu chốt, Hà Tổng đã kịp thời dừng tay, chỉ đánh vỡ một chiếc vảy, để cho Vua Đột Tử thấy máu, sau đó lập tức khống chế Đại Kiếm Băng Không bay lên không trung, không hề hạ sát thủ.
Chiếc vảy cứng rắn nhất đều bị đánh nát, tiếp đến đại kiếm cắm vào trong cơ thể Vua Đột Tử, đã không phải là việc khó.
Giờ phút này, nước mắt của Vua Đột Tử đã ra đến bờ mi chỉ trực rớt xuống.
Nói cái quỷ gì vậy?
Nó cảm giác, chính mình hình như đánh giá sai tốc độ trở nên mạnh mẽ của Hà Tổng rồi...
"Gâu!" Hà Tổng lúc này cũng bình tĩnh điều khiển gió cuốn lấy Đại Kiếm Băng Không bay về, để nó cắm xuống bên cạnh mình rồi dùng ánh mắt sắc bén nhìn Vua Đột Tử.
Được Kiếm Ý Bão Tuyết gia trì, chỉ số thông minh trong lúc chiến đấu của Hà Tổng không thể nghi ngờ là rất cao, nó biết biết không để cho Vua Đột Tử có cơ hội phản kích nên đã lập tức dùng ngự kiếm đẩy nó ra thật xa, như vậy, tên ngốc Vua Đột Tử này sẽ phải bó tay chấm com.
"Xem ra, hiện tại vẫn là Hà Tổng hơn một chút... kỹ năng chiến đấu của nhóc Vua Đột Tử quá cùi." Lộ Nhiên hơi cười.
Nếu như Vua Đột Tử cũng có thể thuần thục nắm giữ lưu chuyển năng lượng, áp súc năng lượng và giải phóng năng lượng ra ngoài thì khi chiến đấu có lẽ sẽ càng thêm linh hoạt hơn một chút.
Bây giờ nó vẫn chỉ biết phòng ngự cho nên khi đối mặt với thiên tài chiến đấu Hà Tổng, nó chỉ có thể bị ăn hành.
"Thế nào, quản lý Huỳnh? Thực lực của Hà Tổng và Vua Đột Tử cũng không tệ đấy chứ?" Lộ Nhiên hiện tại nhìn Hà Tổng và Vua Đột Tử biểu hiện như cha mẹ nhìn thấy con mình đoạt giải, cũng rất tự hào.
"Tuy rằng còn không bằng Hà Tổng, nhưng Vua Đột Tử lên bảng Thần Sủng có lẽ không vấn đề gì nhỉ?"
"Hả?" Bên cạnh, quản lý Huỳnh nhìn Lộ Nhiên bằng ánh mắt nhìn đồ ngốc, nói: "Cậu đang nói mê sảng gì đấy? Husky nhà cậu bởi vì tính đặc thù của thiên phú Kiếm Vương nên có thể ở lại bảng Thần Sủng siêu phàm, nhưng con Thằn Lằn Rồng của cậu hiện tại có lẽ đã là chủng tộc thống lĩnh rồi nhỉ? Nó có thể trèo lên bảng gì? Bảng Thống lĩnh à? Cậu cho rằng nó có thể vào được chưa?"
"Cậu còn muốn chém giết cùng bảng với ngự thú sư đời thứ 3 hả?"
Lộ Nhiên: ? !
Đệch, Lộ Nhiên kinh hãi quá xá. Không ngờ mình lại quên điều quan trọng nhất rồi. Hỏng bét, chỉ số thông minh hằng ngày dần dần bị Hà Tổng hóa mất rồi.