Đầu óc Lộ Nhiên nặng trĩu, hắn quên mất trước đó mình đang làm gì, mở mắt ra đã nhìn khung cảnh quen thuộc, thế là hắn vô thức đi về phía nhà mình.
Tuy nhiên, hắn còn chưa đi vài bước, một vết nứt không gian khổng lồ đột nhiên xuất hiện phía trên thành phố.
Một cái đầu khổng lồ màu xanh tím từ trong khe nứt nhô ra và phát ra tiếng gào thét động trời! ! !
Tiếng gào thét này lập tức phá vỡ cửa kính của tất cả nhà cửa và ô tô trong thành phố Lục Hải, chấn động không ít sinh vật nhỏ yếu. Vô số người qua đường che lỗ tai, thống khổ quỳ trên mặt đất kêu rên. Về phần sinh vật cường đại thì lại hoảng sợ nhìn bóng dáng khổng lồ trên bầu trời.
Rất nhanh, chủ nhân của cái đã hiện ra toàn bộ thân thể. Không ngờ là một sinh vật có hình dáng như một con rồng lớn, thân thể của nó cường tráng do băng và đá tạo thành. Sau khi đôi cánh quấn quanh gió tuyết mở ra trên bầu trời thành phố Lục Hải, cả thành phố lập tức run rẩy như mùa đông tràn qua.
[Chủng tộc]: Cự Long Sương Thiên
[Thuộc tính]: Rồng
[Đẳng cấp chủng tộc]: Bá chủ cao cấp
[Cấp bậc trưởng thành]: Cấp 76
Trong công viên Hồng Diệp, Lộ Nhiên chỉ đứng nhìn nó từ xa mà trong lòng đã bị chấn động mãnh liệt. Vừa đúng lúc này, Cự Long Thiên Sương cũng quét mắt về phía Lộ Nhiên. Nó mở cái miệng khổng lồ ra, lập tức có hơi thở băng giá khủng bố đủ để đóng băng cả một thành phố lập tức nuốt chửng Lộ Nhiên.
"A..."
Lộ Nhiên hét thảm một tiếng, đột nhiên từ trong mộng bừng tỉnh.
"Gâu!"
"Rống!"
Ở bên cạnh, Hà Tổng và Vua Đột Tử đang vây quanh Lộ Nhiên, lo lắng nhìn Lộ Nhiên đang thở hồng hộc, cả người run rẩy.
Lại mơ thấy ác mộng sao?
Hà Tổng và Vua Đột Tử cẩn thận hỏi.
Đây là bệnh cũ của Lộ Nhiên, từ sau khi Lộ Nhiên thu được Thần Giao Cách Cảm lên, hắn thường xuyên gặp phải ác mộng, mơ thấy có quái thú tấn công thành phố.
Nhưng sau khi Lộ Nhiên trở thành ngự thú sư, kiểu ác mộng này đã không còn thấy xuất hiện nữa, tại sao hôm nay lại mơ thấy nữa rồi nhỉ?
"Ừm." Cả người Lộ Nhiên run rẩy, hắn đặt tay lên chỗ trái tim rồi nói: "Lại là giấc mơ kỳ quái như trước, đã rất lâu rồi không mơ như vậy, không biết lần này là ngẫu nhiên hay là giống như trước đây."
Giấc mơ lần này... rõ ràng hơn những lần trước. Trong mơ không ngờ hắn có cả Con Mắt Dữ Liệu cao cấp, có thể nhìn ra thông tin của quái thú.
Không giống lúc trước ở trong trạng thái ngơ ngác và u mê đã bị quái thú chụp chết.
"Đến cùng có chuyện gì xảy ra?" Trong lòng Lộ Nhiên len lỏi cảm giác bực bội, mà bất kể ai bị giấc mơ kỳ quái như vậy hành hạ cũng sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Không thể để cho hắn mơ mấy giấc mơ mà người trẻ tuổi nên có sao?
Tuy nhiên, khi nhớ lại giấc mơ kỳ quái này, Lộ Nhiên có thể xác định nếu như đây là thật thì chắc chắn không phải là sinh vật bản thổ cường đại ở Lam Tinh tấn công thành phố sau khi khôi phục linh khí.
Ngược lại giống như sinh vật đến từ thế giới khác tới đây xâm lấn Lam Tinh.
Sau giấc mơ kỳ quái này, đêm nay Lộ Nhiên khỏi ngủ tiếp luôn rồi. Vì vậy hắn nhìn Hà Tổng và Vua Đột Tử, nói: "Rời giường thôi, chúng ta tiếp tục luyện tập nào."
Hà Tổng, Vua Đột Tử: ? ? ?
Ngày thứ hai, Lộ Nhiên và hai thú cưng tiếp tục luyện tập. Sáng hôm nay, Vua Đột Tử cuối cùng cũng đã có tiến triển.
Nó học được Phóng Điện.
Nó đã có thể ổn định phóng năng lượng sét ra bên ngoài cơ thể, tạo thành một đòn tấn công mạnh mẽ.
"Vua Đột Tử, 100 ngàn volt... Không đúng, Phóng Điện."
Lộ Nhiên xém chút nữa gọi sai tên kỹ năng. Theo mệnh lệnh của hắn, quái thú Thằn Lằn Rồng Vua Đột Tử cao ba mét há to miệng, trong miệng tràn ngập tia chớp màu đỏ, trong nháy mắt tiếp theo, tia chớp thô to bị Vua Đột Tử ầm ầm thở ra, hóa thành một chùm sáng không quy tắc lưu lại giữa không trung một dấu vế hoa mỹ, sau đó đánh thẳng vào cái cây to ở phái đối diện!
Rầm! !
Cái cây to lập tức nổ tung.
Lưu lại một gốc cây cháy đen.
"Hay lắm! Đáng tiếc là không tồn tại được lâu, không thể kéo dài Phóng Điện. Nhóc mau chóng nắm giữ lưu chuyển năng lượng đi."
"Ợ." Ở một bên, Vua Đột Tử lộ ra biểu cảm buồn rầu, miệng phun ra mấy tia hoa điện.
Nó rất không thích kỹ năng này.
Bởi vì vừa rồi chỉ phun ra một tia sét thôi mà nó đã cảm thấy lãng phí rất nhiều rất nhiều năng lượng rồi.
Luồng năng lượng đó mà để đắp nặn thành tấm thuẫn thì đủ cho nó duy trì cả nửa ngày luôn ấy.
Kỹ năng hệ giải phóng... vẫn luôn là loại tốn rất nhiều năng lượng.
Tuy nhiên, sau khi được Lộ Nhiên giáo dục một phen, Vua Đột Tử cũng hiểu cho dù bản thân không tập trung tu luyện loại kỹ năng cơ bản này thì vẫn phải biết một chút.
"Nhóc tiếp tục học tập đi, nhưng mà hôm nay không cần luyện tập quá nhiều." Lộ Nhiên lấy điện thoại di động ra, nhìn thời gian và nói: "Anh đi đến chỗ cao thủ Lâm lấy vũ khí đây, sau đó thu dọn một chút rồi chúng ta chuẩn bị lên đường đến Kim Lăng, ngày mai còn phải tham gia vòng thi sơ tuyển nữa."
"Vua Đột Tử, ngày mai nhóc ra cho thú cưng của giám khảo đánh nhé."
Vua Đột Tử: "Rống?"
Nó nghệt ra, lại là nó à.
Hà Tổng: "Gâu!"
Hà Tổng ở bên cạnh đang luyện tập nhất tâm nhị dụng, dùng năng lượng gió cùng lúc lung la lung lay điều khiển hai nhánh cây, đồng thời lộ ra ánh mắt đầy vẻ u oán.
Nó tỏ ra khá khó chịu, tại sao không cho nó lên đánh! Vua Đột Tử không thích đánh, nó cam tâm tình nguyện mà!
Chỉ cần nghĩ đến việc được hành hung thú cưng cấp 30 của giám khảo là nó đã thấy thật kích thích rồi... Hà Tổng nhìn Vua Đột Tử đang ngơ ngác, tỏ ra tiếc nuối và nhắn nhủ... nhiệm vụ này đành giao cho cậu rồi.
Vua Đột Tử không nói gì: ...