Hiện tại đã có hướng dẫn viên mặc đồng phục chờ ở khu vực chờ thi để dẫn thí sinh vào trung tâm sân đối chiến.
Nhân viên nhìn thấy Lộ Nhiên và Phương Lan đi tới thì hỏi: "Là thí sinh số 1 và số 2 phải không ?"
"Khảo hạch chuẩn bị bắt đầu, các bạn chờ một chút, sau khi quét mặt là có thể qua cổng."
"Cảm ơn." Hai người Lộ Nhiên trả lời ngắn gọn.
Chỉ chốc lát sau, ban giám khảo cũng đã tới.
Ở vị trí có tầm nhìn tốt nhất trên khán đài, ba người lần lượt ngồi xuống.
Bọn họ mặc trang phục trang trọng, độ tuổi không giống nhau, là ngự thú sư đời thứ ba của hiệp hội Thạch Thành từ thành phố Vô Hạn số 1 tạm thời điều chuyển tới đây.
Có thể nói, để đảm bảo tính công bằng, tại hội trường lúc này cũng không có bao nhiêu ngự thú sư đời thứ 2, đời thứ 3 của Kim Lăng ở lại.
Sau đó, một thanh niên mặc áo khoác gió màu lam cũng đi về phía sân đối chiến.
Bốn người này chính là ban giám khảo của vòng thi sơ tuyển lần này. Trong đó, người đàn ông mặc áo khoác gió cũng là ngự thú sư đời thứ 3 phụ trách chiến đấu với thí sinh tham gia khảo hạch, ba người khác sẽ ngồi trên khán đài để quan sát cuộc chiến và tiến hành đánh giá thực lực của thí sinh.
Nếu như giám khảo đối chiến mệt mỏi cần nghỉ ngơi sẽ thay bằng những ngự thú sư đời thứ 3 khác trong ban lên đối chiến. Lần này, không chỉ có 4 người này là giám khảo tới từ Thạch Thành mà còn có rất nhiều giám khảo dự phòng.
"Mời người tham gia khảo hạch có mã số 0001 trong vòng hai phút tiến vào sân đối chiến để tiến hành khảo hạch."
"Mời người tham gia khảo hạch có mã số 0001. . ."
Lại một lát sau, trong loa phóng thanh của đấu trường bắt đầu thông báo tiến độ khảo hạch.
"Cố gắng lên!" Ở khu vực chờ thi, Phương Lan quơ quơ đôi bàn tay trắng như phấn cổ vũ cho Lộ Nhiên.
Mặc dù biết thực lực của Lộ Nhiên không tệ, nhưng đối thủ dù sao cũng là ngự thú sư đời thứ 3, Phương Lan sợ Lộ Nhiên căng thẳng. Thật ra ngự thú sư đời thứ 4 không đánh lại ngự thú sư đời thứ 3 là chuyện rất bình thường.
"Ừ." Lộ Nhiên nhếch mép.
Mà thấy Lộ Nhiên đi ra, giám khảo đối chiến và ba giám khảo cho điểm cùng với các thí sinh đang ở vị trí quan chiến cũng đều mắt nhìn về phía hắn.
"Lộ Nhiên? ? ?" Ở vị trí quan chiến, có ngự thú sư tới từ thành phố Lục Hải kinh ngạc thốt lên, lập tức tạo ra một phản ứng dây chuyền, làm cho không ít ngự thú sư Lục Hải cũng đứng dậy nhìn xuống sân đối chiến.
Bọn họ tụ tập thành một nhóm cùng nhau tới đây, dù sao cũng là thí sinh cùng thành phố, cũng chỉ có hai người Lộ Nhiên và Phương Lan vắng mặt, đi nhờ tài xế Miêu Miêu nhanh chóng truyền tống tới đây trước.
Nhìn thấy Lộ Nhiên là người đầu tiên lên sân, bọn họ đều hết sức kinh ngạc.
"Không ngờ cậu ấy lại là người thứ nhất tiến hành khảo hạch." Dương Hi Suất bất ngờ nói: "Đáng ghét quá, đại địch cả đời của mình."
"Người đầu tiên ra sân lại chính là 'ngự thú sư mạnh nhất' thành phố Lục Hải chúng ta." Lữ Đằng nhếch miệng. Các ngự thú sư đời thứ 4 ở thành phố Lục Hải bọn họ vẫn thường thảo luận xem giữa Lộ Nhiên và Phương Lan, ai là ngự thú sư mạnh nhất thành phố Lục Hải.
Có người đã cảm nhận sâu sắc thực lực cường đại của Vua Đột Tử nên cho rằng Vua Đột Tử có thể đã là chủng tộc thống lĩnh, vì vậy càng mạnh hơn Thánh Nữ Ngũ Độc.
Cũng có người cho rằng Thánh Nữ ngũ độc dẫu sao trèo lên đã từng bảng Thần Sủng, Vua Đột Tử là chủng tộc thống lĩnh rất không có khả năng, tất nhiên là Thánh Nữ Ngũ Độc càng mạnh hơn.
Nhưng bất kể nói thế nào, hai người này nhất định là ngự thú sư đời thứ 4 mạnh nhất Lục Hải, mà các ngự thú sư của thành phố Lục Hải đều rất hưng phấn muốn được chứng kiến khảo hạch của Lộ Nhiên.
Trừ bọn họ thì không có mấy ai biết đến Lộ Nhiên.
Thành phố Vô Hạn số 3 kéo dài qua mấy tỉnh, cho dù là Nhà Thám Hiểm quen biết Lộ Nhiên cũng là ngự thú sư ở thành phố Vô Hạn số 3, nhưng địa điểm thi của anh ta cũng không ở đây Kim Lăng.
Người duy nhất có khả năng ở Kim Lăng là Diêm Vương Tinh hình như cũng không để vòng sơ tuyển này vào mắt, vì vậy cậu ta không đến đây từ sớm.
Rất nhanh, Lộ Nhiên mặc một bộ quần áo màu đen bình thường có hoa văn tia chớp đỏ đi tớ giữa sân đối chiến.
"Theo quy tắc khảo hạch triệu hoán thú cưng của cậu đi, tiếp đó toàn lực ứng phó."
"Không cần nghĩ quá nhiều, cố gắng hết sức biểu hiện ra tài năng của các cậu là tốt rồi." Thanh niên mặc áo gió mang theo mic nên âm thanh được truyền ra khắp hội trường. Anh ta nói: "Xin lặp lại, những người tham gia khảo hạch tiếp theo cũng hãy chú ý, khi lên đến đây xin hãy dốc hết sức, đừng trách tôi không cho mọi người có cơ hội thể hiện."
"Xin hãy mang theo suy nghĩ đánh bại tôi để lên đây đối chiến với tôi! ! !"
"Nhớ kỹ tên của tôi, ngự thú sư đời thứ 3, Ngô Nhạc."
Vì tiết kiệm thời gian, dĩ nhiên anh ta không thể nào chậm rãi so tài và đánh một trận đấu hướng dẫn với từng người tham gia khảo hạch được, vì vậy người tham gia khảo hạch lên đây sử dụng toàn bộ thực lực mới giảm bớt phiền phức.
Đồng thời anh ta cũng sử dụng lực lượng vừa đủ, chỉ để dễ áp chế người tham gia khảo hạch, từ đó đạt tới mục đích sàng lọc tuyển chọn ra từng nhân tài...
Nói xong, chính anh cũng triệu hoán thú cưng của mình ra.
Trên sân đối chiến, trận pháp triệu hoán hiện ra, trong tia sáng bùng nổ xuất hiện một con tê giác. Con tê giác này cao gần sáu mét, vai cao hơn hai mét, tứ chi như cột sắt, cái đầu khổng lồ, toàn thân được bao trùm bởi lớp da dày như áo gáp, phía trên mồm có cái sừng dài như dao găm, thoạt nhìn cực kỳ có lực sát thương!!
"Hừ ô! ! ! !" Con tê giác này vừa được triệu hoán ra đã phát ra tiếng kêu nặng nề, khiến cho mặt đất cũng hơi rung động.
"Tê giác? !" Những người tham gia khảo hạch mặt ủ mày chau.
Ngự thú sư đời thứ 3 đúng là thích thật, có thể lựa chọn thú cưng thứ hai, thứ ba từ một loại mãnh thú lợi hại. Trong khi đó, những thú cưng ban đầu của các ngự thú sư đơi thứ 4 đa phần đều là con chó con mèo. Vừa nghĩ tới chuyện phải chiến đấu với một sinh vật không dễ dây vào như tê giác, bọn họ cảm giác thật là khó phát huy.
Loại sinh vật này có lực phòng ngự mạnh, lực tấn công mạnh, tốc độ cũng không chậm, hầu như không có bản khuyết điểm.
Bọn họ đã có thể tưởng tượng đến cảnh thí sinh số 0001 sẽ bị hành hung như thế nào luôn rồi.