Nhóm nhỏ của Lộ Nhiên đã khiêu chiến bí cảnh địa ngục nhiều lần, vì vậy bọn họ dĩ nhiên có đủ những điều kiện này, cho nên bọn họ chă chắn có thể không qua được khảo hạch.
Nhưng thật ra, phần lớn thí sinh ngay cả một điều kiện trong số đó cũng không chuẩn bị, kết quả dĩ nhiên là bị hung hăng dạy cho một bài học, giúp họ tự nhận ra thực lực của bản thân và được mở rộng tầm mắt hi quan sát các thí sinh khác chiến đấu.
"Mặc dù có chút đau khổ, nhưng cuối cùng cũng thông qua rồi." Chăn Heo chảy nước mắt ròng ròng. Cha mẹ ơi! Con trai của cha mẹ có tiền đồ lắm đấy!
"Làm tôi sợ chết khiếp. Con Háo Ngưu Vương kia mạnh thật ấy." Lộ Băng vẫn còn bị bóng ma tâm lý. Con Háo Ngưu chủng tộc quân vương đó buổi trưa mới lên sân mà không biết đã treo bao nhiêu thí sinh lên đánh... Hi vọng đến khi vào đại học, Ngô Nhạc này không phải là thầy giáo dạy môn đối chiến của bọn họ, cô không muốn gặp lại anh ta thêm lần nào nữa.
"Đói quá, có muốn đi ăn gì không?" Lộ Tiểu Ngũ là người cuối cùng hoàn thành khảo hạch, mặt mũi cậu ta trắng bệch, bụng kêu ùng ục.
"Mọi người đi đi." Lộ Nhiên vốn muốn đi, nhưng đúng lúc này, hắn bỗng nhận đến một tin nhắn.
Quản lý Huỳnh: [Lúc nào cậu xong việc ở bên đó thì qua trụ sở ngự thú Kim Lăng tìm tôi. ]
Lộ Nhiên âm thầm suy đoán, quản lý Huỳnh tìm mình chắc chắn không phải là để chúc mừng bản thân đã thông qua khảo hạch một cách hoàn mỹ rồi.
Chẳng lẽ là bắt được sát thủ nào đó muốn ám sát mình à?
Hay là phân thân của nó rốt cuộc tìm được sinh vật cổ ngủ say nên gọi mình đi xem?
"Tôi phải đi làm chút việc." Lộ Nhiên nhanh chóng giải thích tình tình cho Phương Lan và những người khác.
"Không sao đâu, cậu bận thì cứ đi đi." Mấy người Chăn Heo nói.
"Ừ cậu cứ đi đi. À đúng rồi, sau đó cậu có muốn quay về Lục Hải không? Hay là lập tức đi thành phố Thiên Không." Phương Lan hỏi.
Thành phố Thiên Không.
Đây là một thành phố khổng lồ lơ lửng giữa không trung nước Hạ, do các đại lão đời đầu lấy lực lượng siêu nhiên sáng tạo ra.
Mục đích dường như là để tạo ra một đô thị học viện chuyên bồi dưỡng các nhân tài ngự thú sư.
Mấy cơ sở chính của đại học Ngự Thú đều nằm trong thành phố Thiên Không này.
Tới này sau khi kết thúc vòng sơ tuyển, cuộc thi đấu tân sinh viên sẽ chính thức đươc tổ chức ở nôi này.
Lộ Nhiên và Phương Lan đều cảm thấy mình có thể trở thành thí sinh hạt giống, cho nên trước khi cuộc thi chính bắt đầu, bọn họ có lẽ còn có rất nhiều thời gian để lên kế hoạch cho mình.
"Tôi sẽ quay về Lục Hải." Lộ Nhiên phất phất tay nói, sau đó ngay lập tức rời đi, vội vội vàng vàng đi tìm quản lý Huỳnh.
Công viên bên ngoài trụ sở ngự thú.
Lộ Nhiên nhìn quản lý Huỳnh vừa xuất hiện, nói: "Quản lý Huỳnh, có chuyện gì không ?"
"Không có gì, chỉ là gọi cậu tới lấy nguyên liệu nấu ăn để cậu thực hiện hứa hẹn nấu cơm cho tôi thôi." Quản lý Huỳnh nói.
Lộ Nhiên: ?
Lộ Nhiên: ?
Đậu xanh, tôi từ bỏ liên hoan vội vàng chạy tới đây, thì ra là để nấu cơm nấu cơm cho cậu à!
Khóe miệng Lộ Nhiên giật giật, hắn nói: "Được, không thành vấn đề, nấu thì nấu! Đúng rồi, chỗ tôi còn có Long Ngư, muốn nướng ăn cùng nhau không?"
"Long Ngư cao cấp à? Con chó cũng không ăn!" Quản lý Huỳnh khịt mũi coi thường: "Cậu hãy tập trung 100% tinh thần cho tôi. Tôi đã phải rất vất vả và tốn không ít tiền mới lấy được chỗ nguyên liệu nấu ăn cấp quý này đấy. Nếu cậu làm không ngon, không ăn được thì sẽ rất lãng phí."
Nó duỗi ra cái chân xù lông, lộ ra phần thịt đệm hồng hồng. 'Xoạt' một tiếng, móng vuốt sắc nhọn vươn ra.
"Nguyên liệu nấu ăn cấp quý á? ?" Lộ Nhiên kinh ngạc, auto bỏ qua sự uy hiếp của đối phương.
"Ừ, là thịt lấy từ trên người Chim Long Vương loại Á Long chủng tộc bá chủ sơ cấp đấy." Quản lý Huỳnh nói: "Lúc trước, đội tiến công của chính phủ đã phải tập hợp một nhóm ngự thú sư đời đầu, kết hợp với hơn mười con thú cưng chủng tộc quân vương mới miễn cưỡng bắt được con quái này đấy."
"Biết được mức độ quý giá của miếng thịt này rồi chứ?"
"Chế biến thật cẩn thận cho tôi. Hãy cắt ra thành 10 miếng, sau khi chế biến xong, tôi sẽ cho cậu nửa miếng, cậu có thể cho con Thằn Lằn Rồng nhà cậu ăn. Cho nên, nếu làm hỏng thì cậu cũng sẽ bị thiệt hại đấy, hiểu chưa!"
"Thật vậy sao? ? Ông chủ thật hào phóng! !" Lộ Nhiên vui vẻ nói: "Chỉ cần làm thành thịt chim nướng bình thường là được phải không? ?"
"Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức. . ." Lộ Nhiên nói: "Không được, cậu có cần ăn ngay không? Hay là chờ tôi thêm mấy ngày đi!"
"Ta chưa từng nướng nguyên liệu nấu ăn quý bao giờ, tôi lo lắng sẽ làm hỏng mất. Cho tôi thêm vài ngày, tôi lại rèn luyện Trù Ý Rồng một lượt, để tôi củng cố lại kỹ thuật nấu nướng đã."
"Được được." Quản lý Huỳnh tuy rằng đã thèm ăn lắm rồi, nhưng mà nó cũng biết cho Lộ Nhiên thêm chút thời gian mới đảm bảo an toàn nhất.
Phân thân Long Miêu không thể có sai sót gì được!
Món ăn Rồng cấp quý lần này chính là bước thử nghiệm đầu tiên của nó.
Tiếp đó, Lộ Nhiên trở về Lục Hải.
Hắn vốn có kế hoạch tranh thủ mấy ngày này đi khiêu chiến bí cảnh cấp 1.
Nhưng bây giờ khiêu chiến cái búa! Hắn muốn luyện tập nấu nướng bằng Trù Ý Rồng Lửa hàng ngày, tranh thủ sớm nấu được 'món ăn Rồng cấp quý'.
Dẫu sao, quản lý Huỳnh đã đồng ý chia cho hắn nửa miếng. Cho dù chỉ là nửa miếng, nhưng với loại nguyên liệu nấu ăn cấp bậc này, nửa miếng thôi đã có giá trị hơn cấp hiếm không biết bao nhiêu lần. Lộ Nhiên chỉ có thể nói nhóc Vua Đột Tử này đúng là có lộc ăn thật.
Nếu như có thể ăn nửa miếng đó thì chă chắn thực lực của nó sẽ tăng lên một mảng lớn, con đường tiến hóa thành hệ rồng của nó cũng sẽ rộng rãi thông thoáng hơn.
Phải biết rằng, hiện tại các sinh vật cường đại cấp 40 trở lên xuất hiện trong những khu vực cấm hạn chế nhân loại thực tế đều là do ăn được tài nguyên cấp quý phù hợp với bản thân mới xuất hiện biến dị, từ đó mới có được lực lượng chống lại biện pháp quân sự của các quốc gia trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Món ăn cấp quý phù hợp mang đến chỗ tốt khẳng định khó có thể tưởng tượng nổi.
Tiếp đó, Lộ Nhiên nhanh chóng lập xong kế hoạch huấn luyện trong khoảng thời gian này.