"Phần thưởng đâu. . ."
"Phần thưởng của tôi đâu rồi?"
Trong thành phố Thiên Không, Lộ Nhiên đọc tin tức một lượt, phát hiện không ai nói mình gian lận, thế là hắn hài lòng đăng xuất.
Lúc này, Lộ Nhiên cũng chẳng quan tâm bản thân đạt được vị trí quán quân như nào, dù sao thì đối thủ đều đã bỏ cuộc rồi, vậy thì hắn chính là quán quân chứ sao.
Vừa hay hắn cũng không thích đánh đấm.
Chẳng qua là cuộc thi đấu tân sinh viên đã kết thúc rồi, ba viện trưởng cũng đã phát biểu xong rồi, nhưng chờ mãi vẫn không thấy ai nhắc gì đến chuyện phần thưởng làm cho Lộ Nhiên rất hoang mang.
Lộ Nhiên chỉ có thể thúc giục bảo vệ của mình, dù sao hắn cũng chỉ biết mỗi nó từng tiếp xúc với hiệu trưởng.
"Đừng vội."
"Không thiếu phần thưởng của cậu được đâu."
"Chẳng qua là xảy ra chuyện nên khâu Thạch Chấn trao giải thưởng trong kế hoạch đã bị hủy mất rồi."
Quản lý Huỳnh vừa đến, nhìn thấy vẻ nôn nóng sốt ruột của Lộ Nhiên như vậy liền giải thích.
"Lại bị biến thành phụ nữ à? Không có dấu hiệu báo trước nào sao!" Lộ Nhiên kinh ngạc hỏi.
"Không phải!"
"Là tại vụ việc của chị gái Lâm Niệm ấy." Quản lý Huỳnh giật giật khóe miệng. Vừa nói cho cậu ta chuyện nguyền rủa, cậu ta nhớ như in luôn!
Thế là nó tỏ ra thần bí, hiển nhiên đã nhận được thông tin nội bộ.
"Tôi hiểu rồi. Sau khi Lâm Âm kia ngất đi, tình hình như thế nào?" Lộ Nhiên hỏi.
Đến mức phải bỏ thi đấu, tình hình có vẻ khá nghiêm trọng a.
Chẳng lẽ là do siêu năng lực quá mạnh, dẫn đến thân thể xuất hiện vấn đề à?
Quả nhiên, siêu năng lực dạng Niệm Lực rất nguy hiểm!
Vẫn là siêu năng lực Thần Giao Cách Cảm của mình ôn hòa một chút, cùng lắm thì làm cho mình gặp phải ác mộng thôi, mơ đi mơ về quen rồi sẽ không sao nữa.
"Nể mặt cậu cũng là người có siêu năng lực, tương lai có khả năng sẽ gặp phải tình huống tương tự cho nên tôi sẽ nói luôn cho cậu biết." Quản lý Huỳnh nói:
"Có vẻ như cô ấy đã bị sinh vật hệ tinh thần cường đại chọn trúng nên đã liên tiếp mơ thấy một giấc mơ."
Nói rồi, quản lý Huỳnh kể cho Lộ Nhiên nghe chuyện 'Tôi là Tần Thủy Hoàng, thu tiền!' phiên bản ngự thú.
"Giấc mơ lừa đảo à? !" Lộ Nhiên thường xuyên nhận được mấy tin nhắn lừa đảo trên điện thoại hay tin nhắn. Nghe thấy chuyện của Lâm Âm, Lộ Nhiên lập tức cho rằng đó nhất định là giấc mơ khi thời đại khôi phục linh khí lừa gạt!
"Trời mới biết." Quản lý Huỳnh liếc mắt, nói: "Dù sao thì tôi cũng chả biết truyền thuyết hồ ly, sinh vật truyền thuyết chuyển thế gì gì đó... thế mà nó cũng dám nói. Nếu như nó nói mình là sinh mệnh bá chủ thì có khi còn đáng tin cậy hơn."
"Sinh vật truyền thuyết... Làm sao có thể cùi bắp thế được!"
"Hơn nữa nó mở mồm ra là đòi tài nguyên hệ tinh thần cấp sử thi, đúng là được voi đòi Hai Bà Trưng mà. Không chỉ Hạ quốc mà cả thế giới này có thể tìm được một món cũng đã không tệ rồi."
"Tức dù mặc kệ có phải lừa đảo hay không, dù sao nước Hạ cũng không có tiền, đúng không ?" Lộ Nhiên phiên dịch lại.
Quả nhiên, cách đề phòng lừa đảo tốt nhất chẳng phải là không có tiền sao? Tiếp đó, chỉ cần cam đoan chị gái có siêu năng lực không bị lừa gạt là được rồi.
"Ừm, đại khái chính là như vậy. Tuy nhiên, các ngự thú sư đời đầu vẫn ôm tâm lý 'Thà rằng tin là có, không thể tin là không', hình như bọn họ đang thảo luận tìm cách kiếm được tài nguyên hệ tinh thần cấp sử thi thật đấy."
"Hả? ? ?"
"Đương nhiên, cũng không phải thật sự muốn để cho đối phương thức tỉnh, trừ phi có thể chứng minh được thân phận của đối phương, đồng thời có thể chắc chắn được đối phương ở phe mình."
"Tóm lại chuyện này cứ giao cho cô em gái kia tự xử lý đi thôi." Quản lý Huỳnh lắc đầu.
"Đúng rồi, quản lý Huỳnh, chúng ta tìm kiếm sinh vật viễn cổ ngủ say vẫn chưa có manh mối gì à ?" Lộ Nhiên hỏi.
Mặc kệ con thú bên người có siêu năng lực là thú tốt hay là thú xấu, bản thân hắn vẫn phải tìm cho ra sinh vật viễn cổ.
Sao nhóm nhỏ của bọn hắn ở bên này. . . vẫn không thấy có động tĩnh gì thế nhỉ ?
"Nào có nhanh như vậy. . . vẫn đang tìm đây." Quản lý Huỳnh bĩu môi: "Dù sao hiện tại tìm thấy thì cậu cũng chưa ký khế ước được ngay. Mà tới đây còn có một quả trứng chủng tộc quân vương chờ cậu đi khế ước đấy."
"Quả trứng kia còn lọt vào mắt xanh của mấy tên đời đầu cơ, bọn họ xin hội trưởng mãi mà ông ấy đều không cho, cuối cùng cậu lại được hưởng."
"Ồ vậy à?" Lộ Nhiên cười toét cả miệng. Hi vọng trứng ấp ra một con thú cưng có trâu bò chút!
"Nhưng mà đã hủy mất khâu trao giải thưởng rồi, bây giờ tôi đi đâu để nhận đây?"
"Tôi đã dặn Thanh Y rồi, đến lúc đó cô ấy sẽ mang đến cho cậu. Cô ấy đang ở cùng với hội trưởng và mấy người Thạch Chấn."
"Ok." Lộ Nhiên yên tâm rồi.
Giờ phút này, ngoại trừ Lộ Nhiên thì vẫn còn một người đang ngày nhớ đêm mong nhận được phần thưởng.
Phương Lan!
Trong cuộc thi đấu tân sinh viên lần này, cô đã phát huy vượt xa bình thường, cuối cùng xếp hạng thứ 15 trong số các tân sinh viên.
Rất nhiều ngự thú sư ở thành phố Vô Hạn số 3 đều kinh ngạc không biết vì sao Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo lại trở nên mạnh như thế.
Lộ Nhiên chỉ có thể cảm thán. Kho độc của cả một thành phố đều dành riêng cho một người, cộng thêm trở thành Thánh nữ của một giáo, ưu thế về tài nguyên lớn như vậy không mạnh mới lạ.
Phương Lan hiện tại rõ ràng đã có xu thế trở thành ngự thú sư độc hệ mạnh nhất trong số các ngự thú sư đời thứ 4.
Mà phần thuởng của cô gồm có một con thú cưng non chủng tộc thống lĩnh cấp thấp, một cơ hội tự do lựa chọn Tinh Thể Đặc Biệt hoặc kỹ năng ngự thú và 100 ngàn tinh tệ.
Trong sự mong ngóng mấy phần thưởng này, Phương Lan trực tiếp gửi tin cho Lộ Nhiên:
[Cậu muốn tinh thể hay kỹ năng gì vậy? Thú cưng thì sao?]