Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 380 - Chương 380: Hiệu Trưởng Thạch Chấn Đáng Thương

Chương 380: Hiệu trưởng Thạch Chấn đáng thương Chương 380: Hiệu trưởng Thạch Chấn đáng thương

"Đúng rồi." Quản lý Huỳnh sắp rời đi, Lộ Nhiên bỗng gọi nó lại.

"Chỗ tôi còn có một vật!"

Lộ Nhiên lấy thẻ kỹ năng Chuyển Tổn Thương ra.

"Nguyền rủa có được coi là tổn thương không? Nếu có thì cậu mang thứ này cho hiệu trưởng Thạch Chấn xem sao, hi vọng nếu như cái này có thể giúp đỡ anh ấy/chị ấy."

Lộ Nhiên cảm thấy hiệu trưởng Thạch Chấn là người không tệ.

Trước trước sau sau, hiệu trưởng Thạch Chấn đã đưa cho hắn hai tài nguyên cấp quý.

Một là Phong Vương Kết Thực, hai là Hoa Không Linh.

Mặc dù một cái là tiền lương ứng trước, một cái là phần thưởng mình giành được, nhưng đối phương cũng là rất hào phóng.

Hiện tại lại nhớ thương Tính Chất Đặc Biệt Đôi Mắt Tà Thần của người ta...

Có lẽ đối phương không lạ lẫm gì với Trứng Rồng Đá, nhưng Chuyển Tổn Thương này thì chưa hẳn.

Cũng không biết cái đồ chơi này đến cùng có thể chuyển di nguyền rủa hay không.

Nếu như không chuyển di được thì hơi lỗ...

Ngược lại còn vô duyên vô cớ lãng phí một vị trí kỹ năng của đối phương.

Cho nên, Lộ Nhiên trước tiên hỏi thăm quản lý Huỳnh xem nó có biết gì về kỹ năng này không.

"Chuyển Tổn Thương à?" Quản lý Huỳnh dừng lại, nhìn Lộ Nhiên rồi nói: "Rốt cuộc cậu lấy được bao nhiêu đồ tốt... ?"

Nhưng ngay sau đó nó lại lắc đầu nói: "Đáng tiếc có lẽ cậu ấy cũng không dùng được kỹ năng đó đâu."

"A? Nguyền rủa không được coi là tổn thương sao?"

"Có lẽ được tính, nhưng nếu như cấp bậc nguyền rủa quá cao, cậu cho rằng Chuyển Tổn Thương vừa mới học được có thể chuyển nguyền rủa đi sao? Kỹ năng cần phải phát triển dần."

"Rất nhiều ngự thú sư rõ ràng có rất nhiều vị trí kỹ năng nhưng lại chỉ chủ tu một hai kỹ năng ngự thú chính là vì nguyên nhân này."

"Tạp mà không tinh!"

"Mà lý do tôi nói cậu ấy không dùng được kỹ năng này, là bởi vì... cậu ấy đã có sẵn kỹ năng này rồi!"

Lộ Nhiên sững sờ, nghìn tính vạn tính lại không tính tới điểm này. Shit! Ông anh này vì biến lại đã cố gắng đến nhường nào a?

"Sau khi ra khỏi bí cảnh đột phá, cậu ấy đã suy nghĩ các kiểu biện pháp để giải trừ nguyền rủa, vị trí khế ước mới, vị trí cho kỹ năng đều đã sớm bị giải trừ nguyền rủa chiếm hết rồi.

Chuyển Tổn Thương chính là kỹ năng mới nhất mà cậu ấy học được. Cái kỹ năng này của cậu không phải cái đầu tiên xuất hiện ở Lam Tinh đâu, mặc dù nó khá hiếm có, nhưng ở nước ngoài đã có ngự thú sư lấy được từ bí cảnh đột phá rồi.

Sau khi có được thông tin về kỹ năng này, cậu ấy đã lấy giá cao mua lại từ quốc gia khác, lúc trước vì kỹ năng không có con đường thu được ổn định mà cậu ấy đã phải bỏ ra cái giá không nhỏ."

"Kết quả là sau khi học được, căn bản không cách nào chuyển rời nguyền rủa."

"Có thể nói, một đống công sức bỏ sông bỏ biển hết."

"Chán dữ vậy à?" Lộ Nhiên vốn cho rằng đưa ra Chuyển Tổn Thương là có 90% đổi được Đôi Mắt Tà Thần rồi, nhưng không ngờ đối phương đã có kỹ năng.

"Ài, không cần phiền toái như vậy, cứ giao cho tôi là được."

"Về phần thù lao thì tôi sẽ trích một phần từ trứng Rồng Đá."

"Tôi sẽ giúp cậu lấy được Tính Chất Đặc Biệt, đương nhiên, ngoài ra có lẽ cậu sẽ phải bỏ ra một cái giá lớn đấy... để xem kết quả sau khi tôi thương lượng với cậu ấy như nào đã."

Nói rồi, quản lý Huỳnh sải bước, không chém gió cùng Lộ Nhiên nữa.

Nhìn thấy nó rời đi, Lộ Nhiên lại đứng yên trầm ngâm suy nghĩ.

Qua hồi lâu hắn lắc đầu.

Được rồi.

Mặc kệ đi.

Lộ Nhiên bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Biệt thự của giáo sư rất không tệ, nhưng trong khoảng thời gian tới, hắn không có ý định ở lại đây.

Trong lúc thu dọn, Lộ Nhiên tiện tay mở ti vi...

"Trấn áp một thời đại ngự..." Trên TV mới xuất hiện thanh âm, Lộ Nhiên lập tức tắt đi.

Khá lắm, mấy người tranh thủ tin hot cũng nhanh ghê luôn.

"Mà đúng rồi, còn chưa báo tin vui với Phương Lan, sao cô ấy không đến chúc mừng nhỉ. . ."

Vừa thu dọn, Lộ Nhiên vừa tiện tay cầm điện thoại di động lên, gọi cho Phương Lan.

"A lô. . ." Bên kia lập tức truyền đến thanh âm buồn ngủ của Phương Lan.

"Chị đang ngủ à?" Lộ Nhiên hỏi.

"Đúng vậy."

". . . Chị nhìn tin tức chưa?" Lộ Nhiên cạn lời.

"Làm sao vậy, có gì cậu nói luôn đi." Phương Lan không hài lòng. Úp úp mở mở cái gì chứ!

"Được rồi, chuyện là tôi thông qua bí cảnh truyền kỳ rồi." Lộ Nhiên cảm thán, thật là không thú vị.

Toàn thế giới đều đang trầm trồ khiếp sợ trước tin tức một mình tôi vượt qua bí cảnh truyền kỳ, vậy mà chị ở bên này lại đang ngủ.

"Ừm? Hả? Hả? !"

"Vượt qua rồi á? !" Phương Lan lập tức thay đổi thái độ: "Độc của tôi có tác dụng không?"

"Có chứ." Lộ Nhiên cười: "Nếu không chúng tôi còn phải đánh mấy trận nữa mới thắng được."

"Vậy là tốt rồi." Phương Lan vui vẻ.

Trong quá trình nghiên cứu chuyên sâu, hiện tại cô càng ngày càng cảm thấy hệ độc thú vị.

Có cảm giác chỉ cần bị trúng độc thì cho dù là thần linh cũng không cứu được.

"Nếu bên cậu xong xuôi rồi thì đến lượt tôi tính toán con đường truyền kỳ của mình." Phương Lan bình tĩnh nói. Lộ Nhiên không đưa cô chơi cùng thì tự cô chơi.

Hiện tại hai con thú cưng của cô đều cấp 20 rồi, cũng đã chứng minh độc của mình có tác dụng với boss tộc rồng, Phương Lan cũng sinh ra ý nghĩ khiêu chiến truyền kỳ.

"A?" Lộ Nhiên sững sờ, vừa muốn nói gì đó nhưng nghĩ đến phần thưởng phong phú của bí cảnh truyền kỳ, hắn lại cảm thấy Phương Lan bỏ lỡ bí cảnh truyền kỳ thì thực sự rất đáng tiếc.

Phương Lan nói: "Thật ra trước đó mấy người Hữu Hùng An Lâm, Đỗ Nguyên, Diêm Vương Tinh và những người khác đều hỏi tôi xem tôi có hứng thú tham gia vào nhóm tiến công bí cảnh truyền kỳ hay không, nhưng lúc đó thú cưng của tôi còn chưa tới cấp 20, hơn nữa cậu đã nhắc nhở trước, tôi cảm thấy nguy hiểm nên đều từ chối bọn họ."

"Hiện tại, tôi cảm giác có lẽ có thể thử tổ đội."

Bình Luận (0)
Comment